Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:09:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ấn Trường Trăn vốn đang lúc tức giận, giờ chính giáo huấn đàn bà vô liêm sỉ , mà con trai trưởng của , còn cản trở !

Trong phút chốc, nộ khí của Ấn Trường Trăn dâng trào, đẩy mạnh !

Ấn Hành vốn đôi chân bất tiện, đẩy như , cả liền ngã xuống đất.

Ngụy thị thấy , lập tức hồn, đau lòng khôn xiết: “Hành nhi!”

“Ấn Trường Trăn ngươi còn chút bộ dạng của một cha ? Hành nhi như , ngươi còn đành lòng tay với con trai ?”

“Con trai? Con gái của lẽ đều là nuôi hộ khác, ai thể đảm bảo đứa con trai chứ?”

Lời , lưng Ấn Hành chợt thấy lạnh toát, khó tin về phía phụ !

Tuy nhiên đợi mở lời, Ngụy thị mất lý trí, từ sức mạnh, xông qua hai tay của hai hộ vệ , mạnh mẽ lao về phía Ấn Trường Trăn.

Giờ khắc , nàng còn chút bộ dạng chủ mẫu trang nhã, hiền thục thường ngày, biểu cảm méo mó, hệt như phụ nữ mắc bệnh tâm thần.

Đối diện với mặt Ấn Trường Trăn một trận cào cấu.

Trong phút chốc, cả căn phòng rơi cảnh hỗn loạn.

Ấn Hành giận dữ gào lên với các bà tử và hộ vệ xung quanh, cưỡng chế tách hai .

Sau một hồi hỗn loạn, mãi mới kéo Ngụy thị về phía .

“Mẫu ! Mẫu bình tĩnh một chút.”

Ấn Hành bảo bà tử đưa mẫu đến hậu viện , tuy nhiên Ấn Trường Trăn tức giận, bước nhanh theo , nhưng Ấn Hành nắm chặt cổ tay, cứng rắn ngăn .

Lúc đôi mắt lạnh lẽo, trong đáy mắt đen sâu thẳm, như một vũng đầm đen thấy đáy.

Cuồn cuộn một sự lạnh lẽo từng .

“Phụ , hy vọng sự rời của Uyển nhi liên quan chút nào đến , bằng …”

“Bằng ngươi còn gì? Trong mắt ngươi cũng giống như đứa con gái nuôi , coi …”

“Bằng sẽ bỏ qua cho .”

Ấn Hành giũ mạnh tay , chút do dự gọi Tứ Thuận đưa rời khỏi đây.

Hắn điều động tất cả những thể điều động , đều đổ về trang viên An Dương, cho dù lật tung cả An Dương lên, cũng tìm !

Không chỉ , tự sức lực hạn, còn tìm cung gửi tin cho Đức Di.

Công chúa Đức Di nhận tin, liền bật dậy.

Cũng bận tâm cùng Hoàng chơi cờ nữa.

Hoàng thượng thấy sắc mặt nàng bất thường như , cau mày: “Hoàng ? Xảy chuyện lớn gì mà sắc mặt đổi như thế?”

“Hoàng , nhị cô nương của Bá phủ mất tích .”

“Nhị cô nương?” Bóng dáng cao lớn nghiêng ghế tựa, mang theo vài phần ý , suy nghĩ kỹ một chút: “Có là vị quả phụ của Thẩm Độ ?”

Đức Di vội vàng gật đầu, định hành lễ, định nhân cơ hội mà cầu xin Hoàng một phen, ngờ nàng còn mở lời, Hoàng thượng .

“Thế tử cũng vì giúp việc mà gặp nạn, Trẫm còn kịp sắp xếp gia đình , ngờ vợ gặp chuyện khó khăn như .”

“An công công.”

Hắn vung tay áo, thốt tùy tiện:

“Ngươi giải thích tình hình với Lý Côn, bảo đến An Dương một chuyến, hỗ trợ Ấn đại công tử tìm nhị cô nương, Trẫm thể để Thế tử cửu tuyền mà lạnh lòng.”

Đức Di sững sờ, lộ vẻ cảm kích: “Đa tạ Hoàng ! mà… Hoàng Ấn công tử đang tìm nhị cô nương?”

Hoàng thượng lướt qua lá thư trong tay nàng: “Ta mù, chẳng chữ là của vị phò mã tương lai của ?”

Đức Di gượng gạo, nhưng trong lòng cũng chút sốt ruột.

Điều khiến Hoàng thượng dấy lên lòng hiếu kỳ: “Muội còn gả , coi Bá phủ như , vội vàng đến mức , thể…”

“Hoàng , và Uyển nhi tương tri tương mộ, chỉ vì phương diện Ấn công tử mà lo lắng cho nàng. Mà là qua vài gặp gỡ ngắn ngủi, Hoàng từ tận đáy lòng cảm thấy, Uyển nhi là một nữ tử .”

“Nàng là nữ tử kiên cường nhất, cũng là đáng khâm phục nhất mà từng gặp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-205.html.]

“Phải chăng? Nếu , Thẩm Thế tử cũng từng với điều .”

Nghĩ đến Thẩm Độ, Hoàng thượng quả thực cảm thấy việc quang minh chính đại.

Lần , Ấn Uyển lấy phận Thế tử phi chống đối Tể tướng, giữ gìn Thế tử phủ. Bởi liền cảm thấy gì đáng để bận tâm nữa.

giờ đây nàng vô cớ biến mất, rốt cuộc là ? Ai bắt cóc nàng?

Chẳng lẽ... là Cao Nguyên Đường? Hay là khác?

Lý Côn là Ngự tiền thị vệ của Hoàng đế, pháp cao siêu, đám thị vệ trướng đều là cao thủ tiếng trong cung.

Để họ đến An Dương tìm , chắc hẳn sẽ tin tức nhanh.

Con tim lo lắng của Đức Di lúc mới nhẹ nhõm phần nào.

Nàng thành tâm cầu nguyện, Uyển nhi đừng xảy chuyện gì, thấy hôn sự của nàng và Ấn Hành sắp đến gần, nàng tuyệt đối thể vắng mặt.

Cùng lúc đó, trong trang viên loạn thành một nồi cháo.

Trọn một ngày một đêm trôi qua, vẫn bất kỳ tin tức nào của Ấn Uyển.

Ngay cả quan phủ An Dương cũng xuất động.

Đặc biệt là ngày hôm , trong cung còn Ngự tiền thị vệ đến, giúp tìm , lúc trong nha môn An Dương tri phủ còn yên ?

Đừng đến những sai dịch , ngay cả một con ch.ó trong nha phủ tri phủ cũng dắt ngoài tìm .

Một sống sờ sờ, vô cớ biến mất mảnh đất , hơn nữa mà Bệ hạ tìm, nếu vẫn tin tức, e rằng mấy cái đầu của bọn họ trong nha phủ quan cũng đủ để giữ .

, trọn một ngày trôi qua, vẫn tin tức.

Yến thị mấy ngất , thể suy yếu đến mức thể dậy , chỉ thể liệt giường bệnh.

Mỗi khi mở mắt, nàng sẽ lập tức gọi Tần ma ma đến bên cạnh, hỏi: “Uyển nhi tin tức gì ?”

hết đến khác, đáp án đều như nàng mong đợi.

Trong lúc đau lòng, Yến thị cảm thấy vô cùng xót xa và hối .

Một , giờ đây nàng cũng thể bảo vệ nữa.

Cũng chính lúc , Yến thị cẩn thận suy nghĩ , đây nàng cho tìm những nơi Uyển nhi thể đến, nhưng đều thu hoạch gì.

Thế nhưng giờ đây nàng đột nhiên nhớ điều gì đó, liền vội vàng gọi ma ma đến.

“Hòa , đội ngũ hòa !”

“Mau, gọi Lý đại nhân đến đây, lời với .”

Lý Côn ngày hôm đó đều ở An Dương tìm , mới về trang viên từng nhà hỏi thăm các điền hộ bên trong.

Không bỏ qua bất kỳ ai thể cung cấp manh mối.

Tần ma ma thấy Yến thị như , ý thức điều gì đó, hai lời liền đích dẫn Lý Côn đến phòng của Lão thái quân.

Lý Côn cung kính hành lễ, chỉ thấy Lão thái quân gắng gượng sức lực, với :

“Lý đại nhân, An Dương phái nhiều như mà vẫn tìm thấy dấu vết, lão , còn một ý nghĩ. Trong đội ngũ hòa , lẽ bóng dáng hài tử của !

Thuở Uyển nhi nhà ở Quận chúa phủ nô ba năm, chịu đủ sự chèn ép và khi dễ của quận chúa. Hai kết oán từ lâu, chuyện hòa , ngươi cũng hiểu đôi chút đạo lý.

Vẫn mong Lý đại nhân đuổi kịp đội ngũ hòa , cẩn thận lục soát!”

Lý Côn , mặt lộ vẻ kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy một tia khó xử:

“Lão thái quân, đội ngũ hòa thể dễ dàng lục soát, dù đó cũng là Quận chúa Gia Nghi con gái Tấn Vương, hơn nữa quận chúa là vì Đại Ung mới hòa , nếu mạo phạm, e rằng dễ ăn với Tấn Vương.”

Yến thị trầm mắt xuống, một mảnh u ám:

“Ta đường đường một Cáo mệnh phu nhân, khi còn trẻ vì nước chinh chiến, lập công hiển hách! Giờ đây cháu gái yêu quý của bắt cóc, chỉ tìm hiểu tung tích cháu gái, là mạo phạm?

Huống hồ, ngươi là phụng hoàng mệnh tìm , dẫu cho phía là núi đao biển lửa, cho dù đó là kiệu của Tấn Vương! Ngươi cũng thể lục soát! Sao là mạo phạm?!

Nếu ai ngăn cản, hậu quả, sẽ gánh chịu! Ngươi cứ , nhất định nhanh!”

Loading...