Đối diện với mái nhà cao tầng mặt sông, gian mấy trăm mét vuông mái nhà thiết kế thành phòng thủy tinh, mở nhà hàng chủ đề đặc sắc, 360 độ cảnh bằng thủy tinh, bất kể về phía nào, đều thể thu hết cảnh đêm bộ thành phố A mắt.
Nơi như , chỉ cung cấp cho khách hàng Nhất Phẩm Lan Đình sử dụng.
Mấy nghệ sĩ violin đang chờ, Dịch Dương lặng lẽ ở bên cạnh bàn chờ Hứa Tân Di trở về.
Tám giờ.
Chín giờ.
Mười giờ.
Dịch Dương đồng hồ tay, mặt chút cảm xúc nôn nóng.
Có nhân viên phục vụ cẩn thận tiến lên hỏi, "Dịch , đầu bếp , đợi thêm một lát nữa, hải sản vận chuyển đến, e là sẽ còn tươi nữa."
"Vậy đổi thành bò bít tết."
"Vâng."
Nhân viên phục vụ lui .
Dịch Dương cầm lấy điện thoại di động, mở khung chat với Hứa Tân Di, một câu cuối cùng vẫn là tin nhắn gửi qua, trong vòng ba giờ , Hứa Tân Di cũng trả lời tin nhắn của .
Đã nhiều năm, chờ đợi thời gian dài như , cũng dám để cho chờ đợi thời gian lâu như .
Chờ thêm chút nữa.
Chắc là đang đường .
Trong phòng hộp đêm, Hứa Tân Di An Nhã ôm ấp tả hữu cho chịu nổi, "An đại mỹ nữ, chị rốt cuộc uống tới khi nào?"
Những đàn ông bên cạnh An Nhã, Hứa Tân Di thực sự yên tâm giao An Nhã cho bọn họ, tự đưa An Nhã trở về.
An Nhã say đến thần trí mơ hồ, nôn, Hứa Tân Di bất đắc dĩ, đành ở nhà cô chăm sóc cô , ngủ bên cạnh cô một đêm.
Chờ đến tám giờ sáng hôm khi một trợ lý của An Nhã tới, lúc Hứa Tân Di mới mệt mỏi rời khỏi, lái xe trở về Lan Đình Nhất Phẩm, chuẩn ngủ bù.
Vừa xuống xe, liền thấy nhân viên của Lan Đình Nhất Phẩm đang chờ ở sảnh tầng một nhà bước nhanh tới, "Dịch phu nhân, giờ cô mới về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-315.html.]
"Tối hôm qua chút việc, ?"
"Có việc? Cô với Dịch ?" Anh cũng là tối hôm qua cùng Dịch Dương đợi đến tận khuya, bọn họ đợi đến khuya cũng , Dịch tối hôm qua đợi đến tận khuya, trong lòng chắc chắn suy nghĩ gì đó, một nhân viên bình thường, hiện tại lúc lấy lòng Dịch phu nhân một chút, mặt Dịch phu nhân để ấn tượng , chừng lợi ích gì đó cũng nên, "Tối hôm qua Dịch đợi cô đến tận hai giờ sáng, hiện tại chắc là vẫn còn ở lầu."
Hứa Tân Di sững sờ, rõ ràng chút mơ hồ, "Đợi ? Hai giờ sáng?"
Bỗng nhiên nhớ , cô vỗ trán một cái, đột nhiên nhớ tới tin nhắn hôm qua của Dịch Dương, bảo cô về sớm một chút, nhưng lúc cô rõ việc, lúc nào về cũng chắc chắn, bảo đừng đợi nữa.
Nghĩ , cô lấy điện thoại , mở WeChat, mở lịch sử trò chuyện với Dịch Dương.
Tin nhắn cuối cùng là Dịch Dương gửi tới lúc tám giờ tối hôm qua.
"Không , em cứ việc của , đợi em."
Tối hôm qua An Nhã, cô nàng , phát điên, cả đêm suýt nữa hành hạ c.h.ế.t cô, cô chú ý tới tin nhắn .
" , hôm qua Dịch tự chuẩn cả ngày, chỉ chờ cô trở về, nhưng mà mãi đến hai giờ sáng cũng thấy cô, lúc mới thôi."
Hứa Tân Di suy nghĩ một hồi, : "Được , , cảm ơn ."
"Không cần khách khí."
Hứa Tân Di bước nhanh lên lầu.
Đợi ? Tự chuẩn ? Hôm qua là ngày gì quan trọng ?
Cô lấy điện thoại di động xem, nhất thời hít một ngụm khí lạnh.
Ngày 27, ngày kỷ niệm kết hôn.
Hứa Tân Di vỗ trán , mấy ngày còn vênh váo mặt Dịch Dương, còn nhớ ngày kỷ niệm kết hôn của hai , mới qua vài ngày, nhớ rõ thành cô.
Hôm qua là ngày kỷ niệm kết hôn thì rõ , cái gì mà ở nhà chờ , kỷ niệm ngày cưới cũng úp úp mở mở như ?
Sao thể thẳng thắn hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của chúng , chuẩn cho em một bất ngờ, em về nhà sớm một chút.
Nếu Dịch Dương thật sự như , cô cần về nhà cả đêm ?
Cửa thang máy mở .