Nghĩ đến việc vất vả lắm mới lấy điện thoại, tiên kết thúc cuộc trò chuyện một nửa với con trai trong lễ đường
Không ngờ lúc cô nhắn tin cho con trai đó chỉ nhận một dấu chấm than màu đỏ.
Được , Triệu Sứ coi như hiểu , cuộc sống đại học đầy màu sắc mà cô tưởng tượng xa rời cô.
Vì hành động khác thường của Triệu Sứ trong lễ đường, cô trở nên "Nổi tiếng” một đêm ở Đại học Rayton, đều tò mò về tân sinh viên năm nhất dữ dội . Dù thì cũng nhiều ý với nam thần của trường họ nhưng chỉ cô dám tay.
Có tiện thể đào những chuyện cô từng ở trường cấp ba, mới vỡ lẽ, hóa từ thời cấp ba cô theo đuổi Tống Hứa Nghiễn một cách điên cuồng như .
Triệu Sứ ít chuyện mất mặt con đường theo đuổi Tống Hứa Nghiễn, những chuyện cô phù hợp với khuôn mặt của cô.
Những trai đây vì tình cờ liếc thấy cô khi mới nhập học mà đem lòng yêu cô, khi “Lịch sử đen tối” của cô thì từng đều đau lòng thôi. cũng một ít gan hơn, những nản lòng mà còn hăng hái hơn, thề sẽ cứu cô khỏi "Con đường lầm lạc."
Tống Hứa Nghiễn đại học bình chọn là nam thần của trường, tối hôm đó cũng thấy bức ảnh và Triệu Sứ ngã trong lễ đường diễn đàn trường.
Nhớ cảnh tượng lúc đó, thấy Triệu Sứ ngã xuống, phản ứng đầu tiên của là đưa tay đỡ nhưng đó cảm thấy nên đỡ, trong lúc do dự thì cô kéo ngã xuống đất.
Hương thơm của cơ thể thiếu nữ thoang thoảng, ôm trọn lấy .
Quần áo mùa hè mỏng, khi Triệu Sứ đè chặt lên Tống Hứa Nghiễn, thể cảm nhận rõ ràng sự mềm mại và đầy đặn ở đó. Cơ thể cứng đờ, đều ngừng nóng lên. Mà kẻ gây chuyện , chỉ dốc hết sức để giật lấy điện thoại, động đậy lung tung .
Tống Hứa Nghiễn khống chế cô cử động lung tung, che chắn để quần áo cô lộ, kết quả là nhanh đó cô giật điện thoại.
Triệu Sứ lấy điện thoại, cuối cùng cũng thời gian thở dốc.
Cô vuốt tóc, phủi quần áo, bình tĩnh về chỗ. Thấy Tống Hứa Nghiễn định , vội kéo : "Đi thế? Chị vẫn mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-68.html.]
Tống Hứa Nghiễn đen mặt đáp: "Đi vệ sinh."
"Vậy giữ chỗ cho , nhất định đấy!" Sợ lời của đủ sức nặng, cô lôi Hạ Đường : "Chị sắp ! Độc tấu piano, đừng bỏ lỡ!"
Tống Hứa Nghiễn cũng hiểu cô nghĩ gì, hai mới vì giành giật điện thoại mà xem như trò hề, mà bây giờ cô thể bình tĩnh đây xem biểu diễn.
Hơn nữa hai cũng xem như cãi , theo lẽ thường thì sẽ để ý đến nhưng cô như chuyện gì xảy , giao lưu với như bình thường, như thể chuyện từng xảy .
Sau khi Tống Hứa Nghiễn vệ sinh về, thấy Triệu Sứ dùng điện thoại của đè lên chỗ của , mắt chằm chằm Hạ Đường sân khấu, tay chống cằm, biểu cảm vô cùng tập trung.
Thấy Tống Hứa Nghiễn tới, cô vội vẫy tay với : "Nhanh đến đây!"
Tống Hứa Nghiễn chậm rãi tới, hai tay đút túi.
Triệu Sứ : "Anh rơi xuống bồn cầu , mà lâu thế?" Nói xong liền nắm lấy cổ tay , kéo chỗ : "Lát nữa nhớ vỗ tay cho chị ."
Triệu Sứ tiếp tục đầu màn trình diễn sân khấu, Tống Hứa Nghiễn chăm chú góc mặt của cô.
Ánh đèn sân khấu chiếu xuống cho khuôn mặt cô nửa sáng nửa tối, đôi mắt long lanh, chiếc mũi thanh tú và đôi môi đỏ mọng, mượt mà tinh tế. Ánh mắt Tống Hứa Nghiễn dần chuyển hướng, hồ nước tĩnh lặng bắt đầu gợn sóng.
Hạ Đường biểu diễn xong thì Triệu Sứ chạy mất, Tống Hứa Nghiễn thậm chí còn kịp với cô câu nào.
Anh bực bội khỏi lễ đường, đường về căn hộ, gặp con trai xin WeChat của Triệu Sứ.
Anh xem điện thoại, màn hình điện thoại sáng trưng chiếu khuôn mặt đen nhẻm của , thoạt chỉ thấy hàm răng trắng toát.
Tống Hứa Nghiễn thẳng tới, lấy điện thoại của , ngón tay lướt một cái danh sách bạn bè nhét điện thoại tay .
Anh ngơ ngác tới, ngơ ngác rời . Cuối cùng cúi đầu điện thoại, bạn đang trò chuyện rôm rả với biến mất khỏi danh sách bạn bè.