Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hạ Tam Lam!” Phạm Lâm Lang thấp giọng mắng câu, tiếp theo gắt gao bảo vệ Thẩm Kim Triều, hướng Phạm Kinh cất cao giọng :“Ngu xuẩn, ngươi đang chằm chằm gì ?”
Phạm Kinh đối diện tiểu mỹ nhân liếc mắt đưa tình, õng ẹo tạo dáng, thế nhưng ai ngờ nhà thẳng thừng mặt mắng, lập tức sắc mặt xanh mét : “Phạm Lâm Lang, ngươi mắng ai hả?”
Phạm Lâm Lang mắt trợn trắng hung dữ: “Nói ngươi ngu xuẩn vẫn còn là nhẹ nhàng đói. Phạm Kinh, quản cái của ngươi , nữ nhân của Phạm Lâm Lam mà ngươi cũng dám mơ ước đến ?”
Phạm Kinh hận thể trực tiếp cùng Phạm Lâm Lang c.h.é.m g.i.ế.c một trận, điề như cũ nhớ rõ ở mặt Thẩm Kim Triều đều bảo trì phong độ thanh lãnh, gian nan lạnh một tiếng: “Phạm Lâm Lang, nữ tử điên một ngươi đủ ? Tuế Tuế là của Hạ phó quan,từ bao giờ trở thành nữ nhân của ngươi chứ?”
Phạm Lâm Lang khinh thường mặt: “Nguyên lai ngươi vẫn còn nhớ rõ nàng là Hạ phó quan a, còn tưởng rằng tròng mắt nhân gia ngươi là động oai tâm tư dơ bẩn nào !”
Phạm Kinh: “Ta chỉ là hỏi cần giúp đỡ gì thôi”
Phạm Lâm Lang: “Mõm chó mọc hàm ngà, mau lăn xa một chút , bộ dạng phóng túng quá độ như ngươi thì nên tích sự gì chứ, thật buồn nôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-dam-my-cung-voi-tinh-dich-he/56.html.]
Nói xong, thèm để ý đến bộ dạng nổi trận lôi đình Phạm Kinh, kéo lấy Thẩm Kim Triều oai dũng rời .
Chờ tới Hải Đường viên, Phạm Lâm Lang mới buông tay của Thẩm Kim Triều : “Được , nơi tên Phạm Kinh cũng dám tới đây , Tiểu Thúy cũng thể bảo hộ ngươi, còn việc, đây.”
Lòng bàn tay của Thẩm Kim Triều còn đọng chút nhiêyj lượng mà Phạm Lâm Lang lưu tay , gật đầu tạ ơn, chờ bóng dáng của Phạm Lâm Lang khi biến mất, mới hỏi Tiểu Thúy: “Tỷ tỷ, Hải Đường viên là địa phương nào, vì Phạm công tử thể tới nơi chứ?”
Tiểu Thúy: “Ở chỗ là chỗ ở của đám nam sủng của Phạm gia chủ, lão gia sợ nhi tử Phạm Kinh chạm nam sủng của , tự nhiên cho phép Phạm Kinh đặt chân đây.”
Thẩm Kim Triều khỏi kỹ về phía Tiểu Thúy.
Tiểu Thúy dịu dàng, mỹ lệ khỏi lộ một dị khí quỷ dị yêu diễm tươi : “Làm , tiểu quận chúa?”
Thẩm Kim Triều hoảng hốt: “Lâu Già!”