nhẫn nhịn một thời gian, cuối cùng khi thấy chiếc xe thể thao màu xám bạc ngầu của An Nhã, cô nhịn nữa.
"An Nhã, xe... xe thể thao của chị ?"
An Nhã vô cùng bảnh bao bước xuống từ chiếc xe thể thao, tháo kính râm xuống, : "Thế nào?"
"Đẹp! Ngầu!"
"Đó là đương nhiên, đây là chiếc xe thể thao mà tớ đặt cả năm trời mới lấy , đương nhiên là . Lên xe ?"
Hứa Tân Di vội vàng gật đầu.
Nhà cũ của nhà họ Dịch và gara ở khu Lan Đình Nhất Phẩm đều đậu những chiếc xe sang trọng trị giá hàng triệu, hàng chục triệu, Hứa Tân Di tên cũng xe, nhưng xe thể thao thì .
Gió biển thổi mặt từ con đường ven sông khiến tóc của Hứa Tân Di bay bay trong gió, phóng tầm mắt xa là bầu trời xanh và biển rộng xanh thẳm, trong tầm mắt mênh m.ô.n.g bát ngát, cảm giác kích thích khi đua xe khiến nhịn mà hét lên.
Hứa Tân Di trải nghiệm cảm giác kích thích của xe thể thao, đếm tiền trong tài khoản của , mua một chiếc xe thể thao là quá dư dả, từ đến nay cô là chịu thiệt, cùng ngày hôm đó cô lướt xem các loại xe thể thao, ánh mắt cuối cùng dừng ở một chiếc Ferrari màu đỏ.
Đường nét mượt mà cùng màu sắc bắt mắt, Hứa Tân Di thấy liền , chiếc xe thể thao là thuộc về .
, đây là phiên bản giới hạn cầu.
Số lượng ở trong nước càng hiếm hoi.
Hơn nữa còn điều kiện mua, hoặc là chủ xe Ferrari, hoặc là thành viên câu lạc bộ Ferrari.
Đương nhiên, những điều kiện , Hứa Tân Di đạt cái nào.
An Nhã khéo léo nhắc nhở cô, nếu như quan hệ, thì vẫn thể mua .
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, hình như cô mối quan hệ nào trong phương diện .
"Chồng của em chắc chắn ."
Một câu thức tỉnh trong mộng.
Hứa Tân Di vội vàng về nhà lấy lòng, nào là thắt lưng, cà vạt, đồng hồ đeo tay, khuy măng sét, lượt bày mặt Dịch Dương.
Dịch Dương cảnh giác cô.
―― "Không việc gì mà ân cần, kẻ gian cũng là kẻ trộm."
Tuy Dịch Dương liếc mắt một cái thấu, nhưng Hứa Tân Di vẫn mặt đỏ tim đập: "Hôm nay dạo phố thấy mấy thứ , đặc biệt mua cho đấy, yên tâm, đều là đồ đắt tiền cả."
Vì cho Dịch Dương những món quà quý giá, Hứa Tân Di còn đưa hóa đơn cho xem.
Dịch Dương liếc qua giá cả, quả thật tệ.
"Có chuyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-352.html.]
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, mở miệng: "Không chuyện gì, em chỉ , gần đây em ngoài đều tài xế cùng cũng một thời gian dài , tính kỹ thì cũng sắp nửa năm nhỉ..."
"Em lái xe thì cứ lái , chỉ một điều, lái chậm một chút."
Hứa Tân Di cảm động : "Chồng ơi, thật !"
"Còn chuyện gì nữa ?"
Hứa Tân Di ngập ngừng : "Còn ... một chuyện nhỏ nữa ạ."
Dịch Dương vẻ mặt của Hứa Tân Di, "Không giống như chuyện nhỏ."
"Em chỉ mua một thứ."
"Không đủ tiền?"
"Em tiền!" Hứa Tân Di nhấn mạnh, chiếc xe thể thao tuy giá cao ngất ngưởng, nhưng cô mua , chỉ là cách nào mua, mua , "Em tự mua , ông xã, thể giúp em một chút ?"
"Thứ gì?"
"... Anh đồng ý với em ."
"Em thì đồng ý thế nào?"
"Chỉ là một món đồ nhỏ thôi, đối với mà chỉ là chuyện động động khóe miệng."
Dịch Dương nheo mắt, đánh giá Hứa Tân Di.
—— "Thái độ đúng, cứ nài nỉ mặt , khẳng định mờ ám."
Hứa Tân Di: "..."
"Thì là, em mua một chiếc xe."
"Xe trong nhà đủ dùng ?"
"Không , là em thích một chiếc xe, nhưng điều kiện mua, ông xã, hiểu rộng, quan hệ nhiều, thể giúp em hỏi một chút ?"
Vừa mới cho phép cô lái xe, bây giờ mua xe, Dịch Dương thực sự chút lo lắng.
—— "Thôi, đều là của con , chắc sẽ lỗ mãng như đây."
"Xe gì?"
Thấy Dịch Dương đổi ý, Hứa Tân Di : "Laferrari."
"..." Phản ứng là một chiếc xe thể thao, Dịch Dương lập tức trở mặt: "Hứa Tân Di, xảy chuyện bao lâu cô lái xe thể thao? Em đừng hòng!"