Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 165: Chuộc Người!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:45:19
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đợi đến khi dần dần yên tĩnh trở , chân trời hửng sáng.

 

Liễu Tuế chỉ cảm thấy đêm nay đặc biệt dài, dài đến nỗi dường như thấy điểm kết thúc.

 

Đồ Sơn vẫn canh giữ bên cạnh nam t.ử , nhúc nhích.

 

Liễu Tuế lúc rảnh bận tâm đến nó, nàng lượt bắt mạch cho xong, lúc mới kiệt sức bệt xuống đất.

 

Phương Hữu Vi là t.h.ả.m nhất, y là duy nhất hôn mê bất tỉnh trong tất cả , may mà khi cấp cứu hô hấp nhân tạo, y qua khỏi nguy hiểm.

 

"Y từng trọng thương ?"

 

Sau khi nôn mửa, sắc mặt Cảnh Chiêu Thần vô cùng tái nhợt, thấy lời nàng thì khẽ nhướng mắt.

 

"Ừm, một mũi tên xuyên ngực, suýt c.h.ế.t chiến trường."

 

Liễu Tuế vỗ lưng cho , căn dặn tiếp tục cho Phương Hữu Vi uống nước, với mục đích tiếp tục gây nôn.

 

"Thảo nào. Mọi tuy dấu hiệu trúng độc, nhưng triệu chứng tương đối nhẹ, lúc đó y hẳn là thương ở n.g.ự.c trái ?"

 

Cảnh Chiêu Thần chỉ khẽ gật đầu, mắt tối sầm từng cơn, đầu choáng váng đến mức dám mở mắt.

 

Phương Hữu Vi mạng lớn, mũi tên chỉ cách tim vài tấc, nhưng tim y rốt cuộc vẫn chịu tổn thương khó kiểm soát, nên y nhạy cảm hơn khác.

 

Mọi hoặc hoặc , mệt mỏi ngủ ngay tại sân.

 

Liễu Tuế cũng ngủ nửa canh giờ. Lúc nàng mở mắt , Phương Hữu Vi đang nôn dữ dội.

 

Thấy nàng tỉnh dậy, hộ vệ của Phương Hữu Vi chút ngượng ngùng.

 

"Làm phiền Liễu cô nương thức giấc ? Thật xin , bận rộn lâu như , nên để nghỉ ngơi t.ử tế mới ."

 

Liễu Tuế xua tay, Cảnh Chiêu Thần đang ngủ yên bên cạnh . May mắn , môi hồng hào trở , nhiệt cũng bình thường.

 

"Không . Phương đại nhân tỉnh dậy nôn từ khi nào? Y tỉnh táo ?"

 

Nàng về phía Phương Hữu Vi.

 

Hộ vệ xua tay, "Cô nương, mùi khó ngửi lắm, lát nữa thuộc hạ bọn dọn dẹp sạch sẽ hãy tới."

 

Ngón tay Liễu Tuế đặt lên cổ tay Phương Hữu Vi.

 

"Vạn may mắn, chỉ cần nôn , tính mạng coi như giữ , nhưng cần chú ý hơn nữa."

 

Nàng về phía Phương Hữu Vi.

 

Phương Hữu Vi tỉnh , nàng chằm chằm như , chút hổ cúi đầu xuống.

 

"Phương đại nhân cần cảm thấy ngại ngùng. Ngài bảo vệ đất nước, suýt mất mạng, những năm lao tâm khổ tứ, bệnh cũ cứ tích tụ trong cơ thể, hôm nay chỉ là phát tác sớm hơn thôi."

 

Các hộ vệ nhanh nhẹn dọn dẹp vật nôn của y, đó khiêng một chiếc ghế đến cho Liễu Tuế.

 

"Cô nương, . Người thể cho thuộc hạ bọn vật trong mật thất rốt cuộc là gì ?"

 

Cảnh Chiêu Thần cũng tỉnh , nhưng chút sức lực nào, chỉ đành tựa gốc cây, lắng bọn họ chuyện.

 

"Nói chính xác thì đó căn bản là quan tài pha lê, mà là thiên niên hàn băng, nhưng bên trong trộn lẫn thủy ngân. Thủy ngân khi ở nhiệt độ cực thấp sẽ ở dạng rắn, gây ảnh hưởng nhiều đến cơ thể con , nhưng một khi nhiệt độ tăng cao, nó sẽ nhanh chóng hóa thành chất lỏng độc."

 

Mật thất của Viên Ngoại Phủ vốn thiết kế tinh xảo, nhưng kẻ lợi dụng sự ngu dốt của Tôn Viên Ngoại, giấu thứ hại trong hàn băng.

 

Nàng nghĩ tới nghĩ lui cũng thông. kẻ hãm hại chắc chắn nàng và Cảnh Chiêu Thần. Còn rốt cuộc là ai, hiện giờ Tôn Viên Ngoại c.h.ế.t, chân tướng chỉ thể từ từ điều tra.

 

Thật là sóng lặng, sóng khác trào.

 

Chẳng qua chỉ trả sự thái bình cho Yến Thành, phát hiện bí mật ai đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-165-chuoc-nguoi.html.]

 

"Phương đại nhân sẽ tiếp tục ở Yến Thành chứ?"

 

Phương Hữu Vi gật đầu, "Liễu cô nương, cứ gọi thẳng tên , chuyện cũng đỡ câu nệ."

 

"Bây giờ Tôn Viên Ngoại c.h.ế.t, sòng bạc do y mở đương nhiên do ngươi tiếp quản, ngươi định thế nào?"

 

Phương Hữu Vi , bàn tay trong tay áo nắm chặt thành quyền, giọng điệu cũng nâng cao lên vài phần.

 

"Nếu sợ hỏng đại sự của Vương gia, đập tan sòng bạc từ lâu ! Nhìn những công t.ử trẻ tuổi trong thành hủy hoại đến còn nhân dạng, nơi đương nhiên thể giữ !"

 

Liễu Tuế vẫn luôn quan sát thần sắc của y, giờ tận tai y , khỏi chút bội phục nhãn quan chọn của Cảnh Chiêu Thần.

 

Y là một chính trực. Mọi thứ đều thể giả dối, nhưng ánh mắt lừa . Huống hồ, sự phẫn nộ ngút trời trong lòng Phương Hữu Vi còn nhiều hơn những gì y thể hiện bên ngoài.

 

Liễu Tuế mỉm , đôi mày thanh tú nhếch lên.

 

Giang Thụ thầm than một tiếng , cô nương đang ấp ủ chiêu trò gì đây!

 

Quả nhiên, giây tiếp theo liền thấy giọng mang theo ý của Liễu Tuế.

 

"Ánh mắt của A Chiêu nhà quả thật là một, nhưng mà... chuyện đời chỉ trắng và đen, chúng thể cách trung dung một chút."

 

Phương Hữu Vi hiểu rõ Liễu Tuế, chỉ thấy nụ của nàng lúc chút mấy thiện ý.

 

"Vậy theo ý Liễu cô nương thì nên thế nào? Sòng bạc hại đập bỏ, cứ giữ để tiếp tục hại ?"

 

Liễu Tuế càng rạng rỡ, nàng lắc lắc ngón tay.

 

"Không , ngươi hiểu sai ý . Ngươi xem, những thể sòng bạc ở Yến Thành, đa phần là bách tính bình thường, hơn nữa Tôn Viên Ngoại còn cung cấp Tây Vực Mê Hương cho bọn họ. Vật đó quý giá thế nào cần nhiều chứ."

 

Phương Hữu Vi há hốc miệng, vẻ mặt ngây ngô.

 

"Ngươi bây giờ hãy dẫn canh giữ sòng bạc, cho phép một ai ngoài. Sau đó thông báo cho gia đình bọn họ đến chuộc . À, chuộc, mà là đến để đưa con trai, phu quân của bọn họ an trở về. điều kiện tiên quyết là, ừm, dù triều đình ba bảy lượt nghiêm cấm tư thiết sòng bạc."

 

Phương Hữu Vi vẫn vẻ mặt mơ hồ, y lén Cảnh Chiêu Thần đang nhắm mắt giả vờ ngủ, ý y hiểu là ý Liễu cô nương .

 

Khóe miệng Cảnh Chiêu Thần nhếch lên.

 

"Yến Thành tư thiết sòng bạc, đây là tội thứ nhất; sòng bạc, nhưng che giấu báo, dung túng con trai, phu quân cố ý phạm pháp, đây là tội thứ hai."

 

Cảnh Chiêu Thần dừng một chút, mở mắt Liễu Tuế đang gian xảo, bất đắc dĩ lắc đầu.

 

"Yến Thành trải qua kiếp nạn , khôi phục vẻ phồn hoa đây, chỉ tốn thời gian, mà còn tốn bạc. quốc khố triều đình trống rỗng, Phương đại nhân tự nghĩ cách giải quyết."

 

Phương Hữu Vi kẻ ngốc, lời đến nước , y còn gì hiểu nữa.

 

Ý của Liễu cô nương và Cảnh Chiêu Thần, , , chủ yếu là ý tưởng của Liễu cô nương.

 

Chính là nhân cơ hội vặt sạch tiền bạc của những nhà giàu , đồng thời cũng răn đe bọn họ. Hơn nữa, vì do y xử lý việc , nên cũng dùng nó để chứng minh rằng việc ở Yến Thành đều do y, vị Thành Thủ , quản lý.

 

"A Chiêu, tên thủ hạ của lúc thương ở đầu ? Chậc, đến nước mà còn hiểu?"

 

Phương Hữu Vi đang suy tính, nàng thì vẻ mặt cứng đờ.

 

“Ta hiểu rõ, giờ sẽ lập tức truyền lệnh cho việc , cô nương xem cần bao nhiêu bạc thì đủ?”

 

Liễu Tuế đảo mắt, duỗi tay .

 

“Gì cơ? Mỗi năm ngàn lượng? Chẳng quá nhiều !”

 

“Không nhiều , nhiều. Nếu tặng kèm mỗi một bình Thần d.ư.ợ.c Giải độc thì ? Ngài nghĩ mà xem, những công t.ử trong thành chỉ đ.á.n.h bạc, họ còn mê d.ư.ợ.c khống chế nữa. Loại đón về, chẳng cũng là tai họa ?”

 

Giang Thụ thầm nhủ: Liễu cô nương luôn lý, nàng mở miệng, điều sai trái cũng thành đúng đắn!

 

 

Loading...