Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 221: Chặn Đứng Sỉ Nhục
Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:09:47
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
A Lăng theo vội vàng kéo kéo tay áo nàng, thấy từ xa đến hành lang dài, Ấn Uyển thu suy nghĩ, cùng nàng rời khỏi nơi .
Đến khi sương phòng, Ấn Uyển A Lăng, nhỏ giọng dặn dò.
“Yến tiệc phong thưởng gửi mời đến, Thất vương tử chắc chắn sẽ nhận. nếu ngày mai đến dẫn Thất vương tử , ngươi nhất định báo cho .”
“Không, như vẫn thỏa. A Lăng, ngươi gọi Thôi Luật đến đây, lời với y.”
Thôi Luật là tiểu tư bên cạnh A Đồ Na, hầu hạ cận, luôn túc trực bên cạnh.
Chẳng mấy chốc, Thôi Luật đến mặt Ấn Uyển, cung kính hành lễ.
Ấn Uyển dặn dò y, ngày mai nếu đến mời, nhất định đến tìm .
Thôi Luật sững sờ: “Vương phi, dù cũng là cùng , đợi đến khi đến, chúng cùng...”
“Không thể .”
Ấn Uyển , một khi , đối với A Đồ Na mà , sự đả kích nhận chắc chắn nhỏ.
Dù y cũng là mà nàng cần lấy lòng, hiểm cảnh , nàng dù thế nào cũng giúp y tránh khỏi.
Thế nhưng Thôi Luật hiểu, hơn nữa còn chút lo lắng:
“Nếu Tam vương tử phái đến dẫn chủ tử chúng , chúng , e rằng sẽ đời bàn tán.”
“Sẽ , ngươi chỉ cần báo cho , sẽ mặt.”
Dù A Đồ Na cũng là một bệnh nhân, nếu họ cứng rắn ép buộc, Ấn Uyển cũng vô vàn cách để ngăn cản.
Thôi Luật thấy nàng cố chấp như , cũng đành theo lời dặn của nàng.
Quả nhiên ngoài dự đoán, ngày hôm do Tam vương tử phái đến ở ngoài điện.
Thôi Luật thấy, liền vội vàng gọi Ấn Uyển đến.
“Vương phi, ở ngoài điện , chỉ chờ thông báo.”
Ấn Uyển ngờ họ đến sớm như .
Lúc nàng ở trong viện, đầu điện một cái, dậy để Thôi Luật dẫn đường.
Đến khi họ ngoài điện, thấy một vị cung nhân mặc y phục đỏ, đang chờ bên ngoài.
Phía còn kiệu khiêng, chắc là để đưa A Đồ Na .
Ấn Uyển thấy chiếc kiệu lớn lắm, A Đồ Na chỉ thể , lên đó thể hình dung sẽ khó chịu đến mức nào.
Đây là thái độ đến đón ?
Rõ ràng là cố ý.
Một bình thường còn thấy khó chịu, huống chi y đường đường là một nam nhi cao tám thước.
Ấn Uyển đó, cung nhân đầu một cái, nhưng thấy bóng dáng Thất vương tử , bèn tò mò hỏi:
“Vương phi, Thất vương tử đến ? Hay là để tiểu nhân giúp đỡ, đưa Thất vương tử ...”
Thế nhưng lời còn dứt, Ấn Uyển bỗng nhiên bước tới tát cho cung nhân một cái!
Một tiếng “chát” vang lên, giòn tan vô cùng.
Trong phút chốc khiến đều ngây dại.
Những xung quanh cũng đều trợn tròn mắt, ai ngờ rằng vị Vương phi dám tay liền tay như !
Vì tay chứ?
Cung nhân chính là tâm phúc của Tam vương tử, Tam vương tử coi trọng, ít đều nể mặt Tam vương tử mà kính trọng vị cung nhân .
Vương phi nể mặt chút nào, ngược tiến lên tát một cái.
Điều khác gì trực tiếp vả mặt Tam vương tử !
Khi còn đang kinh ngạc, Ấn Uyển lạnh lùng ánh mắt, quát lớn thành tiếng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-221-chan-dung-si-nhuc.html.]
“Trong mắt các ngươi còn Thất vương tử ? Y giờ thành thế , các ngươi đều mù hết ?!”
Ấn Uyển ánh mắt nghiêm nghị, khiến bản càng thêm lạnh lùng.
Đôi mắt phượng vút lên, càng tăng thêm vài phần lãnh ý.
Khí thế uy nghiêm, tựa như mây đen vần vũ áp xuống thành. Trong mắt khác, đây nghi ngờ gì chính là khí thế của một Công chúa Đại Ung.
Đại Ung là một vương triều lớn như , khác thật sự dám tỏ thái độ gì với nàng.
Ngay cả cung nhân cũng dám giận nhưng dám : “Vương phi là ý gì? Ngày hôm qua Thất vương tử chúng gửi mời, hôm nay đặc biệt sai tiểu nhân đến đón Tam vương tử, trong lòng vẫn luôn để tâm, Vương phi ...”
“A Đồ Na là hùng Tạc Khương, vì nước vì dân mới sa sút đến mức , các ngươi rõ ràng y hành động bất tiện, còn nhất quyết y ngoài!”
“Các ngươi từng nghĩ đến ý của y ? Chàng thiếu niên tướng quân kiêu hãnh như , chinh chiến sa trường gì là thể, giờ chịu nhục trong chiếc kiệu khiêng nhỏ bé của các ngươi! Đến cả chân cũng thể duỗi thẳng!
Sao? Là ỷ Thất vương tử nhà chúng nay mất thủ đoạn, các ngươi liền ức h.i.ế.p đến mức ?
Phu quân y cố kỵ tình , tiện phật lòng Thất vương tử, nhưng thì thể lo nhiều đến thế!
Trong mắt , chỉ phu quân nhà là quan trọng nhất! Mấy ngày nay thể y vốn khỏe, lỡ như y xảy chút chuyện gì, các ngươi ai sẽ chịu trách nhiệm? Ai sẽ gánh vác?”
Một loạt câu hỏi của nàng, ngược khiến những mặt đều dọa sợ.
Ấn Uyển thấy , khí thế càng thêm uy nghiêm:
“Các ngươi ai cũng gánh nổi rủi ro đó, hơn nữa, yến tiệc phong thưởng là Tam vương tử phong thưởng cho thuộc hạ của , hỷ sự của Tam vương phủ các ngươi cứ tự ăn mừng là , cớ cứ xát muối vết thương lòng của phu quân ?
Rõ ràng y chấp niệm với sa trường, các ngươi còn mặt y, bàn luận chuyện chiến trường, quân doanh, phong thưởng ư? Đây là sự tôn trọng nào?”
Nàng hất mạnh tay áo, lập tức buông lời:
“Ngươi hãy về bẩm Tam vương tử, phu quân nhà thể khỏe, hôm nay sẽ yến tiệc phong thưởng, Tam vương tử nếu trách cứ, cứ việc đến tìm bất cứ lúc nào.”
“Nếu cảm thấy hôm nay phật lòng y, cũng thể tìm Chủ quân mà rõ một hai.
Thôi Luật, tiễn khách!”
Ấn Uyển một tiếng lệnh, quả thực khiến Thôi Luật sảng khoái vô cùng!
Hôm qua y lo lắng chủ tử nhà đến đó, trong lòng sẽ mấy dễ chịu, nhưng Tam vương tử xưa nay vốn thích phô trương, nếu chủ tử , ngược sẽ chê bai.
hôm nay Vương phi chống lưng, mang danh Công chúa Đại Ung, khiến đám nghẹn lời dám một câu.
Trước đây Thất vương phủ của họ từng ai chống lưng cho chủ tử như .
Thế là Thôi Luật lập tức hiểu ý, ngay lập tức cùng hạ nhân nhà , đồng loạt “tống cổ” đám của Tam vương phủ ngoài!
Người ngoài thấy chiếc kiệu khiêng , liền đây là đang khó Thất vương tử.
May mà Vương phi chống đỡ, bọn đó, đừng hòng dùng điều để sỉ nhục Vương tử nhà họ.
Đợi đến khi đám đó rời , trái tim đang treo lơ lửng của Ấn Uyển, lúc mới an tâm.
May mắn , khí thế ở nhà thua.
Khiến đám dám phản bác.
cũng , lời và hành động của nàng cũng sai.
Sự chèn ép rõ ràng đến , nếu A Đồ Na thật sự , thấy thủ cấp của thuộc hạ đắc lực của , trong lòng y sẽ đau đớn đến nhường nào.
Ấn Uyển sai đến canh giữ cửa điện, phàm là mời Thất vương tử khỏi điện, nhất loạt cho .
Thế nhưng A Đồ Na vẫn đang chờ đợi để ngoài trong cung điện, thấy mãi đến, khỏi gọi tiểu tư bên cạnh, bảo gọi Thôi Luật.
Thôi Luật hai lời, kể chuyện Ấn Uyển che chở cho y, kể đến mức mày râu phơi phới.
“Chủ tử, hòa là đúng ! Không ngờ Vương phi nhà chúng là một nữ tử cứng rắn đến thế, sẽ chống lưng cho !”
Nam nhân khẽ , khóe mắt thấm đẫm một vẻ yêu thương dịu dàng.
Chỉ tiếc, lớp mặt nạ khiến rõ .
“Đi mời Vương phi đến đây.”