Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 235: Tước Tước Sao Gia

Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:10:04
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ấn Uyển kinh hoàng phản ứng, nhưng điều đầu tiên nàng là đánh giá xem Thẩm Độ thương .

Vô tình đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của , Ấn Uyển lúc mới hậu tri hậu giác, vội vàng rũ mắt xuống, thở phào một thật sâu, lẩm bẩm :

“Chàng , …”

Nàng thấy cảnh tượng phía loạn chiến một mảnh, cả dường như vẫn còn lơ lửng giữa trung, khoảnh khắc nguy hiểm tiêu hao hết thể lực và dũng khí của Ấn Uyển.

Thẩm Độ còn kịp mở miệng, nàng hai mắt tối sầm, cả hình đột nhiên ngả về phía .

Hắn mắt nhanh tay lẹ, một tay ôm ngang nàng lên.

Giữa biển lửa cuồn cuộn, cảnh hỗn chiến, dắt một con chiến mã…

Trong mộng, Ấn Uyển gặp tổ mẫu.

Và đang ở trong căn nhà cũ của tổ mẫu tại Di Châu cách ngàn dặm.

Đó là nơi tổ mẫu từng dưỡng thương một trận chiến khi còn trẻ.

Nơi đây sơn thanh thủy tú, hệt như một chốn đào nguyên ẩn .

Duyên dáng núi Nam, mây mù tầng tầng, lúc thì vén mây thấy trời, lúc mưa bụi mịt mờ.

trong sân nhỏ, Ấn Uyển cùng tổ mẫu thưởng .

Cứ nghĩ mãi, trong mộng nàng lệ rơi đầy mặt.

Tổ mẫu xót xa, nắm tay nàng: “Khóc gì con? Con đường phía của con bằng phẳng, tương lai sáng láng, tổ mẫu đỗi an lòng.”

“Uyển nhi, nay con thể an sống qua ngày, cuộc sống như , là điều con từng cầu mà chẳng .

nữa, nhân sinh tổng những điều trọn vẹn, chúng đủ mà vui.”

Yến thị mãn nguyện, tỉ mỉ lau khóe mắt đẫm lệ của nàng.

Những lời lẽ dịu dàng , khiến lòng Ấn Uyển vô cùng bình yên.

Khi nàng tỉnh dậy, bàn tay của tổ mẫu mắt hóa thành một bàn tay khác, những đốt ngón tay rõ ràng.

Thẩm Độ nắm chặt bàn tay nàng, nhẹ nhàng ôm nàng lòng.

Sức lực dần siết chặt, đó là sự kiềm chế tột độ của .

Nếu vì lo cho thể nàng, giờ phút , Thẩm Độ sớm ôm chặt nàng lòng, nàng chịu dù chỉ một chút tổn thương.

Chưa từng một ai, trong khoảnh khắc sinh tử, còn thể bất chấp tính mạng mà cứu nàng .

thể phủ nhận, Thẩm Độ khoảnh khắc quá đỗi sợ hãi.

Hắn cho Uyển nhi , việc Cao Nguyên Đường uy hiếp, đó cũng là một trong những kế sách của và Bệ hạ.

mượn đó, khơi dậy thù hận, để Bệ hạ xử lý hai kẻ đó hợp tình hợp lý hơn.

Bọn họ sớm cách ứng phó, chỉ tiếc là ai ngờ Ấn Uyển đột nhiên xuất hiện.

May mắn nàng thương, nếu thì bảo Thẩm Độ sống đây.

Thế nhưng, đây cũng đầu Ấn Uyển .

Nhớ thuở , khi giả chết, nàng vì bảo vệ Thế tử phủ mà bất chấp tất cả mặt.

Đối với một nữ tử yếu đuối, sủng ái còn lâm cảnh khốn cùng như nàng, cần bao nhiêu dũng khí mới thể bước .

Từ lúc đó, Thẩm Độ lập lời thề trong lòng.

Đời của , , dù là kiếp , cũng vĩnh viễn sẽ phụ một nữ tử như .

Hắn chuyện với Ấn Uyển, cũng ôn hòa hơn bao giờ hết:

“Thân thể nàng còn chứ? Hôm nay Bệ hạ hạ chỉ, tước tước gia, Bá phủ và Quốc công phủ đều tội chứng rõ ràng, bộ phủ lưu đày.”

“Nếu nàng…”

“Ta thể cùng ?”

Ấn Uyển cắt ngang lời , mang theo vài phần hy vọng mà hỏi.

Thẩm Độ vốn dĩ cũng ý .

Hắn , Uyển nhi mặt những kẻ , từng chịu bao nhiêu ấm ức.

Nay cuối cùng nơi để trút bỏ những cảm xúc chất chứa bấy lâu, thể nghĩ đến nàng đây?

Cho nên chỉ cần thể nàng cho phép, Thẩm Độ sẽ chút do dự mà đưa nàng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-235-tuoc-tuoc-sao-gia.html.]

Hình vệ phụ trách tịch thu gia sản đối với vô cùng cung kính, đặc biệt là khi thấy Ấn Uyển, ai nấy đều gọi một tiếng Thế tử phi.

Ngày hôm đó, nàng một nữ tử tay tấc sắt, cổng cung cứu Thế tử đang gặp nạn.

Tất cả đều chuyện , còn Thẩm Độ mạo hiểm việc cho Bệ hạ, do đó nhổ tận gốc khối u độc trong triều đình, cũng khiến tất cả bằng con mắt khác.

Nay binh biến lắng xuống, mỗi ngày Bệ hạ đều những tiến triển mới về việc .

Do đó, Thẩm Độ lập công lớn, thể hình dung , phong thưởng cũng sẽ sớm ban xuống.

Hiện nay Bệ hạ coi trọng như , đừng phong hầu ban tước, địa vị cũng thể đoán .

Cho nên bây giờ bất kể ai thấy Thẩm Độ, đều tương lai sẽ là kẻ một , vạn , còn ai dám như mà trêu ghẹo, châm chọc nữa chứ?

Những khác đều nhẫn nhục chịu đựng, trải qua bao gian khó.

Dường như chỉ một đêm, trở thành hùng cứu vớt tất cả ở Đại Ung.

Nói cho cùng, thế sự xoay vần cũng thật nhanh.

Còn Bá phủ và Quốc công phủ, vì cấu kết với Tấn Vương, tra ít chuyện hãm hại khác, do đó mới thảm bại đến nông nỗi .

Phủ đầu tiên tịch thu gia sản, chính là Quốc công phủ từng một thời phong quang vô hạn.

Khi Ấn Uyển và Thẩm Độ đến Quốc công phủ, bên trong tịch thu sạch sẽ.

Từ nô bộc hạng hai trở xuống, tất cả đều phát phối , còn huyết mạch trong tộc, một ai ngoại lệ đều trói , đưa lên xe tù.

Trưa nay, tại thành Ung Đô sẽ thị chúng, đó do quan sai áp giải đến vùng đất chướng khí cách ngàn dặm.

Vĩnh viễn về Ung Đô, nơi về sẽ còn là phủ của bọn họ nữa.

Thiếu niên lang từng hăng hái bấy giờ, nay giống như kẻ ăn mày ẩm thấp, tiều tụy, dơ bẩn nhốt xe tù.

Ban đầu Ấn Uyển còn nhận đó là Lưu Dần.

Mãi đến khi Lưu Dần ngẩng đầu yếu ớt lên, thấy Thẩm Độ khắp nơi yêu thương bảo vệ Ấn Uyển, thấy Ấn Uyển trở thành Thế tử phi cao quý vô cùng trong lời của .

Sự phẫn nộ và tức giận tràn đầy trong lòng , thể kìm nén nữa mà trào khỏi lồng ngực!

Hắn lạnh lùng tiếng, ăn bất cẩn!

“Ngươi quả nhiên về từ cái nơi chim thèm ỉa đó ? Ấn Uyển, Ấn Uyển ngươi thật sự giỏi giang đó!!”

“Giờ đây tất cả những thứ , chính là điều ngươi ? Ngươi giẫm đạp lên t.h.i t.h.ể phụ của ngươi mà lên cao, trở thành Thế tử phi quyền khuynh thiên hạ , ngươi hài lòng ?”

“Ha ha ha ha, sớm ngươi là như , thể dốc hết tất cả mà đối với ngươi? Khi đó còn coi ngươi như ruột, giờ nghĩ , thật nực !!”

Hắn đôi mắt đỏ ngầu, c.h.ế.t lặng chằm chằm Ấn Uyển và Thẩm Độ, đặc biệt là khi thấy dáng vẻ ngông nghênh cuồng vọng của Thẩm Độ, môi cắn đến bật máu!

“Một ả vợ bỏ, một ả vợ bỏ từng nhục ngươi cũng coi là trân bảo ?”

“Thẩm Thế tử , ngươi thật sự như , chẳng thể nào thể thống gì!”

“Dù ngươi bây giờ lập công thì chứ? Ngươi ngay cả một ả vợ bỏ cũng , ngươi tính là…”

Lời còn dứt, Thẩm Độ vươn tay bóp chặt cổ :

“Ngươi nhục? Ngươi năng lực gì mà nhục?”

Lưu Dần ánh mắt xanh mét, tự còn đường sống, đột nhiên lạnh về phía Ấn Uyển.

, cái gã Tạ lang quân của ngươi, ngươi …”

Thẩm Độ ánh mắt trầm xuống, đợi hết, vặn gãy cổ Lưu Dần!

Chỉ một tiếng "rắc", Lưu Dần sắc mặt tái nhợt, lập tức im bặt.

“Dần nhi!!!”

Phu nhân Quốc công ngày , sắc mặt xanh mét, lập tức phát tiếng kêu chói tai, hai tay níu chặt song sắt xe tù mà quát lớn!

“Thẩm Độ ngươi g.i.ế.c con , Thẩm Độ ngươi g.i.ế.c con !!!”

Tiếng nàng gào thét điên cuồng, nhưng Thẩm Độ chẳng mảy may biến sắc.

Trái , đôi mắt phủ đầy sương lạnh , khiến rét mà run.

“Chúng chỉ lưu đày, ngươi dám giữa chốn đông g.i.ế.c , tố cáo, tố cáo!”

Lương thị gầm lên giận dữ, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, Thẩm Độ đưa một con d.a.o tay Ấn Uyển.

“Muốn g.i.ế.c ai ở đây, cứ việc tay, cho dù trời sập xuống, phu quân cũng sẽ gánh nàng.”

Loading...