Hắn ngược xem thử Hứa Tân Di đang cái quái gì.
Đồng hồ chậm rãi chỉ hướng chín giờ rưỡi.
Nhà cũ của Dịch gia ở khu biệt thự sông nước vô cùng nổi tiếng, núi hồ xung quanh, cách xa nội thành, quan cảnh xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Vì , cả phòng chỉ thấy tiếng Dịch Dương lật sách.
Hứa Tân Di khi chọc giận , sắc dụ thất bại liền ôm chăn, quyết định ngừng cố gắng tiếp tục bộ.
“Ông xã, thời gian còn sớm nữa, chúng nên ngủ thôi.”
Cô chui bên trong chăn, mái tóc đen dài đặt ở ngực, xốc chăn một bên gối lên, cố ý lộ một bên đùi với làn da trắng nõn nhẵn nhụi, gợi cảm mê .
Hai ngày nay bao nhiêu chuyện liên tiếp xảy tựa như thử thách sự kiên nhẫn của Dịch Dương, nhưng Dịch Dương là ai? Tuổi còn trẻ theo ông nội chinh chiến khắp nơi, thương trường như chiến trường, kinh nghiệm hiện tại thua gì những lớn tuổi, gặp qua bao nhiêu loại bản tính như hồ ly ngàn năm? Chỉ với một chút chiêu trò của cô gái nhỏ giống như gãi ngứa , căn bản còn chẳng thèm đến.
Nếu Dịch Dương thể nhịn như , cô xem Dịch Dương rốt cuộc thể nhịn tới khi nào.
Đến lúc thể nhịn nữa chính là ngày hai họ ly hôn.
Rời mắt khỏi cuốn tạp chí, Dịch Dương thấy một màn “hương diễm” giường, ánh mắt tối , mặt mày đen , lòng bàn tay lạnh đột nhiên nóng lên một cách khó hiểu, cảm tưởng đang nắm lấy một ngọn lửa, dần dần nóng từ lòng bàn tay lan tới cánh tay, đó truyền khắp .
cũng chỉ đơn giản là một ánh mắt, lập tức ép bức dời ánh mắt chỗ khác.
“Mặc quần áo .”
Hứa Tân Di nở nụ : “Ngủ mặc quần áo gì?” Cô vỗ vỗ vị trí bên cạnh, ném cho ánh mắt ma mị.
Cô gần như thể đoán trong lòng Dịch Dương đang nghĩ gì.
— “Tên khốn kiếp trong lòng nhất định đang nghĩ “Dịch Dương hôm nay cho dù ngủ đất, ngủ sô pha ngủ bệ cửa sổ cũng nhất định ngủ chung giường với Hứa Tân Di!” hoặc “Người phụ nữ hổ còn dám quyến rũ ?”.’
Kết hôn hơn hai năm, Hứa Tân Di và Dịch Dương ở bên thì ít mà xa cách thì nhiều, hơn nữa Dịch Dương cũng thích cô, thậm chí còn chán ghét cô mặt, đương nhiên cũng ngủ chung giường với cô.
Cô nhớ rõ buổi tối đầu tiên khi kết hôn, ánh mắt Dịch Dương bình đạm cô, cũng cho cô cả đời cũng yêu cô, càng sẽ chạm cô. Đêm đó ở trong văn phòng việc cả một đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-14-han-sao-vay.html.]
Sau khi dọn khỏi nhà cũ, Dịch Dương tình nguyện ngủ trong phòng khách cũng chịu ngủ trong phòng ngủ với cô, thà ở khách sạn cũng về nhà, giống như cô là mãnh thú nguy hiểm cần tránh xa, thủ tiết cho phận xử nam của .
Hiện tại ở nhà cũ, trong phòng chỉ một cái giường.
Dựa theo tính cách của Dịch Dương đây, sẽ sang phòng khác ngủ mới đúng.
— “Bình thường vẫn luôn ghét bỏ ? Mau nổi giận đó phòng khách ngủ .”
Dịch Dương mất hứng cô càng vui vẻ, Dịch Dương vui vẻ cô chắc chắn mất hứng.
Nghe giọng của Hứa Tân Di, Dịch Dương chậm rãi tiến lên, ở mép giường, từ cao trầm mặc xuống cô vài giây.
Bốn mắt , Dịch Dương suy nghĩ năm giây dứt khoát vén chăn lên đó lên giường, ngủ.
Còn cuốn hơn phân nửa chăn của Hứa Tân Di.
Hơn nửa Hứa Tân Di lộ bên ngoài, gió lạnh thổi qua cô rùng một cái.
Trong phòng hiện tại yên tĩnh hẳn.
“!!!”
Hứa Tân Di trong lúc nhất thời cũng ngờ tới mức độ chán ghét của Dịch Dương đối với mà giảm xuống, hai năm qua hiện tại phá lệ đầu nguyện ý ngủ cùng một chiếc giường, sắc mặt cô suy sụp, giống như đớp con ruồi.
Như mà cũng chịu ?
“Chồng…”
Dịch Dương mở mắt: “Đi ngủ.”
Nói xong nhắm mắt.
Hứa Tân Di sợ hãi xuống.
Có chút lạnh.