Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Vương Phú Quý  khỏi mắng mỏ Lâu Già  ngừng một từ,  thể thấy  ngày thường tiểu cô nương   tên đó ức hiếp.
 
Thẩm Kim Triều  càng chú ý đến mấy  sư  sư tỷ theo lời nha đầu  .
 
Nàng nhớ rõ trong thoại bản  đề qua,sư môn của Lâu Già tổng cộng bốn   tử, trừ bỏ Phú Quý cùng , còn  một nam một nữ, nữ tử cầm đầu phản quân, nam tử……
 
“Đại sư  cực kỳ lợi hại, trực tiếp ở triều đình  quan, hiện tại mỗi ngày diệt phỉ, còn  ngừng đối đầu với sư tỷ!”
 
Thẩm Kim Triều suy nghĩ  , hạ thấp giọng : “Tiểu Phú Quý , ngươi cũng  chỗ mà đại sư  ngươi  quan chứ?”
 
Vương Phú Quý  cần nghĩ ngợi : “ Hồ Thành! Đại sư    còn trở về xem qua sư phụ , tuy rằng sư phụ  chịu gặp ……  đại sư  đều  cả,   còn mang  nhiều thức ăn ngon về cho !”
 
Trái tim Thẩm Kim Triều đập bịch bịch, Hồ Thành, Ly Lạc An hình như cách vài tòa thành trì, chỗ  từng vài  đổi chủ, phong ba  ngừng, bởi  các nơi đều  mật thám  chằm chằm chỗ tin tức ở đây.
 
“Tiểu Phú Quý, đại sư  ngươi vẫn còn về đây chứ?”
 
Giọng điệu Thẩm Kim Triều thoáng  chút vội vàng.
 
Phú Quý nghĩ nghĩ, xua tay: “Ta cũng   nữa, nhưng thật  cũng hy vọng    thể thường xuyên trở về, dù  mấy món điểm tâm   mang về     ăn hết .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-dam-my-cung-voi-tinh-dich-he/15.html.]
 
Một nộ khí xẹt qua, Thẩm Kim Triều  ngó vài vòng,   đột nhiên sởn gáy, gió lạnh vụt qua, thấm tận xương cốt.
 
Nàng nỗ lực giữ giọng điệu nhẹ nhàng: “Vậy ngươi  biện pháp thông tri với sư  ngươi ?”
 
Vương Phú Quý gật đầu: “Có là , chẳng qua……”
 
Thẩm Kim Triều: “Chẳng qua cái gì?”
 
Vương Phú Quý : “Chẳng qua sư  khốn khiếp  nếu là  , khẳng định sẽ g.i.ế.c .”
 
Thẩm Kim Triều ngẩn ngơ, tiểu nữ hài ngữ khí quá mức bình thường, tựa hồ từ nàng trong miệng  ,   đồng môn thì sư  nàng sẽ giết, nhẹ nhàng như kiểu sư  sẽ cướp đường ngọt của nàng  ăn.
 
Vương Phú Quý đảo  cảm thấy   cái gì, tiếp tục : “Tỷ tỷ, ngươi    nhờ đại sư   giúp ngươi rời khỏi đây?”
 
Thẩm Kim Triều còn      gật đầu. Ngẫm một lúc vẫn là lắc đầu,  lưng liền vang lên một tiếng khàn khàn nhu mị bén nhọn : “Vương Phú Quý , ngươi còn dám kêu cái tiện nhân là sư , chẳng lẽ là ngươi  một bước hạ hoàng tuyền  , thật  để  thành  cho tình   cảm động ?”
 
Vương Phú Quý   thấy Lâu Già, tức khắc giống như chuột thấy mèo, biểu tình thuận theo  nhiều: “Không ! Không ! Sư  ngươi  cái gì , Phú Quý trong lòng chỉ  một  sư  là ngươi!”