Trước mặt nhiều như , cô thể mất mặt thế .
"Hứa tiểu thư vội vàng rời như , chẳng lẽ là đối mặt với ?"
Hứa Tân Di để ý đến cô , trong.
"Không Hứa tiểu thư xem bài đăng mạng ?"
Hứa Tân Di dừng bước, đầu cô : "Cô đăng ?"
"Không đăng, nhưng bối rối, là ai đăng, nếu , đó rõ ràng chuyện xảy với những năm qua?"
Trong phòng là một đám đàn ông đang chuyện về thị trường chứng khoán, mà cô hoa cả mắt, ngoài phòng là một phụ nữ đang diễn trò đáng thương mặt cô.
So sánh hai bên, vẫn là ở bên ngoài thú vị hơn.
Hứa Vi Nhân khổ: " thật sự ngờ chuyện thành thế , nếu , bốn năm nhất định sẽ rời ."
Hứa Tân Di cô diễn kịch: "Thành thế nào?"
"Tân Di, cố ý xen giữa cô và Dịch Dương, nhưng con thể cha, cô hiểu tâm trạng của một bà đơn ?"
Hứa Tân Di ngẩn vì những lời của Hứa Vi Nhân: "Ý cô là gì? Cha của con cô là Dịch Dương?"
"Vừa cô cũng thấy đấy, và Dịch Dương chuyện, cũng đưa giấy xét nghiệm ADN cho xem, cha của con chính là Dịch Dương."
Hứa Vi Nhân , tình cảm giữa Hứa Tân Di và Dịch Dương thể nào sâu đậm như cô thấy .
Hai năm qua, Hứa Tân Di và Dịch Dương như xa lạ, Dịch Dương thật sự chán ghét cô, nếu cũng sẽ đề nghị ly hôn, nhưng cho dù ly hôn thì tình cảm ngắn ngủi vài tháng cũng chẳng thể đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-259.html.]
Hứa Tân Di cha của con cô là Dịch Dương, chẳng lẽ cô sẽ vô điều kiện tin tưởng Dịch Dương mà chút nghi ngờ ?
Chỉ cần hai họ cãi , cô sẽ cơ hội.
"Hứa tiểu thư, khi về nước, thật vẫn luôn tìm Dịch Dương, nhưng khi cuộc hôn nhân giữa cô và Dịch Dương do mong , mới năm đó hiểu lầm , bốn năm , nên nước ngoài."
Lời của Hứa Vi Nhân cứ lôi cô và Dịch Dương , bóng gió ám chỉ cô và Dịch Dương từng gì đó bốn năm .
" ngờ Dịch Dương yêu sâu đậm đến ." Hứa Vi Nhân Hứa Tân Di với vẻ mặt áy náy, "Tân Di, xin vì Dịch Dương tổn thương cô."
"Làm tổn thương ?" Hứa Tân Di nhớ đến bài đăng Dịch Dương coi cô là thế Hứa Vi Nhân, cô lập tức hiểu , ôm n.g.ự.c đau khổ : "Hóa , thật sự chỉ là thế cô?"
"Tân Di, nếu là cô, bây giờ sẽ giữ lấy lòng tự trọng của mà rời khỏi Dịch Dương, chứ vứt bỏ tôn nghiêm của , để mặc khác chà đạp."
Hứa Tân Di lắc đầu, vẻ mặt đau khổ tột cùng: "Không, thể rời khỏi Dịch Dương, yêu , tuyệt đối sẽ rời khỏi !"
"Cho dù bây giờ đối xử với cô như , cô vẫn ở bên cạnh ?"
Hứa Tân Di lau nước mắt nghẹn ngào : "! Cho dù như , cũng ở bên cạnh , là vợ , tại thể ở bên cạnh ? yêu , cho dù yêu , cũng chấp nhận!"
"Chỉ cần , cô và Dịch Dương sẽ bao giờ thể đến với !"
Hứa Vi Nhân nhíu mày, nhưng cô cũng lường phản ứng của Hứa Tân Di, lập tức : "Hứa Tân Di, chẳng lẽ cô quan tâm đến sự tồn tại của con ?"
"Nếu đó thật sự là con của Dịch Dương, quan tâm." Hứa Tân Di nhẫn nhục chịu đựng, vẻ mặt hạnh phúc : " yêu , cầu mong gì cả, cần gì cả, chỉ cần ở bên cạnh Dịch Dương, mỗi ngày đều hạnh phúc, cho dù yêu cũng ."
"Hứa Tân Di, cô..."
Hứa Tân Di tiến lên nắm lấy tay Hứa Vi Nhân, chân thành : "Hay là thế , cô cứ gọi là chị, vợ cả, cô vợ bé, chúng cùng hầu hạ Dịch Dương, ?"