Hứa Tân Di thấy lý nên to hơn, cô nhướng mày tức giận : "... Anh đừng ngụy biện nữa, rõ ràng là quên ngày kỷ niệm ngày cưới của chúng !"
"Em sinh nhật của là ngày nào ?"
"Anh nhớ ngày kỷ niệm ngày cưới của chúng ?"
"Vậy em xem, sinh nhật của là ngày nào?"
"Ngày kỷ niệm ngày cưới của chúng là ngày nào, !"
Lại một nữa là sự im lặng kéo dài.
"Sinh nhật là ngày mùng năm tháng năm."
"Ngày kỷ niệm ngày cưới của chúng là ngày hai mươi bảy tháng ba."
Hai đồng loạt cất quà , ngầm hiểu coi như chuyện từng xảy , và bắt đầu ăn cơm.
Nhất Phẩm Lan Đình ở trung tâm thành phố, xây dựng dọc theo bờ sông. Cứ đến tối, bộ khu vực ven sông thắp sáng bởi ánh đèn rực rỡ, vô cây pháo hoa trang trí dọc theo con đường dành cho khách bộ hành và du khách .
Phía Dịch Dương là một bức tường kính lớn, bên ngoài cửa sổ là màn đêm điểm xuyết bởi ánh đèn của vạn nhà, còn mặt Hứa Tân Di là ba cây nến cao, ba bốn cây nến trắng thấp trang trí tỉ mỉ, rượu sâm panh, rượu vang đỏ, bít tết và salad.
Thật lãng mạn... cái quái gì chứ!
Hứa Tân Di nhai miếng bít tết dùng d.a.o dĩa cứa chiếc đĩa sáng bóng mặt tạo thành những tiếng ken két chói tai.
—— "Mình còn tưởng là chuyện gì to tát lắm, ngay cả ngày kỷ niệm ngày cưới cũng nhớ, còn mặt mũi giục về nhà sớm."
—— "Có thời gian rảnh rỗi ăn cơm , thà ở công ty xem kịch bản và hợp đồng còn hơn."
Hứa Tân Di xiên miếng bít tết miệng, đôi mắt đầy oán hận Dịch Dương, cô nhai mạnh mấy miếng cho hả giận dù chẳng cảm thấy ngon miệng chút nào.
Mặc dù ngẩng đầu lên, nhưng Dịch Dương vẫn cảm nhận ánh mắt của Hứa Tân Di, yết hầu chuyển động lên xuống, bưng ly rượu vang đỏ bên cạnh lên uống một ngụm nhỏ để che giấu sự hổ.
Ngày kỷ niệm ngày cưới của hai họ hóa là ngày 27.
hôm qua khi ở công ty, nhớ rõ ràng là xem lịch, đúng là hôm nay mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-305.html.]
Chẳng lẽ Hứa Tân Di nhớ nhầm?
Nghĩ một lúc, lẽ thật sự khả năng , ngoài miệng thì là yêu , nhưng ngay cả sinh nhật của cũng nhớ ?
Dịch Dương mở khóa điện thoại bên cạnh, mở nhật ký công việc , đó ghi rõ ngày kỷ niệm ngày cưới là 3/27.
Chỉ là ngày tháng sát mép màn hình, nên 27 thành 21.
Dịch Dương thản nhiên đặt điện thoại xuống, hắng giọng, Hứa Tân Di, : "Xin , là nhớ nhầm ngày, sẽ nữa."
Hứa Tân Di khẽ giật .
—— "Đây là đang xin ?"
—— "Nhớ nhầm ngày kỷ niệm ngày cưới, chỉ cần một câu xin là xong chuyện ?"
Cô đang định mở lời gì đó thì Dịch Dương đưa chiếc hộp đựng trang sức chuẩn sẵn tới.
"Đồ tặng cho em thì lý do gì lấy cả, em cứ giữ lấy , đến ngày kỷ niệm ngày cưới năm , sẽ tặng em món quà hơn."
Dùng quà để xin , coi như cũng chút thành ý.
ngoài mặt vẫn tỏ kiêu một chút.
"Làm , món đồ quý giá như ..."
"Cầm lấy." Dịch Dương thấu vẻ giả vờ của cô, dùng hai chữ để chặn lời cô .
Hứa Tân Di miễn cưỡng nhận lấy: "Được , em nhận."
Mở hộp trang sức , bên trong là một chiếc vòng tay, đính vài viên kim cương đắt tiền, kiểu dáng, cũng logo.
Hứa Tân Di hài lòng nhận lấy.
Những món đồ logo mới càng đắt tiền.
Vì nhận quà , nên Hứa Tân Di cảm thấy cũng nên vài lời thông cảm.
"Nhớ nhầm ngày kỷ niệm ngày cưới thì cũng nhầm , chuyện gì to tát, quan trọng là tấm lòng của , bữa tối ánh nến hôm nay chuẩn chu đáo, lãng mạn quá, em cảm động lắm."