Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lúc ,  cửa  tụ tập một đám đông hóng chuyện, ai nấy chỉ trỏ bàn tán.
“Bắt ép một cô gái  chồng nuôi con, quá đáng thật đấy!”
“Suỵt! Thấy , Lâm Vãn Vãn đúng là loại đàn bà lăng loàn, còn sinh cả con ! Khốn kiếp, đúng là    hổ…”
Dưới cơn mưa nước bọt của bà con làng xóm, Lâm Vãn Vãn   sụp đổ, ôm mặt  nức nở, cố nhét đứa bé  tay Thẩm Hoài Xuyên   đầu chạy mất.
Nhà họ Thẩm nhất quyết  chịu bồi thường tổn thất cho , chú Triệu cũng hết cách, đành để dân làng áp giải bọn họ lên giao cho công an.
Hai ngày ,  lấy   bốn mươi đồng của , cộng thêm sáu mươi đồng tiền bồi thường, tổng cộng tròn một trăm đồng—đủ để  bám trụ ở thành phố.
Sau khi từ biệt chú Triệu và bà con trong thôn,  mang theo thư giới thiệu đến nhà máy đồ hộp  thành phố, trở thành nhân viên thu mua của xưởng.
Bình luận trực tiếp thỉnh thoảng vẫn cập nhật tình hình của nam nữ chính, nhưng  chẳng buồn để tâm, chỉ lặng lẽ ghi chép  sổ tay những thông tin quan trọng về tương lai—chẳng hạn như thị trường chứng khoán, quyền kinh doanh tư nhân, cải cách mở cửa…
Ba tháng ,  mang theo nhiệm vụ thu mua trái cây,  về quê  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-bi-cong-dong-mang-deo-bam/chuong-14.html.]
Trong lúc  đang bàn về hợp đồng thu mua với chú Triệu, Thẩm Hoài Xuyên bất ngờ bế con xuất hiện ở đại đội.
Mới chia xa  bao lâu,   gầy đến mức trông như biến thành  khác, chẳng còn chút phong độ hào hoa nào, cả  toát  vẻ u ám.
Hắn kéo   một góc  chuyện riêng.
“Là Lâm Vãn Vãn dụ dỗ , mới sinh  đứa bé . Em thích  như , chắc chắn sẽ tha thứ cho , đúng ?”
“Em ở  nuôi con, chăm sóc bố  , như    thể  tâm  ý học hành. Sang năm thi , nhất định  sẽ đỗ!”
“Đến lúc đó, cả nhà chúng   thể cùng sống ở thành phố,   con cũng sẽ hiếu thuận với em…”
 vung tay ngắt lời .
“Ý  là,  khi  đỗ đại học, sẽ đưa  cùng lên thành phố   thành phố đúng ?   bây giờ vốn  là  thành phố , vẽ bánh cho  chẳng thấy lố bịch ?”
Vịt Bay Lạc Bầy
Thẩm Hoài Xuyên cuống lên. “Sao  thể giống  !”
  khẩy. “ là  giống  thật. Ở bên ,  còn  hầu hạ cả nhà , ngày ngày vất vả như chó!”