Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 217: Hương thơm quen thuộc của phu quân

Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:09:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến bên chậu nước nóng, ngửi mùi hương thoang thoảng, đầu óc nàng dần trở nên choáng váng.

Hơi nước bốc lên nghi ngút, tựa hồ khiến những suy nghĩ hỗn loạn càng thêm rối bời.

Đôi tay nàng như lời, cứ thế xoa bóp trong đó, bao lâu, cho đến khi nam nhân phía đột nhiên lên tiếng:

“Công chúa đóng băng bản vương đến c.h.ế.t ư?”

Ấn Uyển lúc mới bừng tỉnh, vội vã vắt khô miếng vải bông, nhanh chóng đến mặt .

khi nắm lấy cánh tay , hình cường tráng dũng mãnh , chợt xông mắt nàng.

Ấn Uyển ánh mắt né tránh, nhất thời chỗ nào để đặt.

trong sự hoang đường , chút lý trí ít ỏi còn của nàng bỗng khiến nàng nhớ điều gì đó.

Thất vương tử là thiếu niên hùng, nhiều xuất chinh sa trường, ít thoát chết.

thể của , vết sẹo rõ ràng.

Hơn nữa, nếu liệt giường lâu ngày, tê liệt thể cử động, thể con nên như , mà ngược , da thịt chùng nhão, chân tay khẳng khiu mới là lẽ thường.

thế , gì khác với thường?

Là vì cái gì?

Chẳng lẽ là chăm sóc quá ? Hay là… nguyên nhân khác?

Ấn Uyển tự chủ mà nghĩ sang hướng khác, nữa nàng phân tâm, khiến nam nhân dần mất kiên nhẫn.

“Công chúa say sưa đến , lẽ nào thể bản vương cường tráng dũng mãnh, khiến nàng cảm thấy…”

Chưa đợi trêu chọc xong, Ấn Uyển vội vàng ngắt lời: “Là đúng, nên phân tâm lúc , phu quân, sẽ lập tức tịnh cho .”

Tuyệt đối thể để manh mối.

Thế là vội vàng lau rửa cho .

Đôi tay Ấn Uyển, mềm mại như quận chúa, mà ngược thô ráp, đầy vết thương.

Nàng để khác , dùng vải bông quấn chặt lòng bàn tay, che những vết thương , đó mới từ từ lau rửa cho .

Khuôn mặt nam nhân xoay , ánh mắt rời chằm chằm nàng, chỉ tiếc là chiếc mặt nạ ngăn cách, Ấn Uyển căn bản thể mặt nạ một khuôn mặt đáng sợ đến nhường nào, một ánh mắt căng thẳng đến mức nào.

Ấn Uyển cẩn thận lau khắp thể , từ phía phía .

Khi lau phía , tránh mặt , đầu óm Ấn Uyển cũng tỉnh táo hơn mấy phần.

Ngay lúc , mùi hương quen thuộc thoang thoảng xộc mũi nàng.

Khoảnh khắc , suy nghĩ bỗng hiện lên.

Mùi hương , nàng cũng từng ngửi thấy Thẩm Độ.

Tuy nhiên dám chắc giống .

Giống như… thường xuyên luồn lách mật thất, giữa rừng sâu, mang theo một mùi hương gỗ ẩm ướt.

Nàng kìm mà tiến gần hơn, ngửi kỹ hơn.

mùi hương , chỉ thoáng qua một lát, nồng đậm, đây cũng là lý do khiến nàng dám chắc chắn.

Tuy nhiên, khi ở gần nam nhân đến mức chỉ còn gang tấc, nàng lờ mờ thấy góc cạnh của khuôn mặt chiếc mặt nạ.

Quỷ sứ thần xui khiến Ấn Uyển, kìm mà vươn tay, tháo chiếc mặt nạ của xuống.

tay nàng còn chạm đến rìa mặt nạ, bàn tay mạnh mẽ của nam nhân siết chặt!!

Thuận thế vặn ngược , mang theo một cảm giác đau đớn truyền đến.

Ấn Uyển khẽ rên một tiếng, thức thời nhận : “Phu quân, ý gì khác.”

“Không ý gì khác mà còn chạm mặt nạ của ? Lẽ nào xem thử khuôn mặt mặt nạ của nàng hài lòng ?”

“Hay là… nàng tìm hiểu cho rõ, xem mặt , rốt cuộc đáng sợ đến mức nào?!”

Hắn mang theo sự tức giận mở lời, Ấn Uyển lập tức quỳ xuống đất.

Nàng dò hỏi đường , Thất vương tử bản tính vốn mạnh mẽ, năm xưa mẫu phi của nổi tiếng là phi tần hung hãn.

từ nhỏ cũng vì tính cách của mẫu phi mà Chủ quân lạnh nhạt, do đó cũng thích nữ tử tính cách giống mẫu phi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-217-huong-thom-quen-thuoc-cua-phu-quan.html.]

Bình thường những nha đầu hầu hạ xung quanh , đều là những nữ tử dịu dàng mà mang từ nước khác, hoặc từ nơi xa lạ về.

Do đó Ấn Uyển tự nhiên thu tính khí của , càng thuận tùng ngoan ngoãn, càng dễ khiến buông lỏng cảnh giác đối với .

Chỉ là nàng , gương mặt chiếc mặt nạ, khi thấy vẻ ngoan ngoãn như của nàng, tràn đầy đau lòng.

Vốn dĩ cố ý trêu chọc nàng một chút, nhưng ngờ khiến nàng sợ hãi.

Ngày thường ở Ung Đô, cũng chẳng thấy nàng ngoan ngoãn như hôm nay.

Trước đây nàng âm thầm bày mưu tính kế, quang minh lạc, dù chỉ là một dưỡng nữ của bá phủ, danh phận chống lưng, nàng cũng thể tìm thấy cốt cách kiêu ngạo của riêng .

Thế nhưng bây giờ ở nơi đất khách quê , cẩn trọng từng li từng tí, còn ép buộc giả mạo ở đây.

Lúc nàng, chắc hẳn đang sợ hãi bao.

Nghĩ đến đây, nam nhân dịu ánh mắt, đỡ nàng dậy.

Mấy lời định , khi thấy mấy cung nhân đang trực ở ngoài cửa, đành nuốt ngược trong.

Cuối cùng xét thấy nàng trải qua cuộc hành trình dài mệt mỏi, nỡ dọa nàng thêm, cũng nàng lo lắng sợ hãi đến ngủ , nên tiên cứ để nàng lên giường nghỉ ngơi.

Ấn Uyển kinh ngạc, bởi vì chiếc giường chỉ, là chiếc đang .

Mà là chiếc giường nhỏ phía tấm rèm.

“Bản vương nghĩ Công chúa mới đến, luôn cần chút thời gian để thích nghi, nên đặc biệt sắp xếp chuẩn giường chiếu cho nàng. Đợi đến khi nào Công chúa thích nghi , thể cùng chung chăn gối là . Nàng thấy ?”

Ấn Uyển sợ sẽ đột nhiên đổi ý, sợ trêu chọc .

Lập tức đáp lời: “Rất , Gia Nghi cảm tạ phu quân thương xót!”

“Nghe giọng điệu của Công chúa, hình như vạch rõ giới hạn với bản vương?”

“Không phu quân, ý đó.”

Trán Ấn Uyển lấm tấm mồ hôi lạnh, , cũng giống Thẩm Độ đến .

Luôn những lời khiến nàng gì.

Thấy nàng hoảng sợ, A Đồ Na bật :

“Đã , thì cứ nghỉ ngơi . Nàng là công chúa hòa đến, mẫu phi bản vương mất sớm, nàng ai cần bái kiến thỉnh an.”

“Ngày mai nàng dậy lúc nào thì dậy lúc đó. Chỉ chờ mấy ngày nữa đến yến tiệc của Chủ quân, thỉnh an cũng muộn.”

Đối với Ấn Uyển mà , đây chẳng khác nào một tin tức lành vô cùng lớn.

Ở đây những mối quan hệ gia đình lặt vặt như ở Đại Ung, nàng cũng những cần đối phó giả dối.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Ấn Uyển cũng thoải mái hơn chút.

Tiến lên chủ động giúp y phục, đợi cung nhân mang thùng nước và các vật dụng xuống, nàng mới cáo lui với A Đồ Na.

Mặc dù chỉ cách một tấm rèm, nhưng Ấn Uyển cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Nếu cùng chung chăn gối, nàng dám ngủ chứ?

Ít nhất cũng mấy ngày liền mở mắt đến sáng mất.

Thật lạ, rõ ràng là một nơi xa lạ, nhưng Ấn Uyển chạm giường, cơn buồn ngủ ập đến, nàng một giấc ngủ ngon nhất trong suốt hơn nửa tháng qua.

Tuy nhiên khi nàng chìm giấc ngủ, nam nhân tháo mặt nạ , đặt một phong mật thư án thư ngọn nến, nó cháy thành tro tàn.

Ánh mắt liếc qua bóng dáng đang say ngủ , khóe môi khẽ cong lên một nụ rõ ý vị.

Đây cũng coi như là, hữu duyên do trời định.

Quanh quẩn , vẫn là thê tử của .

Uyển nhi, kiếp , e rằng nàng sẽ trói chặt bên cạnh .

Ấn Uyển tỉnh dậy, trời sáng hôm .

Nàng mở mắt việc đầu tiên là về phía giường của A Đồ Na, thấy vẫn đó, liền vội vàng dậy.

Tuy nhiên A Lăng khẽ khàng tới, hiệu:

[Cô nương, Thất vương tử vẫn tỉnh, chúng hãy nhẹ tiếng chút.]

Loading...