Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 232: Nhân Quả Luân Hồi
Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:10:00
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngươi nhất định đang cố ý chọc tức , cố ý những lời đúng ? Ta sẽ mắc mưu ngươi !!"
"Thẩm Độ c.h.ế.t lâu như , cả Đại Ung đều ! Hắn thể c.h.ế.t sống ?! Còn Tấn Vương, quyền thế của lớn đến , cái tên hoàng đế yếu kém , thể là đối thủ của ??"
"Ngươi vì lừa , tiếc..."
"Tin , đó là lựa chọn của ngươi.
Còn mục đích hiện tại của , chính là điều ."
Lời nàng dứt, dứt khoát bẻ gãy khớp khuỷu tay Ấn Ngu, năm xưa Quận chúa đối xử với nàng thế nào, nàng đều tái diễn Ấn Ngu!
Thậm chí con mắt , nàng cũng từng chút một đòi .
Một tay rút trâm, chuẩn xác sai một ly đ.â.m thẳng nhãn cầu của nàng !
Cùng với tiếng ai oán xé họng, tiếng đau đớn trong sương phòng ngừng nghỉ.
Ấn Uyển dường như thấy bản năm xưa m.á.u tanh bao bọc.
so , nàng rốt cuộc vẫn mềm lòng.
Bởi vì nỗi đau nàng chịu đựng, còn nhiều hơn cả nỗi đau thể xác .
Không ai thể hiểu , nàng cũng lặp lặp việc xé toạc vết sẹo của , thấy bản đầy m.á.u me trong quá khứ.
Khi khỏi sương phòng, trời bên ngoài tối.
Tần ma ma và Hằng nương mang đến cho nàng một chậu nước, đưa một chiếc khăn sạch, Ấn Uyển rửa sạch đôi tay của .
Thế nhưng y phục còn kịp , bên ngoài phủ truyền đến những tiếng động lớn nhỏ.
Mày mắt nàng khẽ động, Tần ma ma, đợi ma ma dò hỏi, quản sự trong phủ vội vàng chạy tới, mặt đầy hoảng loạn :
"Thế tử phi, giờ khắc trong thành Ung Đô đột nhiên hàng trăm hàng nghìn quan binh kéo đến, nơi nào qua, đao kiếm phân biệt! E rằng là phản đảng phát động binh biến ạ!"
"Chúng , chúng tuyệt đối đừng khỏi phủ, hiện giờ lão nô cho bộ hộ vệ phủ xuất động, ở chính môn và ba cửa bên đều canh gác, chặn cửa.
Còn nữa, nến trong viện, nhanh chóng dập tắt hết , thể để những kẻ đó đây tàn sát vô tội!"
Lời , những mặt đều sợ đến tái mặt, đặc biệt là đám hạ nhân , bao giờ từng trải qua phản loạn thực sự chứ.
Đây là chuyện liên quan đến việc đổi triều đại, đám bên ngoài , kẻ nào kẻ nấy đều hung thần ác sát, vung đao vung kiếm, sơ sẩy một cái là đầu còn.
Lúc , ai dám khinh cử vọng động chứ!
Ấn Uyển ngờ, quả nhiên nàng đoán sai, nhưng ngờ đến nhanh như .
Nàng bình tĩnh quét mắt những trong viện, quả quyết sai quản sự tập hợp tất cả hạ nhân trong Thế tử phủ .
Trong đường viện, Ấn Uyển dáng ngọc lập, nét mặt ôn hòa với bọn họ, dường như một bàn tay vô hình, ban cho mỗi bọn họ một trái tim an định.
"Bên ngoài cửa binh biến, chớ hoảng loạn. Chuyện sẽ liên lụy đến Thế tử phủ của chúng , ở một góc nhỏ , đừng hoảng sợ lung tung, sẽ chuyện gì."
"Có lẽ trong đó còn , Thế tử chết, trở về . Mà động tĩnh bên ngoài , đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong đó!
Thế tử phủ là hậu thuẫn của , tuyệt đối thể cản trở , chỉ cần trấn định, cứ tuần tự từng bước sống cuộc sống của , ngắn thì một ngày, lâu thì ba ngày, chuyện sẽ thể định ."
Trong Thế tử phủ nhiều như , quả thật vài Thế tử trở về, vài .
giờ khắc Ấn Uyển đích , bọn họ vẫn kích động đến thôi!!
Trong khoảnh khắc, những trái tim hoảng loạn , đột nhiên trở nên trấn định, chỉ còn niềm vui sướng và sự khó tin tràn ngập.
"Thế tử gia nhà chúng , , thật sự c.h.ế.t ? Thật sự trở về ?!"
Bộ dạng Ấn Uyển đây ôm giữ Thế tử phủ mặt Tể tướng, những mặt đều thấy trong mắt, ghi nhớ trong lòng.
Hôm nay nàng đây như định hải thần châm, ai cũng tin lời nàng, ai cũng còn hoảng loạn lo sợ như nãy.
Lúc Ấn Ngu trong sương phòng, cũng thấy những động tĩnh , bao gồm cả tiếng gào thét truyền từ bên ngoài phủ , khiến nàng cũng sinh sợ hãi.
Lúc cùng với cơn đau, tinh thần cũng như lửa đốt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-232-nhan-qua-luan-hoi.html.]
Đợi đến khi thấy tiếng bước chân của Ấn Uyển ở hành lang, nàng loạng choạng sự giày vò của những vết thương, chạy quỳ mặt Ấn Uyển.
Hai tay nàng siết chặt vạt váy Ấn Uyển, nước mắt m.á.u hòa lẫn chảy xuống.
"Ấn Uyển, Ấn Uyển ngươi đừng đối xử với như , sai , sai !! Cầu xin ngươi tha cho một mạng ?"
"Ngươi Lưu Dần, ngươi Bá phủ, ngươi tất cả của , đều cho ngươi! Ta giành với ngươi nữa!!"
"Ta chỉ cần giữ một mạng, hứa với ngươi đời sẽ bao giờ về Ung Đô chướng mắt ngươi nữa! Sẽ bao giờ nữa!"
Nàng nức nở, cũng còn khí diễm ngông cuồng ngày thường mặt Ấn Uyển.
Như kẻ ăn mày cầu mạng, phủ phục mặt đất, thống khổ rên la trong vũng máu.
Ấn Uyển từng bao như thế, mang đầy vết m.á.u bẩn thỉu, cầu xin nàng buông tha cho .
Nàng đồng ý với Ấn Ngu, giành bất kỳ thứ gì với nàng , cũng thể rời Ung Đô.
Ấn Ngu nàng thì ? Vì triệt để giữ kín bí mật nàng thiên kim Bá phủ, dùng trăm phương ngàn kế mạng nàng.
Giờ đây phong thủy luân chuyển, Ấn Uyển chỉ thấy thật đáng .
Một cước đá nàng : "Tất cả đều muộn , chuyện, cầu xin tha thứ là thể tha thứ."
"Nhân quả luân hồi, quả ngươi chịu hôm nay, đều do một tay ngươi gây ."
Vứt câu đó, Ấn Uyển chút do dự đầu bỏ , mặc cho nàng tự sinh tự diệt ở đây, từng giờ từng phút chịu đựng sự giày vò và đau khổ cả xác lẫn tinh thần!!
Tận mắt chứng kiến nàng tự chảy m.á.u đến chết, tận trải qua sự hối hận và phẫn nộ mà đánh mất sinh mạng...
Vầng trăng đêm nay, đặc biệt tròn.
Nghĩ kỹ , hóa là ngày rằm tháng mười lăm âm lịch.
Là một đêm đoàn viên.
Chỉ tiếc là, vài đời vĩnh viễn thể bàn ăn đêm đoàn viên nữa.
Thế nhưng khi đêm khuya, Tần ma ma nhanh chóng bước tới, với nàng: "Cô nương, Bá gia ở ngoài phủ, cầu kiến."
Cái nên đến, rốt cuộc cũng đến.
Ấn Uyển , đây là thủ tục thể thiếu của Ấn Trường Trăn.
Giờ đây phản quân loạn, một khi ngửi thấy gió chiều đúng, Ấn Trường Trăn sợ c.h.ế.t đến , thể trơ mắt Bá phủ tịch thu gia sản đến chết!
Vì thế tiếc bỏ qua thể diện, đến cầu xin cái... "con gái nuôi" vô dụng của nàng.
Ấn Uyển chờ ngày , cũng đợi lâu .
Nàng dậy, bảo Tần ma ma đưa .
Theo bọn họ, còn Ngụy thị.
Giờ đây hai vợ chồng bọn họ, khi mở cửa liền ngừng nghỉ xông .
Bọn họ đưa đến trong viện sương phòng của Ấn Ngu.
Đợi khi Ấn Uyển đến, bọn họ cũng tới.
Chỉ thấy bọn họ mặt lộ vẻ mừng rỡ, nước mắt lưng tròng xông tới: "Uyển nhi!"
Nào ngờ, Ấn Ngu trong sương phòng lập tức thấy tiếng của Ngụy thị.
Trong khoảnh khắc như thấy cọng rơm cứu mạng, nàng mạnh mẽ bò khỏi sương phòng.
Gào xé lòng: "Mẫu ... Mẫu cứu !!"
Ngụy thị sững sờ, liếc mắt thấy Ấn Ngu đầy m.á.u me, giày vò đến quỷ bò tới.
bà liếc Ấn Uyển một cái, thế mà lưng , coi như thấy Ấn Ngu, dịu dàng nắm lấy tay Ấn Uyển.