Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 207: Thật là một phần thưởng tốt
Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:09:33
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quận chúa khẽ , theo thói quen vén một lọn tóc lên, xoay tròn đầu ngón tay.
“Ngươi bằng lòng giúp , cũng gì che giấu.”
“Một ngày nọ, của ngươi và cô nương nhà họ Lưu đến phủ thưởng hoa, liền nhắc đến một chuyện.
Sau đó, cha tìm Vĩnh Định Bá nhắc đến việc , cha ngươi ngươi đằng nào cũng đoạn tuyệt với Bá phủ, chi bằng thuận nước đẩy thuyền, Bá phủ giúp một ân tình .”
Nàng khẽ cúi đầu, vén tóc Ấn Uyển lên, đôi môi đỏ như lửa:
“Ngươi xem, đám thủy quỷ Bá phủ chút nào cũng màng sống c.h.ế.t của ngươi, nay cho ngươi cơ hội rời xa bọn chúng, đây chẳng là một lựa chọn ?”
Nụ đó, tựa như quỷ đoạt hồn.
Ấn Uyển hiểu rõ, đây là một con đường sống mà nàng ban cho .
Đây là nàng cấu kết với đám Bá phủ, cùng đẩy vạn trượng vực sâu!
Vì Bệ hạ cho phép những công chúa hòa , vì Đức Di thà ủy khuất bản hạ gả cũng chịu hòa !
Vì Quận chúa Gia Nghi nàng thà chấp nhận rủi ro cả phủ tàn sát, cũng Lý đại đào cương?
Bởi vì ai cũng , Tạc Khương quốc xa xôi vạn dặm, hoang dã hẻo lánh, ai nấy đều cao chín thước, dã tính giảm.
Kết hôn với một bộ tộc man rợ như , thể chuyện gì ?
Huống hồ, chuyện hòa , vốn dĩ chính là quân bài đàm phán mà bọn họ đưa .
Ấn Uyển nàng thể thoát khỏi cái Bá phủ vực sâu , nhưng thứ đón chờ là một vực sâu còn đáng sợ hơn.
Hơn nữa hai bên đều vui, bất cứ lúc nào cũng cảnh giác hiểm cảnh phận bại lộ.
Biết rõ hung hiểm như , Ấn Trường Trăn, vẫn nghĩa vô phản cố mà đưa ngoài.
Càng buồn hơn là, Ấn Ngu thể nghĩ cách , đúng là còn tính nữa!
rõ ràng, Ấn Trường Trăn nghi ngờ phận của Ấn Ngu , vì còn cùng nàng đẩy ngoài!
Thảo nào lúc nàng và tổ mẫu về trang viên, Ấn Trường Trăn đồng ý sảng khoái đến .
Hóa chuyện đều mưu đồ từ , sớm trở thành cá trong chậu của !
Mà và Ấn Ngu cấu kết, chỉ một lời giải thích.
Đó chính là, Ấn Trường Trăn bám víu cành cao Quốc Công phủ , cho dù Ấn Ngu con gái ruột, cũng nhẫn nhục chịu đựng.
Nghĩ thông suốt những điều , Ấn Uyển đột nhiên bật .
Nụ , tựa như chiếc mặt nạ khảm khuôn mặt, khóe môi cong lên một cách chuẩn mực, hề chút tình cảm nào.
Sau đó nàng nghiêng , tựa vách xe như quận chúa.
Bàn tay ngọc ngà thon thả nâng bát cơm, từ tốn nhai nuốt.
Đôi mắt đẽ cong thành vành trăng khuyết, khóe môi tràn đầy ý châm chọc.
Thấy dáng vẻ của nàng, quận chúa chỉ cảm thấy, nàng cùng đường mạt lối, tuyệt vọng về tất cả chuyện.
Phải , đến nước , nàng còn cơ hội giãy giụa nào nữa?
Nếu theo những gì , thì thứ nàng đối mặt, chỉ cái chết.
Gia Nghi nàng sợ chết, nhưng nàng sợ , bạn bè c.h.ế.t đó.
Nàng thấy Ấn Uyển chuyến cả đời sẽ trở về, cũng nể mặt cùng nàng ăn uống.
“Nhị cô nương so với nữ tử bình thường, thưởng thức ngươi.
Cho nên năm xưa khi ở phủ , điều thích nhất chính là hành hạ ngươi. Bởi vì ngươi giống những kẻ , c.h.ế.t là chết. Ta còn động thủ, sợ đến mức tè quần .
ngươi thì khác, ngươi nhị cô nương, ngươi là nữ tử từng gặp, giống tiểu thú nhất. Ta vô cùng yêu thích sự oán hận khi ngươi g.i.ế.c , nhưng thể g.i.ế.c .”
“Nếu như năm xưa Thục Phi nương nương với , tam cô nương nhà ngươi đang đợi ngươi cứu mạng, còn... thật sự đưa ngươi về Bá phủ .”
Nàng nhanh chậm mở miệng, như thể đang một chuyện quan trọng.
“Nếu ngươi thể giống như , lẽ, sẽ thể khống chế ngươi nữa.”
Nàng nhướng mày khinh bạc, đôi mắt tà mị chớp chớp nàng:
“Đợi đến Hạc Châu phía , con đường hòa đó, sẽ cùng ngươi nữa. Ngươi hãy vai trò công chúa, đừng để mất lễ nghi, để mà chê .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-207-that-la-mot-phan-thuong-tot.html.]
Ấn Uyển tuy trang điểm đậm, nhưng cũng giấu làn da tái nhợt của nàng.
Chiếc kiệu lớn , cao năm thước dài tám thước, cộng thêm các nha hầu hạ, tổng cộng gần tám .
Đội nghi trượng dẫn đầu, riêng đồng tử mười , phía còn hơn hai mươi hầu cầm đèn.
Riêng hồi môn sáu trăm cỗ đến mấy trăm , huống hồ chi đội hộ vệ, thợ thủ công, cùng các học giả y quán, cung nhân thị tòng.
Là con gái Tấn Vương yêu thương nhất, từ Ung Đô xuất phát, đó là một đội ngũ hơn nghìn , cho dù đến An Dương, cũng tám trăm .
Một đội ngũ đồ sộ như , bắt cóc một cách lặng lẽ, thể thấy rõ, trong đội ngũ bao nhiêu nội bộ của Tấn Vương cài cắm.
Cho nên mới cùng quận chúa trong ứng ngoài hợp, dàn dựng vở kịch Lý đại đào cương .
Ấn Uyển chạy trốn, cơ bản là thể.
Nàng rõ, thể quận chúa hòa , chỉ một nàng.
tính mạng của nàng, mấy chục mạng trong bộ Thế tử phủ, cùng tính mạng của những theo ở Thiều Quang viện, đối với mỗi mà , chỉ một.
Hậu quả của việc nàng bỏ trốn giữa đường, chỉ thể là khiến mấy chục sinh mạng đều chôn cùng.
Mà bản nàng, cũng thể sống lay lắt bao lâu.
Thế nhưng chuyện sẽ bại lộ, Tấn Vương và bọn họ chắc chắn cũng sớm chuẩn phương án dự phòng.
Nàng thể gả, thì vẫn khác thể gả.
Lúc bỏ trốn, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Ấn Uyển cân nhắc lợi hại, bởi cũng giãy giụa nữa.
Nàng tin chắc sẽ một cơ hội, dù quận chúa phạm tội khi quân c.h.ế.t dung.
Nàng thể sốt ruột, thể để bản còn kịp phản kháng, nắm giữ yếu huyệt vô cớ thảm chết!
Quận chúa thấy nàng thuận theo, ánh mắt cũng vì thế mà dịu đôi chút.
Nàng sai cởi trói cho nàng, đồng thời cũng quên vén rèm lên, để nàng rõ ràng, bên ngoài kiệu, là đội ngũ hộ vệ hùng hậu.
“Ngươi xem, đội hộ vệ nghiêm mật chỉnh tề như , ngay cả một con ruồi cũng bay , cho nên ngươi cứ an tâm về sự an của .”
“Cho dù đưa ngươi đến Tạc Khương hòa , đến lúc đó cũng sẽ để cho ngươi một đội hộ vệ, bảo vệ ngươi cả đời. Ta tính tính , ngươi hòa , đó chính là chào đón một cuộc đời mới của ngươi.
Đây chính là bay lên cành cao phượng hoàng! Bằng , ngươi cơ hội lên chiếc kiệu xa hoa tráng lệ , hưởng thụ hồi môn quý giá mà tám đời ngươi cũng ? Làm phận công chúa tôn quý vô cùng ?”
Quả thực như lời nàng , ngay cả một con ruồi cũng khó lòng bay .
Ai nấy đều là cao thủ đại nội xuất thủ, là đội quân trung thành nhất của Tấn Vương.
Còn nàng thì ? Một một , võ công ba chân bốn cẳng, ở chốn hoang vu hẻo lánh , cơ hội?
Ấn Uyển cảm thấy hoang đường, cũng cảm thấy nực .
Quận chúa Gia Nghi thấy hành động bất thường của nàng, khỏi hiếu kỳ:
“Đã đến lúc , ngươi còn thể ? Xem nhầm , ngươi chính là thích hợp nhất để thế .”
“Ấn Uyển, chỉ riêng việc nàng lâm nguy sợ hãi, đáp ứng nàng, sẽ cho bảo hộ tổ mẫu của nàng, khiến của Thế tử phủ thể sống yên cả đời.”
“Người khác đãi ngộ , đây là ân thưởng cá nhân của dành cho nàng.”
Quả là một ân thưởng.
Đối với Quận chúa mà , sự bức bách của nàng, đều trở thành ân tình cần khác cảm kích.
Thế đạo quả nhiên khiến tuyệt vọng.
Kẻ cao cao tại thượng, quyền lực chính là một lưỡi d.a.o vô hình, g.i.ế.c chớp mắt.
Nàng hết đến khác, lưỡi d.a.o bức đến tuyệt cảnh.
Đến nước , Ấn Uyển thấu hiểu sâu sắc, chỉ khi nào nàng tự nắm giữ lưỡi d.a.o , nàng mới thể tự bảo .
Cũng như Gia Nghi bây giờ.
Ba ngày .
Ấn Uyển đang dùng bữa trong cung kiệu, một thị vệ đột nhiên đến mặt Quận chúa thông báo.
“Quận chúa, Lý Côn, Lý đại nhân phụng hoàng mệnh đến điều tra .”