Cơ hội mặt Hứa Tân Di cứ mà còn.
“Thật xin ? Cậu việc kiểu gì thế?”
Người phục vụ mặt mũi trắng bệch.
Đây là một trong những trường hợp mà trưởng ca hôm qua nhắc nhở bọn họ, hành động bây giờ đối với ai càng rõ hơn ai hết, ba ly rượu vang đỏ đổ xuống, công việc của đoán chừng khó giữ, hơn nữa còn sợ bồi thường bộ âu phục cho Dịch Dương.
Thế nhưng bộ âu phục đắt như , bồi thường nổi?
“Sao ? Đã xảy chuyện gì?” Tần Nghiên đang đón khách thì thấy tiếng liền chạy tới, thấy đống thủy tinh cùng rượu vang đỏ lem nhem khắp mặt đắt, hoang mang hỏi.
“Nghiên Nghiên, phục vụ bưng rượu vững, đổ hết lên Dịch Dương .”
“Cái gì?” Tần Nghiên rượu vang đỏ n.g.ự.c Dịch Dương, hai hàng lông mày nhíu chặt , định chuyện, phục vụ ngay lập tức cúi đầu xin .
“Tần tiểu thư, thật xin , thật xin , là của , thật sự cố ý!”
Tần Nghiên định mở miệng chuyện.
“Không .” Hứa Tân Di từ lưng Dịch Dương ngắt lời, mắt mớ hỗn độn n.g.ự.c Dịch Dương, vẻ mặt ôn hòa với tên phục vụ : “Cậu cũng do cẩn thận, tin cố ý, chứ?”
Nhân viên phục vụ thận trọng lắc đầu: “Không gì ạ.”
Người bốn phía châu đầu ghé tai xì xào bàn tán.
“Không việc gì là .” Hứa Tân Di Tần Nghiên : “Tần Nghiên, cô cũng đừng trách , một bộ quần áo thôi mà, đáng là bao, đúng Dịch Dương?”
Lời giống như Tần Nghiên đang khó dễ trách tội nhân viên phục vụ.
Mùi rượu vang đỏ quanh quẩn, Dịch Dương đen mặt, từ trong cổ họng gằn lên chữ “Ừ”.
Thật khi ba ly rượu hắt lên , Dịch Dương mơ hồ đoán nhân viên phục vụ thể ngoài ý mà ngã sấp xuống, rời là bởi vì đáy lòng thật sự chút tin, thậm chí cũng phần tò mò.
Hắn xem Hứa Tân Di ứng đối cục diện như thế nào.
Trăm triệu nghĩ tới đây chính là cách mà Hứa Tân Di đối phó tình thế .
Bắn cản rượu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-49.html.]
Có thể là tự tự chịu, Dịch Dương còn thể lời nào.
Bị Hứa Tân Di giành một bước, Tần Nghiên nhanh chóng phản ứng , với nhân viên phục vụ: “Không , cẩn thận một chút là , xuống .”
Nói xong với Dịch Dương: “Mình đưa qua phòng quần áo.”
— “Chậc chậc chậc, chủ nhân của một bữa tiệc, mời một đàn ông vợ phòng quần áo, tiếp theo việc quần áo là lên giường ?”
Dịch Dương kéo kéo cà vạt, phiền não rõ mặt, định cùng Tần Nghiên quần áo, chợt giọng của Hứa Tân Di như .
Lần một hai thể là trùng hợp, nhưng đến thứ ba chắc chắn còn là trùng hợp nữa.
“Không cần, là chủ nhân bữa tiệc, ở đây tiếp đón khách của , để phục vụ dẫn là .”
Tần Nghiên đang tươi đột nhiên trở nên cứng ngắc, đó gật đầu, bảo nhân viên phục vụ dẫn Dịch Dương phòng đồ.
“Dịch Duong, em cùng …”
“Em ở đây!” Dịch Dương lo lắng khi hết giận tiếng lòng của Hứa Tân Di, khống chế mà cáu điên lên mất.
Mảnh thủy tinh vỡ dọn dẹp, vết rượu sàn nhà cũng lau sạch sẽ, Tần Nghiên khi khéo léo xin khách tứ phía, cùng chuyện với mấy bạn lớn lên từ bé, cuối cùng mới tới mặt Hứa Tân Di.
Mà bộ quá trình đều nào khác của Tần gia mặt.
Năng lực một đảm đương tứ phía của Tần Nghiên thể thấy rõ.
“Hứa tiểu thư, cảm ơn cô cùng Dịch Dương tham gia bữa tiệc sinh nhật của cô, chúng chuyện riêng chứ?”
Nhìn Tần Nghiên vô hại, trong lòng Hứa Tân Di chút .
Vì một thằng đàn ông mà cô lừa gạt, thật đáng, còn bằng ở đây uống rượu ăn chút gì đó, nhưng ngẫm để cho chiêm ngưỡng chiếc váy xinh của cô cũng khiến cô vui lên đôi chút.
Người tìm tới cửa, nên lộ bản quá yếu thế.
“Được.”
“Hứa tiểu thư, mời bên .”
Hai tới ban công, bên ngoài ban công là hoa viên của khách sạn, bên trong hoa viên trồng nhiều loại hoa khác , trời sắp đông mà vẫn còn nở hoa.