Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Kim Triều suy tới suy lui, một lúc lâu, dường như hạ quyết tâm, chậm rãi mở miệng: “Hạ công tử, đều là thật sự. , thật cũng dám giấu giếm, những ngày gần đây, thấy những giấc mơ giống . Trong mộng đó, Lâu ca ca g.i.ế.c c.h.ế.t vị hôn phu của , cưỡng ép bắt theo. Vì sức chạy trốn, vô ý ngã xuống huyền nhai. chỉ là một giấc mộng, , nên bởi vì một giấc mộng mấy chân thật đ.â.m hoài nghi Lâu ca ca.”
Hạ Thanh Thu đại não như đ.â.m một nhát, đột nhiên ngẩng đầu, gắt gao Thẩm Kim Triều.
“Thẩm cô nương, khi ngươi tỉnh , vật riêng tư gì ?”
Thẩm Kim Triều lắc đầu: “Khi tỉnh , đều là đồ mà Lâu ca ca vì mua đến.”
Hạ Thanh Thu nỗ lực áp xuống sự thôi thúc của đáy lòng, đối Thẩm Kim Triều ôn nhu như nước mà : “Thẩm cô nương, ngươi tìm ký ức của bản , cùng nhà đoàn tụ?”
Thẩm Kim Triều: “Tất nhiên nguyện ý! Chỉ là, sư phụ đều ký ức khó thể khôi phục, sư ngươi cái gì biện pháp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-dam-my-cung-voi-tinh-dich-he/52.html.]
Hạ Thanh Thu cơ hồ ngừng dụ dỗ : “Tất nhiên, tại hạ bất tài, thể chân chính sư phụ chân truyền, may mắn nhận thức một vị y ở chốn giang hồ nổi danh. Nếu là thư từ một phong, tới giúp cô nương trị liệu, nhất định thể hiệu quả rõ ràng. Chỉ là nếu quả thực như cảnh trong mơ của cô nương như , hẳn là Lâu Già cưỡng ép mà đến, là cực ngươi khôi phục ký ức.”
Thẩm Kim Triều khó xử mà cúi đầu: “Này, nên thế nào đây?”
Hạ Thanh Thu: “Nếu cô nương tín nhiệm tại hạ đây, trong thời gian cô nương ở trong phủ của tại hạ, tại hạ tất sẽ bảo hộ cô nương chu .”
Thẩm Kim Triều chút ý động, như cũ do dự: “Có điều... điều Lâu ca ca đối đãi thực , thật sự sẽ loại sự tình ?”
Hạ Thanh Thu cơ hồ nhịn lạnh: “Thẩm cô nương, hôm qua hành vi Lâu Già uy h.i.ế.p cướp đoạt tiền như thế nào chẳng ngươi đều thấy ? Ta hôm qua trong thành, hẻm Hà Giác mấy đột tử, tử trạng thê thảm, hung thủ đó là cái vị sư tàn nhẫn ghê tay, thị huyết tàn bạo đáng sợ, Thẩm cô nương thật sự đối một chút hoài nghi ?”
Thẩm Kim Triều sắc mặt trắng bệch: “Ta... .”
Hạ Thanh Thu mềm hạ âm điệu: “Đừng sợ, Thẩm cô nương. Có điều thể kêu ngươi Tuế Tuế ?”
Thẩm Kim Triều: “Có thể.”
Hạ Thanh Thu: “Tuế Tuế, tin tưởng , sẽ bảo vệ ngươi, trợ giúp ngươi khôi phục ký ức, tìm về nhà.”