Sau khi kết hôn, vẫn luôn chủ động về phòng dành cho khách ngủ, nhưng mà hiện giờ hòa hợp , còn về phòng dành cho khách để ngủ?
Chưa thấy đàn ông nào khờ như .
Khờ đến mức cô cảm thấy đang yêu đáng giận.
“Tiểu Mạt, em nghỉ ngơi , để .” Chỉ một lát , Đại Ngốc tới phòng khách, cầm lấy cái giẻ lau tay cô , “Sao em dùng nước ấm?”
Đại Ngốc thấy tay Chu Mạt vì lạnh mà đỏ ửng thì cau mày, giọng điệu thì trách cứ nhưng mà hàm chứa sự đau lòng.
Trước ở nhà, cô từng những việc .
Anh gọi cô là “Tiểu Mạt”, giọng vô cùng cưng chiều.
“Bình nước nóng mới bật, nước kịp ấm. Anh Đại Ngốc, hiện giờ em còn mong manh yếu ớt như nữa. Đã hơn 1 năm , việc nặng nào em từng qua chứ? Anh đừng coi em là cô gái nhỏ nữa. Em là vợ của , việc nhà là điều đương nhiên!” Chu Mạt đàn ông cao to mặt, ôn nhu , mặt còn ý .
Nghe cô , Đại Ngốc càng đau lòng. Ở một nơi xa xôi như , cái gì cũng . Cô vốn là một tiểu thư, mà sống ở đây hơn 1 năm, khổ như thế nào thể hiểu . Anh thật hối hận, tìm cô sớm một chút.
Nhìn hình gầy gò của Chu Mạt, càng đau lòng. “Tiểu Mạt, em mau tắm , nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Được, nước nóng em sẽ tắm. Em ở đó, tắm rửa là một chuyện xa xỉ. Còn đề phòng những kẻ lưu manh sắc lang trong thôn!” Chu Mạt xong thì về phòng ngủ chính.
Lưu manh, sắc lang?
Nghe cô như , trái tim Đại Ngốc như ai siết.
Chu Mạt vẫn dùng điện thoại, ở trong núi tín hiệu nên ít khi mở máy. Lúc , còn đang nạp điện trong phòng, Đại Ngốc từ trong bếp thì thấy thông báo cuộc gọi tới.
Trên máy hiện lên một dãy lạ.
Anh phòng tắm, qua lớp kính mờ của buồng tắm, thể mơ hồ thấy Chu Mạt, cô đang ngửa đầu gội đầu.
Đại Ngốc nuốt nước bọt.
Anh gõ lên kính , “Tiểu Mạt, em điện thoại!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-956.html.]
Qua tiếng nước, Chu Mạt mơ hồ thấy giọng Đại Ngốc thì mở cửa kính, nửa trắng trẻo mềm mại còn tráng một lớp nước thò , Đại Ngốc vội vàng .
!!!
“….” Chu Mạt.
“Tiểu Mạt, em điện thoại!” Đại Ngốc cả khô nóng, lưng về phía Chu Mạt, lớn tiếng .
“Ai ? Anh nhận điện thoại giúp em là ?!”
“Số lạ!”
“Anh nhận .” Cô xong thì khép cửa , cũng cảm thấy cuộc điện thoại gì quan trọng. Đã hơn một năm nay, nhà từng liên hệ với cô.
Tiếng chuông điện thoại vang lên tới thứ mấy thì Đại Ngốc tới phòng khách, nhận điện.
“Mạt Mạt, gọi cho em hơn 1 năm nay, trời xanh phụ lòng , rốt cuộc gọi . Em đang ở ?” Giọng của một đàn ông vang lên trong điện thoại khiến Đại Ngốc nhướng mày.
“Anh là ai? Vợ đang bận!” Đại Ngốc trầm giọng trả lời, còn cố ý nhấn ở hai chữ vợ , tư tưởng chiếm hữu thể hiện rõ 10 phần.
Cố Diệp Phi
Người đàn ông ở đầu dây bên vẻ kinh ngạc, trầm mặc một lát.
“ là Giang Thiều Quang.” Giọng mang theo ý truyền tới nhưng Đại Ngốc thì cau mày.
Tên đàn ông xa còn gọi điện thoại cho Chu Mạt gì?
“Họ Giang , tìm vợ gì?” Giọng của Đại Ngốc vui.
“Hơi chút gọi là vợ , cô thật sự là vợ ? Sau khi cô lấy , hai vẫn luôn ở riêng, cho rằng ?” Giang Thiều Quang lên tiếng châm chọc.
“Họ Giang , con nó, gì? Anh định quấy rầy vợ , lão tử đánh c.h.ế.t !” Đại Ngốc tuy rằng tính, thành thật nhưng cũng chẳng là quả hồng mềm, đặc biệt đối với loại đàn ông xa .
“Quấy rầy? Lúc tham gia quân ngũ, giữa và Chu Mạt vẫn luôn tình nồng dứt, gọi là quấy rầy?” Giang Thiều Quang cố ý .
Mấy năm nay, vẫn quên Chu Mạt, chính xác là cam lòng.