Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 186: Đêm nay đến tính sổ

Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:06:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời thốt , trái tim Ấn Hành, cứ như kim đâm!

Ấn Uyển bước về phía , bàn tay thon dài đặt vai , từng nhịp từng nhịp gõ nhẹ.

Ngay cả giọng , cũng trở nên lạnh lẽo chút độ ấm.

“Ấn công tử vẫn ngây thơ cho rằng, ngốc nghếch đây của ngươi?”

“Bất kể là những gì bây giờ, tất cả những gì sẽ , đều là hủy diệt các ngươi, hủy diệt Bá phủ!”

Ấn Hành sắc mặt tái nhợt, đột nhiên mở lời: "Uyển nhi thể bình tĩnh suy nghĩ một chút ?"

“Bây giờ Ấn Ngu gả tới Quốc công phủ, cho dù nàng là giả mạo, đối với cũng can hệ gì lớn! Bây giờ Bá phủ chỉ còn một là nữ nhi.”

“Thẩm Độ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, hôn ước của liền còn tồn tại! Có ở đây một ngày, sẽ cho chỗ dung ở Bá phủ.”

“Cho dù phụ mẫu dung , cũng đây che chở cho , hà tất lớn chuyện như , tự chuốc lấy phiền phức?”

“Không cẩn thận, sẽ tự rước lấy tai họa, đến lúc đó ai cũng cứu nổi !”

Ấn Uyển thấy bày vẻ mặt cao cao tại thượng, sự việc đến nước , vẫn đầy lòng cho rằng cảm kích sự bố thí của .

Chỉ nghĩ đến những điều , Ấn Uyển liền cảm thấy một trận buồn nôn.

“Ấn Hành, cái dáng vẻ đạo mạo ngụy quân tử của ngươi, thực sự khiến thấy ghê tởm!”

“Ấn Uyển!! Ta cho đủ mặt mũi ! Chẳng lẽ thật sự mất Bá phủ cái nơi nương tựa , bên ngoài còn ai như mà chỗ nào cũng dung túng ?!”

Ấn Hành vạn ngờ, nàng thể những lời như .

Nàng , khiến nàng cảm thấy ghê tởm??

Hắn đường đường là trưởng đối xử với nàng bấy nhiêu năm mà!!

Tuy nhiên, giữa lúc kinh ngạc và thất vọng, Ấn Uyển trầm mắt xuống, bình thản với .

“Bá phủ đối với , đó là cái nơi nương tựa gì?

Đây chính là một cái hang quỷ ăn thịt , còn ngươi, các ngươi, đều là yêu ma ích kỷ. Ngươi Thẩm Độ chết, hôn nhân của còn giá trị, nhưng cho ngươi , chính là Thế tử phi.”

“Dẫu Thẩm Độ chết! Ta vẫn là Thế tử phi! Là Thế tử phi thành với .”

“Cái Thế tử phủ đó, cũng sẽ dốc hết sức để giữ gìn cho . Nơi đó, mới là chốn dung thực sự của .”

Những lời , tựa như kim châm, găm thẳng tim Ấn Hành.

Y cứ ngỡ Thẩm Độ chết, cũng chẳng cần dùng đến bất kỳ mưu kế nào khác để cướp Uyển Nhi về.

Thế mà nay nàng những lời , còn chỗ nào để y xoay chuyển?

Nàng đây là thủ tiết cho Thẩm Độ cả đời !

Dựa ?

Y còn lên tiếng, Ấn Uyển cất tiếng gọi Hằng nương: “Nhũ nương, nếu Đại công tử chịu rời , chúng sẽ .”

Cùng lúc đó, bên ngoài Thiều Quang Viện.

Ấn Ngu dù ngất lịm , các nha , bà tử cũng vội vàng gọi Ngụy thị đến cứu nàng.

Ngụy thị thấy thể nàng lạnh như băng, sợ đến mất hồn mất vía, liền vội vàng kéo nàng dậy.

khoảnh khắc đỡ dậy, Ấn Ngu kỳ diệu tỉnh .

Nàng mở đôi mắt yếu ớt, chậm rãi : “Mẫu , đừng, đừng đỡ con.”

“Con vẫn gặp tổ mẫu, Nhị tỷ tỷ vẫn tha thứ cho con, con thể dậy.”

Ngụy thị xong, tức giận thôi: “Ngu nhi! Sao con thể ngốc chứ? Chẳng lẽ con Nhị tỷ tỷ con cố ý ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-186-dem-nay-den-tinh-so.html.]

“Nàng cố ý ly gián quan hệ giữa con với Bá phủ, con tự chứng minh, con ngược còn rơi bẫy của nàng, ở đây quỳ gối, vạn nhất… vạn nhất quỳ đến sinh bệnh, lạnh cóng thì ?!”

Nói liền bất chấp kéo nàng dậy, nhưng Ấn Ngu vẻ yếu ớt, sức lực nhỏ, dù nàng dùng sức thế nào, Ấn Ngu cũng chịu dậy.

Giờ phút , bên ngoài trời tối.

Lúc Ngụy thị cũng nóng lòng: “Hôm nay là ngày con về nhà mẫu đẻ, lẽ giờ về nhà chồng , giờ con vẫn về, Quốc Công phủ sẽ nghĩ thế nào?”

“Nếu con ở trong phủ chịu những điều , Tiểu công gia chắc chắn sẽ…”

Thế nhưng lời của Ngụy thị còn dứt, Hứa quản sự vội vàng chạy từ bên ngoài .

“Phu nhân, Tiểu công gia đến !”

Quả nhiên là Tào Tháo Tào Tháo đến.

Ngụy thị vội vàng đỡ Ấn Ngu dậy, cũng đúng lúc , Lưu Dần sải bước từ bên ngoài sân .

Chỉ thấy y vận một áo bào xanh, tay áo rộng thùng thình, gương mặt đầy sẹo trông thật đáng sợ, thêm vẻ mặt căng thẳng, càng tăng thêm vài phần giận dữ.

Người khác dám ngăn cản, y thẳng đến mặt Ấn Ngu, giận dữ kìm mà cất tiếng:

“Nhạc mẫu đại nhân!! Ngu nhi mới ngày đầu về nhà mẫu đẻ, chịu những chuyện ?!”

“Chẳng lẽ nhà mẫu đẻ còn đoạn tuyệt với Ngu nhi của ? Giờ Ngu nhi là của , các đối đãi với nàng như , còn coi Quốc Công phủ ?!”

Ngụy thị lòng thắt , vội vàng lên tiếng:

“Hiền tế , chuyện hôm nay chút hiểu lầm, đúng là xảy chuyện, nhưng thì dài dòng lắm, vẫn là…”

“Còn gì để nữa ? Nhạc mẫu thật sự nghĩ ?”

Nói y liền một tay ôm ngang Ấn Ngu từ đất lên, Ấn Ngu thấy là y, gương mặt tái nhợt càng thêm đáng thương.

Đến cả giọng cũng trở nên vô cùng yếu ớt, hệt như giây tiếp theo sẽ tắt thở: “Phu… phu quân…”

“Có ở đây, nàng cần lo lắng.”

Nói xong liền sang Ngụy thị: “Hôm nay Ngu nhi chịu ấm ức, chẳng là vì Ấn Uyển ?”

“Nàng Ngu nhi hại Thái quân, Ngu nhi con gái của Bá phủ các ngươi, đúng là bậc thầy ly gián!”

“Lòng độc ác, đáng diệt trừ! Ngu nhi của nào tội tình gì, thế mà các từng một giúp một đứa con gái nuôi để hãm hại nàng? Thật vô lý?!”

“Nàng vì ngày và Ngu nhi thành , trong lòng ghen ghét, đến phủ của gây chuyện, những vu vạ cho , giờ còn nhân dịp về thăm nhà mẫu đẻ mà Ngu nhi chịu nhục?”

“Nếu nàng hổ, cũng chẳng cần giữ thể diện nữa! Giờ sẽ cho các ! Ngày thành , Ấn Uyển hạ dược , cố ý dụ dỗ, khiến tưởng nàng là Ngu nhi, tại chỗ viên phòng!

Nàng còn cưới nàng về bình thê, đồng ý, nàng liền gây sự thương!”

“Trước đây niệm tình thể diện của Bá phủ các , cũng gì, dẫu nuốt xuống sự ấm ức đó, cũng nghĩ cho Ngu nhi.”

giờ, còn gì để với các nữa! Cái tiện phụ như nàng , lưu Bá phủ các cũng khiến Bá phủ các mất hết thể diện!”

Lời thốt , Ngụy thị ngây tại chỗ, các hạ nhân một bên đều kinh ngạc trợn tròn mắt.

Ngụy thị đó kịp phản ứng , vội vàng nắm lấy tay y, nhịn mà khẩn cầu:

“Tiểu công gia! Chuyện ngươi thể lung tung , dù là ở Bá phủ, nhưng… nhưng cũng thể như chứ!”

“Chuyện đó kết thúc , hơn nữa Ngu nhi giờ thể khỏe, việc cấp bách là đưa nàng gặp lang trung, tránh cho việc nhiễm lạnh nặng thêm, khiến thể cảm.”

“Chuyện hôm nay, coi như , một nhạc mẫu, cầu xin ngươi, để hôm khác , tiên hãy đưa Ngu nhi !”

Ngụy thị hạ thấp phận mà khẩn cầu, Lưu Dần hừ lạnh một tiếng, lời bao lâu sẽ truyền khắp Bá phủ.

Thế là y sâu Ngụy thị một cái: “Nếu nhạc mẫu , liền cho nhạc mẫu một chút thể diện.”

“Hiện tại gây sự, nhưng tối nay, sẽ đến tính sổ.”

Loading...