Hứa Tân Di uyển chuyển cự tuyệt: “ Dịch kết hôn, cô nam quả nữ ở chung một phòng, nếu vợ chỉ sợ sẽ hiểu lầm.
Khóe miệng Dịch Dương mỉm : “Cô Hứa hiểu lầm , tối nay còn hẹn đạo diễn Từ cùng chuyện nữa.”
“...”
Hứa Tân Di gượng : “Thì là .”
Dịch Dương bỗng nhiên dậy, từ cao xuống cô, “ đây.”
Hứa Tân Di mặt mang theo nụ .
— “Tên chó , đêm c.h.ế.t thì là sống.”
— “Anh chờ đó cho .”
_________
Sau khi rời từ đoàn phim, Dịch Dương dừng chân ở khách sạn.
Gần đây đoàn phim phim nhiều, phía khách sạn tạm thời còn phòng hạng sang, tạm thời chỉ thể thuê một phòng tiêu chuẩn bình thường.
Trợ lý Triệu Bân vẫn chú ý sắc mặt ông chủ, chuẩn nếu chủ hài lòng liền sẽ lấy một tấm thẻ phòng xa hoa khác của khách sạn cho .
ngoài dự đoán Dịch Dương gì.
“Mười giờ sáng ngày mai về công ty.”
“Được ạ.”
“Còn nữa, chuyện hôm nay tới đây hy vọng còn khác nữa.” Đối mặt với trợ lý theo năm năm, Dịch Dương : “Hứa Tân Di là vợ kết hôn hai năm.”
Trong lòng Triệu Bân hoang mang, quả nhiên như đoán, nhưng đối mặt với ông chủ của , tỏ mặt biến sắc thấp giọng : “ gì.”
Dịch Dương gật đầu.
Triệu Bân rời khỏi phòng, thuận tay đóng cửa .
Tuy rằng đây chỉ là phòng tiêu chuẩn của những khách sạn 5 , nhưng trong phòng đặt một cái bàn việc, đối diện bàn việc còn đặt một cái sô pha, chiếc sô pha kéo dài đến tận cửa ban công, tổng thể coi như cũng rộng rãi.
Triệu Bân sớm mang máy tính cùng với văn kiện cần xử lý khẩn cấp đặt lên bàn việc, thời gian, rảnh rỗi việc gì , Dịch Dương bàn việc xử lí văn kiện.
Đồng hồ tường hết vòng đến vòng khác, mãi đên khi bắt thấy bên ngoài cửa sổ sắc trời tối, Dịch Dương lúc mới dậy hoạt động cơ thể cứng ngắc, bật đèn trong phòng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-114.html.]
Bảy giờ rưỡi.
Lúc đoàn phim hẳn nghỉ .
Triệu Bân ở bên ngoài gõ cửa, hỏi cần đặt bữa tối .
Dịch Dương suy nghĩ một chút gọi điện thoại cho Hứa Tân Di nhưng cô máy.
“Đặt một bàn.”
“Vâng ạ.”
Tám giờ, cửa phòng gõ vang.
Nhanh như ?
Dịch Dương nhướng mày chậm rãi tới cửa, mở cửa phòng .
Đạo diễn Từ mỉm ngoài cửa.
Dịch Dương sững sờ một lát đó mời bên ngoài phòng.
“Cảm ơn Dịch tổng trong lúc bận rộn dành thời gian đến thăm đoàn, hôm nay Dịch tổng xem xong ý kiến gì đối với đoàn phim ?”
Hai xuống sô pha.
“Chưa tới ý kiến, trong nghề, thể khoa tay múa chân với công việc của đạo diễn Từ? Chiều nay náo loạn một buổi, vẫn hy vọng đạo diễn Từ để ý.”
“Sao thể, cảm kích Dịch tổng còn kịp.”
“Chuyện đầu tư cũng mong đạo diễn Từ yên tâm, ở đoàn phim , Tôn tổng rút bao nhiêu đầu tư bấy nhiêu, sẽ đạo diễn Từ phiền não về tài chính .”
“Dịch tổng quá lời .”
Dịch Dương cúi đầu vuốt ve chiếc nhẫn cưới ngón áp út, xoay vòng rõ ý tứ: “Trước đây xem qua ít phim truyền hình, đây là đầu tiên xem diễn viên diễn ở đoàn phim với cự ly gần như , bộ phim của đạo diễn Từ thoạt nhiều cảnh mập mờ nhỉ?”
Đạo diễn Từ : “Yếu tố tình yêu là yếu tố thiết yếu trong phim truyền hình hiện nay, đương nhiên cũng nhiều hơn.”
Dịch Dương thể phủ nhận gật đầu, một lúc lâu mới mở miệng: “Tình yêu là yếu tố cần thiết, nhưng mập mờ thì , giữa các diễn viên cho rằng vẫn nên giữ một cách nhất định thì hơn, nếu , tại đoàn phim chuẩn thế ?”
“Dịch tổng, cái thê rkhoong hiểu lắm, đoàn phim chuẩn thế là để dành cho các vai diễn mà diễn viên thể tiến hành động tác chuyên nghiệp nào đó , còn những cảnh mật …” Trong lúc vô tình, đạo diễn Từ thấy nhẫn cưới ngón áp út của Dịch Dương, đột nhiên đang thì dừng , giật sửng sốt một hồi lâu.
Liên hệ với tất cả những chuyện xảy hôm nay, Dịch Dương còn mới những lời , ông dường như hiểu cái gì, nhưng hoa trong màn sương mù nên hiểu rõ lắm.