“Hiểu lầm gì ?”
“Là như lúc em về nước lâu gọi đến bảo hẹn gặp em cho Dịch thiếu phu nhân, còn Dịch thiếu phu nhân gặp em, chỉ tìm một em để chuyện, mà em về nước cũng bạn bè thiết gì, cả ngày ở nhà nhàm chán nên cũng đồng ý .” Nói xong Hứa Vi Nhân khúc khích tựa như là chọc .
“Không ngờ tới Dịch thiếu phu nhân còn lấy tiền để ép em rời khỏi Dịch Dương, lúc em ngơ luôn.”
Dịch Dương thể tin cô.
Hứa Tân Di vội : “Chồng ơi đừng giận, em đưa tiền.”
“...” Dịch Dương hề cáu giận, mà .
Không chỉ Dịch Dương mà ngay cả Giang Hoài cũng bật .
“Hứa tiểu thư thật thú vị.”
Dịch Dương ngừng , bất đắc dĩ: “Đây là vấn đề đưa tiền ?”
“Lúc em nên mới hiểu lầm.” Cô về phía Hứa Vi Nhân: “Đây cũng chuyện lớn gì, Hứa tiểu thư cần tại đây ? Hay cô tính châm ngòi ly gián bọn ?”
Hứa Vi Nhân giật , thật sự cô đúng là ý .
Chưa gì Hứa Tân Di mở miệng trúng mục đích, trong lúc nhất thời trả lời .
— “Ha, đ.â.m trúng tim đen nên cãi đúng ?”
— “Muốn cho khó xử hả, đấu với thì tu luyện thêm vài năm nữa .”
“Hứa tiểu thư đừng suy nghĩ nhiều, ý đó.”
Hứa Tân Di hùng hổ dọa , “Không ý thì cô ý nào? Hay là cảm thấy thể dùng chuyện để giễu cợt hả?”
“Hứa tiểu thư đừng để bụng, thật sự chỉ thuận miệng một chút mà thôi, mà cũng nhân cơ hội giải thích với cô một chút thôi.”
“Giải thích cái gì?”
“ và Dịch Dương chỉ là bạn bình thường và quan hệ là bạn chung trường mà thôi, tình cảm gì hết.” Cô ôn nhu về phía Giang Hoài.
Giang Hoài ngoảnh mặt ngơ ánh mắt ôn nhu như nước của cô , rủ lông mày xuống, biểu cảm rõ ràng liên tục vuốt ve chiếc nhẫn ngón trỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-193.html.]
“Hứa tiểu thư tin , hẳn cũng tin Dịch chứ?”
Sắc mặt Hứa Tân Di lúc bấy giờ mới dịu đôi chút: “ đương nhiên tin tưởng Dịch Dương.”
Có đột nhiên bưng rượu đến tận bàn bắt chuyện với Giang Hoài.
Giang Hoài cứ rời tiệc.
Hứa Vi Nhân Dịch Dương, vẻ mặt ôn nhu : “Dịch Dương, chúc mừng tìm cho một cô vợ xinh thú vị như .”
Dịch Dương gật đầu gì.
Cái biểu cảm lạnh nhạt thế , nháy mắt cho Hứa Vi Nhân phần gồi yên, “Anh vẫn giống như đây, thích chuyện nhỉ.”
Nói xong cô cúi đầu, dường như thở dài một cái, ngẩng đầu miễn cưỡng : “Không gì , toilet một chút.”
Hứa Tân Di tấm tắc lấy lạ.
— “Tình cũ ở mặt, Dịch Dương mà thể bình tĩnh như thế, quả thực giống như từng chuyện gì xảy , khó hiểu thật, mà thể nhịn .”
Dịch Dương nhíu mày cô một cái, nhịn nhịn, cuối cùng vẫn thể nhịn nổi: “Hứa Tân Di, em từ sáng đến tối như , trong đầu em rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế?”
Hứa Tân Di một mặt vô tội, “Em nghĩ cái gì .”
— “Lời của Dịch Dương là ? Chẳng lẽ đang nghi ngờ ?”
Cô cẩn thận suy nghĩ nghiêm túc.
— “Vừa nể mặt mà vạch trần bộ mặt thật của Hứa Vi Nhân, Dịch Dương sẽ thật sự tin chứ?”
— “Không thể nào? Chẳng lẽ hiện tại năng lực nhận diện thật giả đúng sai của Dịch Dương mạnh đến ?”
— “Loại gian xảo như Hứa Vi Nhân mà còn thể phân biệt ?”
Hứa Tân Di cho rằng bản cần đền bù một chút.
“Chồng ơi em sai cái gì ?”
“Không .”
“Không, chắc chắn là gì đó bậy.” Hứa Tân Di dùng bộ mặt tràn đầy hối hận : “Em suy nghĩ kỹ , chắc chắn là do em lòng hẹp hòi chuyện với quân tử, chắc là Hứa Vi Nhân chỉ thuận miệng , cô cố ý châm lòi ly gián chúng .”