Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 118: Thiên địch của loài rắn!
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:40:46
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba ngày , Cảnh Chiêu Thần cuối cùng cũng thể xuống giường, còn dạo vài vòng trong vườn hoa. Dù sắc mặt y vẫn vẻ tái nhợt, nhưng tinh thần thì khá .
"A Chiêu, gia đình Binh Bộ Thị Lang Ninh Hoài Sinh đến . Chàng bây giờ vẫn nên nghỉ ngơi cho , về đó xem xét một chút."
Liễu Tuế ghế đá, bên cạnh là Đồ Sơn lười biếng đến mức chịu nhúc nhích một bước.
Kinh thành lập hạ, nhưng gió ở Ninh An thổi qua vẫn cảm thấy se lạnh. Trời âm u, cơn mưa mong đợi mãi rơi.
Cảnh Chiêu Thần nâng chén trầm ngâm: "Tuế Tuế trách bản vương tự ý sắp xếp bọn họ đến Liễu gia ?"
Liễu Tuế xua tay để tâm, cứ chằm chằm một cây thực vật ở góc tường mà ngẩn .
"Mấy chục viện lớn nhỏ đều thông suốt cả . Ta còn đang lo lắng quá đỗi lạnh lẽo, chỉ cần bọn họ bằng lòng, cứ yên tâm ở ."
Binh Bộ Thị Lang Ninh Hoài Sinh tuy xuất hàn môn, cha mất sớm, nhưng thực chất học rộng tài cao, phẩm đức , chỉ cho y vị trí quả thực uổng phí tài năng.
Tất cả đều cho rằng y là của Thái tử, nhưng kết quả là Ninh Hoài Sinh lưu đày đúng lúc . Một lão thần khỏi cảm thấy thỏ c.h.ế.t cáo buồn, trong lòng dấy lên sự phẫn uất.
"À Tuế Tuế, song của vợ Ninh Hoài Sinh, Chu thị, từng là nông dân, tuy họ qua đời khi nàng còn mười mấy tuổi, nhưng từ nhỏ tai mắt thấy, nên thạo việc trồng trọt."
Liễu Tuế thu ánh mắt, khẽ đáp một tiếng.
"Thực vật mọc gần Đồ Sơn trông thật kỳ lạ, ngươi nó là gì ?"
Liễu Tuế giờ đây gần như là theo bản năng, chỉ cần thấy cây cỏ lạ là đều hỏi Đồ Sơn , dù theo Trường Bạch đạo nhân bấy nhiêu năm, kiến thức tất nhiên là khác biệt so với loài rắn tầm thường!
Đồ Sơn quả thực còn sức để mà than thở.
Nó chỉ là một con rắn sống những ngày tháng lười biếng, ước đơn giản như mà hình như cũng thực hiện nữa !
Mấy cây cỏ bình thường thì gì đáng để kinh ngạc chứ?
Đồ Sơn chậm chạp ngẩng đầu lên, mắt bỗng mở to, nhanh chóng vọt tới bên tường.
Vài cây Hủ Thi Thảo (Cỏ Xác C.h.ế.t) nhú mầm ẩn bụi bạc hà rậm rạp, mùi tanh hôi che lấp . Nếu là Liễu Tuế, loại cỏ e là dễ phát hiện.
Đồ Sơn tham lam đào rễ cỏ lên khỏi đất. Quả nhiên khiến nó thất vọng, rễ cây mấy chục con Thi Trùng (sâu xác c.h.ế.t) trưởng thành đang từ từ ngọ nguậy.
Mấy con trùng miệng, Đồ Sơn thỏa mãn uốn éo , còn quên liếc Liễu Tuế một cái.
Đây là thứ hai phát hiện Hủ Thi Thảo quanh chỗ Cảnh Chiêu Thần. Theo sách ghi chép, loại cỏ ưa bóng râm, thường mọc nhiều ở Nam Cương, khí hậu Ninh An vốn thích hợp cho nó sinh trưởng.
Nếu đầu là trùng hợp, thì chắc chắn là do !
"A Chiêu, Vương phủ thể ở nữa ."
Cảnh Chiêu Thần lạnh một tiếng, tiếp tục nâng chén nhấp từng ngụm nhỏ.
"Tai mắt bên cạnh bản vương diệt trừ, trốn cũng vô dụng. Bản vương thể đến ảnh hưởng đến Liễu gia."
Trên Lão Trấn Quốc Công và Liễu Lão Phu nhân, Liễu Hằng và mấy cục bột nhỏ khác, nếu y thực sự đến Liễu gia, chẳng mũi nhọn đều sẽ chĩa thẳng họ !
Điều y nghĩ tới, Liễu Tuế tự nhiên cũng nghĩ tới. Chỉ là hiện tại cách nào hơn để giải quyết.
Người chắc chắn là kẻ cực kỳ Cảnh Chiêu Thần tin tưởng, nếu thể thần quỷ trồng cỏ bụi hoa lan .
Hủ Thi Thảo mang mùi tanh hôi đặc trưng, dễ thu hút côn trùng bay, bạc hà thì ngược . hôm nay, đàn côn trùng bay lượn chịu tan , chắc chắn là điều bất thường, nên Liễu Tuế mới kỹ hơn.
Liễu Tuế chăm chú Đồ Sơn, khiến Đồ Sơn chỉ cảm thấy lạnh lẽo.
"Ngươi lấy Thi Trùng thức ăn, trong cơ thể chắc chắn thứ gì đó khắc chế chúng...... Nếu A Chiêu mang theo một ít bên , ở Vương phủ cũng cần sợ hãi."
Đồ Sơn thầm nghĩ: Xong ! Bí mật rốt cuộc cũng giữ nữa!
Nó nhanh chóng lùi .
Liễu Tuế lấy một chiếc ống sáo trúc kỳ lạ, đặt lên môi khẽ thổi.
Thân rắn Đồ Sơn cứng đờ, thể tin về phía Liễu Tuế.
Cái phụ nữ c.h.ế.t tiệt ! Rõ ràng nó sợ đại bàng, cố tình thổi tiếng kêu của đại bàng trong ống sáo trúc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-118-thien-dich-cua-loai-ran.html.]
Thính giác của rắn phát triển, nhưng tai trong cực kỳ nhạy cảm với âm thanh tần thấp. Mà đại bàng, với tư cách là thiên địch của loài rắn, sẽ phát những âm thanh đặc biệt để răn đe, khiến rắn cảm thấy khiếp sợ.
Đồ Sơn kiến thức uyên bác, vốn lười biếng, tính tình cổ quái. Liễu Tuế lo lắng nó sẽ khác lợi dụng, hại vô tội, nên tra cứu sách vở để chế tạo chiếc ống sáo trúc đặc biệt .
Lúc Đồ Sơn thật sự dẫn Lôi kiếp xuống đ.á.n.h c.h.ế.t Liễu Tuế!
Phụ nữ khó chọc, phụ nữ xinh càng như hổ dữ trong rừng!
Thực chỉ cần vài giọt m.á.u của nó, Thi Trùng sẽ tránh xa Cảnh Chiêu Thần. tiếc là nó sợ đau từ nhỏ, bằng lúc Trường Bạch đạo nhân dùng roi quất cũng đến nỗi t.h.ả.m hại như .
Đồ Sơn dám phản kháng nữa, ngoan ngoãn bò đến bên chân Liễu Tuế.
"Máu của ngươi tác dụng bảo vệ ?"
Đồ Sơn cam lòng tình nguyện quất đuôi rắn một cái.
Chỉ thấy Liễu Tuế lấy từ một cái ống trúc rỗng ruột kỳ lạ, đầu ống còn gắn kim bạc.
Nàng hề ý niệm thương tiếc con rắn chút nào, dứt khoát nhanh gọn đ.â.m kim đuôi nó.
"Xì ——"
Đồ Sơn hất văng cái thứ kỳ lạ đó , đầu thì thấy Liễu Tuế đang nó như , miệng còn ngậm chiếc ống sáo trúc.
Đồ Sơn, "......"
Liễu Tuế lo lắng sẽ thương Đồ Sơn, nên chỉ rút nửa ống nhỏ dừng .
Cảnh Chiêu Thần mang theo một quả cầu lưu ly nhỏ xinh bên , lúc vặn thể dùng đến.
"A Chiêu, vật tuyệt đối rời khỏi !"
Cảnh Chiêu Thần gật đầu: "Có cần dùng qua bữa trưa ? Dù y ở Liễu gia cũng ngày một ngày hai, nàng thừa thời gian để tìm hiểu bọn họ."
Thấy Liễu Tuế lập tức mở lời, Cảnh Chiêu Thần tiếp tục khéo léo dụ dỗ.
"Hồi đó Vương Toàn từng trưởng t.ử của Ninh Hoài Sinh c.h.ế.t trong đại lao Bộ Hình, thực chất là......"
Y cố ý chỉ nửa chừng, ngẩng đầu quan sát vẻ mặt của Liễu Tuế.
Liễu Tuế nhướng mày, môi mang theo nụ như .
"Ninh Hoài Sinh của . Dù lời phần tàn nhẫn, nhưng con trai trưởng của y sống c.h.ế.t thế nào thì liên quan gì đến ?"
Nàng vung tay một cách phóng khoáng.
"Vương gia ngài tự dùng bữa ! Ta mấy ngày về nhà , ở cùng ngài nữa!"
Nàng chạy nhanh như gió rời , phía là Đồ Sơn cứ một bước ngoái đầu ba .
Trên bàn bày món thịt gà mà nó thích ăn! Huhu!
Cảnh Chiêu Thần vẻ mặt bất đắc dĩ, đặt chén trong tay xuống.
Bữa ăn thanh đạm, phần lớn là những món y thích ăn, nhưng tiếc là Liễu Tuế ở đây, y cũng chẳng còn hứng thú, chỉ dùng đến nửa bát cơm đặt đũa xuống.
Thói quen quả thực là thứ đáng sợ. Trước đây y luôn dùng bữa một , cũng cảm thấy gì, nhưng từ khi ở bên Liễu Tuế, y thể chịu đựng sự cô độc nữa.
"Gia ngài dùng thêm chút nữa !"
Giang Thụ tiến lên vài bước, chỉ một đĩa tuyết hoa tô bàn.
"Món điểm tâm ngài ăn thử một miếng , là do Liễu cô nương tự tay đấy."
Cảnh Chiêu Thần nghĩ ngợi gì, nhón một miếng đặt miệng. Cảm giác giòn tan, mang theo chút vị ngọt thơm nhẹ nhàng của sữa.
Giang Thụ thấy , đẩy thêm một đĩa điểm tâm khác về phía Cảnh Chiêu Thần.
"Cái cũng do nàng tự tay ?"
Giang Thụ gật đầu lia lịa: "Điểm tâm hôm nay hầu như đều do tay Liễu cô nương , nàng còn chia cho cả thuộc hạ chúng nữa."