Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 222: Đêm Nay, Cứ Ở Lại Đây

Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:09:49
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ấn Uyển đến tẩm điện, thể A Đồ Na kê cao hơn một chút.

Y , chỉ đôi tay thể cử động, thể cứng đờ trông như tấm ván cửa.

Ấn Uyển , điều dễ chịu chút nào.

Đặc biệt đối với một ý khí phong phát như y, điều chẳng khác nào lăng trì.

vì để sống, y cũng chỉ thể nhẫn nhịn.

Nếu thể c.h.ế.t cho xong, y há chẳng cũng ?

Ấn Uyển cảm thấy, lẽ là y gánh vác sứ mệnh của hoàng tộc, nên mới khiến y c.h.ế.t cũng .

Lại lẽ là, cũng giống như , trong lòng cam tâm, còn chuyện giải quyết, cho dù sống tạm bợ, cũng giữ một mà sống.

Nghĩ đến những điều , ánh mắt Ấn Uyển y càng thêm dịu dàng.

Chủ động tiến lên, lấy chiếc khăn tay của cung nhân, từng chút một thấm ướt trong chậu, từ từ lau chùi cho y.

Cũng mục đích y sai gọi đến.

Thế là đợi y mở lời, Ấn Uyển : “Phu quân, Tam vương tử màng đến thể , để cái gọi là yến tiệc phong thưởng đó, thấy , bèn từ chối .”

Nói xong, nàng liếc A Đồ Na, khi do dự một lát thì thành thật :

“Không giấu gì , vô ý cung nhân , Tam vương tử ở yến tiệc phong thưởng, để thấy... t.h.i t.h.ể của thuộc hạ , cho nên .”

“Mục đích của họ rõ ràng như ban ngày, chúng quyền từ chối.”

Quả nhiên ngoài dự đoán, khi lời , A Đồ Na cứng đờ vài phần.

Đôi mắt đen tối lớp mặt nạ, khiến thể thấu những suy nghĩ đang cuộn trào bên trong.

Có lẽ, là tin tử của thuộc hạ, mà đau lòng.

“Nàng sợ?”

A Đồ Na bỗng nhiên phản nắm tay nàng, đôi đồng tử đen kịt đó, thẳng tắp chằm chằm nàng.

Ấn Uyển cũng thành thật đáp: “Thiếp sợ.”

Nếu thể, nàng ở đây đắc tội bất kỳ ai, chỉ ẩn , an sự tin tưởng của y là .

nàng thể việc nhắm mắt ngơ.

Cho nên nàng mượn điều để bày tỏ tâm ý của :

“Thiếp giờ còn là Công chúa Đại Ung, mà là thê tử của phu quân, Vương phi của Thất vương phủ. Họ sỉ nhục , tức là sỉ nhục , sỉ nhục bộ Thất vương phủ của chúng .”

“Cho dù sợ hãi đến mấy, cũng , nếu về mãi mãi sẽ ngày ngóc đầu lên , mãi mãi sẽ chà đạp chân.

Phu quân bảo vệ gia quốc, xông pha trận mạc g.i.ế.c địch, vốn nên nhận sự kính trọng của tất cả , chứ đời coi như trò .”

Nàng năng kiêu ngạo tự ti, ánh mắt vĩnh viễn đều trong trẻo kiên định như .

Nam nhân khỏi nhớ khi nàng chủ động nhận lấy danh xưng Thế tử phi, chủ động dùng sức lực của một , để đối kháng với những điều .

Cũng kiên định như .

Kiên cố như bàn thạch, như tùng bách. Nữ tử cốt cách thanh cao như trúc, đời , vô cùng may mắn.

“Giờ đây, nàng coi nhà của nàng, .”

vẫn hỏi một câu, Công chúa khi hòa , trong lòng ai ?”

Ánh mắt y nóng bỏng chằm chằm Ấn Uyển, dường như từ đôi mắt trong veo của nàng, điều gì đó.

“Yên tâm, cho dù nàng , bổn vương cũng sẽ khó nàng. Dù chuyện hòa , ai thể đoán định chứ?”

Ấn Uyển bất chợt nhớ đến Thẩm Độ.

Kẻ nhiều giúp nàng thoát khỏi cảnh khó khăn, nhiều cố ý trêu chọc nàng.

Chỉ tiếc, nàng ngay cả chiếc vòng vàng cuối cùng Thẩm Độ tặng cũng giữ .

Không từ lúc nào, Ấn Uyển rơi trầm tư, dường như quên mất trả lời lời của y.

Nàng lộ vẻ mất mát trong mắt, dường như là nhớ đến chuyện khiến đau lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-222-dem-nay-cu-o-lai-day.html.]

Điều khiến trái tim A Đồ Na trĩu xuống, dám để nàng tiếp tục nghĩ về cái c.h.ế.t của .

Cho nên y chuyển lời, hỏi nàng: “Hôm nay nàng vì , tự nhiên sẽ ghi nhớ trong lòng, , hoặc việc gì , đều thể thỏa mãn nàng.”

Ấn Uyển , từ từ ngẩng đầu.

Trong lòng đang cân nhắc điều gì, khi suy nghĩ một lát, mới thăm dò hỏi:

“Thật sự điều gì cũng ?”

Khóe môi lớp mặt nạ cong lên một độ cong cưng chiều, y thành thật gật đầu: “Điều gì cũng .”

Thấy , Ấn Uyển bèn nhân tiện đưa : “Thiếp khỏi cung xem một chút, ?”

“Thiếp từng đến Tạc Khương, đường hòa , cơ hội xem trong thành cảnh tượng gì, chỉ , đô thành Tạc Khương và Ung Đô khác biệt nhiều.”

rốt cuộc khác biệt ở , , cho nên đô thành xem một chút. Nếu phu quân cảm thấy , cũng , về còn thời gian dài.”

“Có gì mà ?”

Nam nhân đồng ý dứt khoát, hơn nữa ngay tại chỗ phái mấy .

“Nàng nếu hôm nay ngoài dạo, thì hôm nay, nếu ngày mai, cũng thể ngày mai.”

Ấn Uyển kinh ngạc, ngờ y nhanh như đồng ý với .

Nghĩ đến lát nữa bên Tam vương tử thể sẽ đến, để đề phòng vạn nhất, nàng hôm nay thể ngoài.

Thế là nàng : “Nếu phu quân đồng ý, thì ngày mai xem cũng .”

Nàng chân thành nở nụ , trong mắt là niềm vui thể thấy rõ bằng mắt thường.

Nam nhân dường như cũng lây nhiễm, khóe môi lớp mặt nạ cong lên.

Chỉ tiếc khác đều thấy .

Lúc Ấn Uyển thể hiện tích cực hơn, sai lấy một chậu nước ấm mới đến, tiện thể lau tay, lau cổ cho y.

Lại đốt lò sưởi trong tẩm điện cháy mạnh hơn một chút, khi đổ đầy nước nóng tiểu thủ lô, đặt trong chăn của y.

Để y cảm thấy lạnh như .

Mà nam nhân cứ thế lẳng lặng nàng lau tay cho , bận rộn , một cảm xúc khó tả dâng lên từ tận đáy lòng.

Nếu như, thời gian cứ thế dừng , cũng thật .

y Tạc Khương, y rõ, trong lòng Ấn Uyển còn bao nhiêu chuyện cam tâm, bao nhiêu chuyện thể buông bỏ.

Nếu nàng cả đời cứ mãi tiêu phí ở đây, e rằng đến c.h.ế.t cũng nhắm mắt .

Cũng , lúc Lão thái quân thế nào .

Đang nghĩ đến chỗ xao nhãng, Ấn Uyển dậy chậu nước cho y, bỗng nhiên để ý chân, vấp bậc giường.

Chỉ thấy cả nàng bỗng nhiên giữ vững trọng tâm, trực tiếp ngã lồng n.g.ự.c nam nhân.

Nam nhân theo bản năng ôm lấy eo nàng, vững vàng bảo vệ nàng trong lòng, sợ nàng rơi khỏi giường.

Ấn Uyển kinh hãi, còn kịp phản ứng, cung nhân bất ngờ bước , thấy tư thế .

Trong phút chốc vội vàng hoảng sợ quỳ xuống đất: “Thất vương tử tha tội, lão nô mạo phạm! Lão nô bây giờ sẽ xuống sắp xếp cung nhân mang nước đến.”

Ấn Uyển mặt đỏ bừng, theo bản năng gọi cung nhân , nhưng vài lời đến bên miệng, .

Ý của cung nhân khi mang nước đến quá rõ ràng, đây chính là nàng đêm nay thị tẩm.

Lần đêm tân hôn, nàng lấy cớ nguyệt sự mà tránh , thế nhưng , nàng còn lý do gì nữa ?

Trong lúc căng thẳng, nam nhân nàng trầm mắt xuống, ngay cả giọng cũng khàn vài phần.

“Đêm nay, cứ ở đây.”

“Cùng chung chăn gối.”

Trái tim Ấn Uyển giật thót một cái, nàng vẻ mặt hoảng hốt liếc hạ nam nhân.

Y... như , chẳng bộ quá trình đều tự chủ động hầu hạ ?

Ấn Uyển nào từng trải qua những chuyện ? Điều còn đáng sợ hơn cả việc hành hình nàng!

Loading...