Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 279: Tan Biến Hoàn Toàn
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:54:06
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại quân Kỳ Kì vẫn đợi Hoàn Nhan Phong, vị phó tướng cuống quýt cuồng.
bầy sói sát phía , từng con đều mắt lộ hung quang, khiến dám manh động!
“Làm bây giờ? Hoàn Nhan Thái t.ử đến giờ vẫn về, chúng cứ thế trở về, e rằng cũng sống nổi!”
Phó tướng nhíu chặt mày, nắm tay kêu răng rắc.
Làm , Hoàn Nhan Phong là con trai Quốc chủ Kỳ Kì yêu quý nhất, bấy nhiêu năm chinh chiến thể là bách chiến bách thắng, giúp Kỳ Kì mở rộng bờ cõi.
Kỳ Kì vươn lên trở thành bá chủ trong các bộ lạc thảo nguyên, chấm dứt cuộc sống du mục, học theo Trung Nguyên xây dựng nhà cửa kiên cố, còn chịu cảnh đói rét.
Kỳ Kì ở cực Bắc, mưa ít, những năm gần đây đất đai càng khô hạn nghiêm trọng, những cánh đồng cỏ rộng lớn bắt đầu héo úa, hoang vu.
Các bộ lạc nhỏ trong thảo nguyên bắt đầu sinh lòng bất mãn, thường xuyên quấy nhiễu thành trì. Quốc chủ vô cùng phiền lòng, cuối cùng vẫn là Hoàn Nhan Phong mặt giải quyết.
Đại quân Kỳ Kì thì hề hấn gì, nhưng thể diện của Hoàn Nhan Phong tan biến !
Mà tin tức họ đ.á.n.h mà bại, e rằng nhanh sẽ truyền về. Đến lúc đó, liệu còn mạng sống?
Hơn nữa, hiện giờ Hoàn Nhan Phong đang trong tay Trấn Tây quân, đồng nghĩa với việc họ nắm giữ một quân bài chủ chốt!
Quốc chủ chắc chắn sẽ tiếc bất cứ giá nào để đổi Hoàn Nhan Phong về, khi còn sẽ hai tay dâng lên những thành trì khó khăn lắm mới đ.á.n.h chiếm .
Bọn họ cam tâm!
cam tâm thì thể gì?
Giờ đây, quyền chủ động trong tay Trấn Tây quân, bọn họ tiến thoái lưỡng nan!
Thấy trời dần dần tối, phó tướng đành hạ lệnh cho dựng trại ngay tại chỗ.
Ai nấy đều mang vẻ mặt lo lắng, chỉ lo cho Hoàn Nhan Phong, mà càng lo hơn cho chính khi trở về Kỳ Kì, vẫn khó giữ mạng sống!
Kế hoạch ban đầu của họ là bắt sống Mặc Liên Thành. Nghe vị thiếu niên tướng quân nhiều kinh nghiệm tác chiến, hơn nữa tình hình Đại Chiêu hiện phức tạp, ngay cả lương thảo và áo ấm mùa đông cũng chu cấp , gì đến phái viện binh.
Trước khi Đại quân Kỳ Kì xuất phát, ai nấy đều tràn đầy tự tin, căn bản để Trấn Tây quân mắt.
Mặc Liên Thành chỉ là một mắt xích nhỏ trong kế hoạch của họ. Ý của Quốc chủ và Hoàn Nhan Thái t.ử là một mạch chiếm lấy Mạc Thành, trực tiếp uy h.i.ế.p Kinh thành!
Giấc mộng đang mơ dở thì phá tan chút thương tiếc.
Quốc chủ vẫn còn ôm mộng thống nhất thiên hạ, giờ phút hẳn là đang mong chờ tin thắng trận đầu của bọn họ.
Lương thảo cướp mất hơn nửa, các tướng sĩ chỉ thể nhai những miếng bánh cứng ngắc, lấy tuyết bỏ ấm đun sôi.
“Kẻ bắt Hoàn Nhan Thái t.ử là một cô nương ? Nàng bỏ thứ gì trong t.h.i t.h.ể ?”
“Nhìn dáng nhỏ nhắn , tám chín phần là một cô nương. Chỉ là nàng dùng thủ đoạn gì mà Thái t.ử chút sức chống cự.”
“Còn t.h.i t.h.ể rốt cuộc là của ai? Nếu lúc đó mang nó , chúng cũng đến mức rơi tình cảnh như bây giờ.”
Tiếng binh sĩ bàn tán ngày càng lớn, phó tướng nhịn , bật dậy, trừng mắt giận dữ.
“Tất cả câm miệng! Các ngươi giờ còn sức để thảo luận chuyện ? Mau nghĩ cách cứu Hoàn Nhan Thái t.ử ! Bằng dù về Kỳ Kì, chỉ , mà cả mạng sống của các ngươi cũng khó bảo !”
Bầy sói đang lảng vảng cách đó xa, đôi mắt xanh lục rờn, trong đêm tối trông đặc biệt đáng sợ.
Thấy phó tướng xúc động, bầy sói đồng loạt hướng về phía mà ngửa mặt hú lên trời!
“Rú— Rú—”
Từng tiếng nối tiếp , khiến lòng lạnh lẽo.
Chúng cũng chẳng sợ lửa trại, từng chút từng chút tiến gần về phía đại doanh.
Phó tướng kinh hãi, thử lay động ngọn đuốc trong tay, nhưng vô ích.
Có kéo một cái, phó tướng ngã phịch xuống đất.
Bầy sói kịp dừng , cách bọn họ đầy mười bước chân.
Không thể tiến, chỉ thể lùi!
Con sói đầu đàn đống tuyết, mắt chớp chằm chằm phó tướng.
Hắn tin rằng, chỉ cần dám bất kỳ hành động nào tiếp theo, bầy sói sẽ do dự mà lao đến, xé xác bọn họ thành từng mảnh!
Sự giãy giụa vô ích chỉ khiến bọn chúng c.h.ế.t nhanh hơn thôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-279-tan-bien-hoan-toan.html.]
Mười vạn đại quân im lặng như tờ.
Giờ Tý, tuyết lông ngỗng bắt đầu bay lả tả bầu trời, đống lửa dần lụi tàn, bộ quân doanh chìm bóng đêm vô tận.
Lúc , Hoàn Nhan Phong thực sự chỉ tự kết liễu.
Cô bé mặt khuôn mặt ngọt ngào, đôi mắt linh động và ngây thơ.
Nàng cứ xổm bên cạnh , thỉnh thoảng dùng ngón tay thon dài chọc chọc mặt .
“Này, đừng ngủ mà! Hay là chúng trò chuyện chút ?”
Cảm giác đau đớn ban đầu qua , theo là cảm giác như hàng vạn con kiến gặm nhấm.
Cảm giác châm chích đến cơn ngứa ngáy thể chịu đựng nổi.
Khốn nỗi tay chân vô lực, chỉ đành ngừng cọ xát mặt đất, lưng sớm m.á.u me be bét, nhưng dường như hề .
Mùi thịt nồng nàn xộc mũi, A Ly tham lam hít hà.
Hoài Phong vén rèm bước , tay bưng một chậu thịt dê nấu chín, cùng hai chiếc bánh nướng vàng ruộm.
“A Ly đói ? Muội dùng cơm , dù cũng chạy thoát , cần vội vàng.”
A Ly hai mắt sáng rỡ, chạy đến bên cạnh Hoài Phong, c.ắ.n một miếng bánh lớn ngay từ tay .
Bánh nướng giòn tan, uống thêm một bát canh thịt dê, lập tức ấm áp.
Miệng A Ly nhét đầy thức ăn, ngước hỏi Hoài Phong.
“Hoài Phong ca ca, ăn ?”
Nàng chằm chằm mặt Hoài Phong một lúc lâu, khiến Hoài Phong tưởng mặt dính bẩn.
“Vì A Ly như ?”
A Ly : “Hoài Phong ca ca hôm nay đặc biệt tuấn tú!”
Nghĩ đến dáng vẻ giữa bầy sói, tim A Ly bỗng nhiên hẫng một nhịp.
Kỳ lạ quá!
Nàng ốm ?
Không nên như thế, rõ ràng nàng vẫn ăn ngon ngủ yên, tại gặp Hoài Phong, tim đập mạnh như thể sắp nhảy khỏi lồng ngực?
A Ly đưa tay, dùng sức vỗ vài cái đầu .
Hoài Phong thấy , đưa tay ngăn .
“A Ly khỏe? Có cần gọi A tỷ xem ?”
A Ly lắc đầu, cúi xuống tiếp tục ăn cơm, khuôn mặt nóng bừng.
“Ta , Hoài Phong ca ca mau ăn cơm ! Bận rộn cả ngày, cũng đói .”
Hoài Phong , mà xuống đối diện A Ly, đôi mắt hạnh xinh của tựa như chứa đựng cả dải ngân hà.
“A Ly của chúng càng lớn càng xinh , ai cưới thì thật là phúc.”
“Ta gả cho ai hết! Ta sẽ ở bên và A tỷ cả đời!”
A Ly nuốt xuống ngụm canh cuối cùng, thúc giục Hoài Phong dùng bữa.
“Hoài Phong ca ca mau ăn cơm , con nít, cần canh chừng. Vả , còn chính sự cần .”
Hoài Phong đáp, đưa ngón tay gõ nhẹ lên trán A Ly, giọng mang theo sự dịu dàng mà chính cũng nhận .
“Được , phiền A Ly chính sự nữa. Nếu cần gì, cứ gọi một tiếng.”
Hoài Phong , A Ly mới thở phào nhẹ nhõm, dùng sức vỗ vỗ ngực.
“Ngươi...... khụ khụ, ái mộ ?”
Hoàn Nhan Phong lạnh lùng đột ngột lên tiếng.
A Ly giật , nhanh chóng bước đến bên cạnh , cúi , một cái tát bốp lên trán Hoàn Nhan Phong.
“Ăn hồ đồ! Đó là Hoài Phong ca ca! Chúng là một nhà! Ngươi mà còn dám bậy bạ nữa, cẩn thận xé rách miệng ngươi!”