Cô tuyệt đối !
Tuyệt đối cô sẽ chịu uất ức như .
An Nhã tiếp tục khuyên nhủ, “Tân Di, đừng trách chị chuyện đáng thương của em, nhưng hiện tại nhà ngoài của em đang suy yếu, nếu như gia đình em chút thế lực, em cũng động như ngày hôm nay.”
Nghĩ cũng đúng, từ nhỏ “Hứa Tân Di” mất cha , ông Hứa là tóc bạc tiễn tóc đen, cơ thể đương nhiên chịu nổi mà yếu , việc kinh doanh công ty ngày càng lụn bại, cuối cùng Hứa gia gia buông tay từ biệt thế gian , bỏ cô một , cũng chỉ để cho Hứa Tân Di chút tiền đủ để cô đời sống sung sướng lo cơm ăn áo mặc.
Ở phương diện ngoại giao, Hứa Tân Di quả thực đơn bạc.
bảo cô tìm Dịch Dương nhờ giúp đỡ?
Không đời nào, đời nào…
Cô cũng tôn nghiêm của .
Đánh c.h.ế.t cô, cô cũng cầu xin.
“Đoàn phim bên “Hoàng Đồ” sắp khởi , nếu ty thật sự cho Lý Hàn Tinh qua đó, trong thời gian ngắn thế chúng cũng cách, em và Hàn Kiêu lẽ sẽ bỏ lỡ cơ hội hợp tác mất.”
Nhớ tới Hàn Kiêu, nhớ tới nội dung bộ phim…
Từ xưa đến nay, nên đại sự câu nệ tiểu tiết.
Cô thật sự thích bộ phim , nếu thành bộ phim đó trong vai nữ chính, nó sẽ là bước đệm lớn trợ giúp cho cô nhiều, Hứa Tân Di cô từ tới nay là co dãn , bao nhiêu mưa gió qua, chịu bao nhiêu khổ đau đắng cay, vì sự nghiệp, chịu chút uất ức tính là bao?
“An Nhã, em thấy chị đúng, em với Dịch Dương là vợ chồng, em gặp khó khăn, giúp em là việc nên , như , tối nay em sẽ về chuyện với về vấn đề .”
An Nhã thở dài: “Được, em nghĩ thông suốt là .”
_______
Buổi tối khi Hứa Tân Di tắm rửa xong, tay bưng một đĩa hoa quả, chạy văn phòng Dịch Dương. Cô dịu dàng đặt khay trái cây tay Dịch Dương, dịu dàng : “Ông xã, việc vất vả , ăn chút trái cây .”
Dịch Dương đang hết sức chăm chú màn hình máy tính, ngẩng đầu lướt qua đó máy tính, nhưng đột nhiên giật đó ngẩng đầu lên Hứa Tân Di.
Một mùi thơm ngát quanh quẩn mũi , khi tắm rửa xong làn da Hứa Tân Di càng trở nên trắng nõn hồng hào, khóe miệng nhếch lên một nụ , chớp mắt , khóe mắt lẫn đuôi lông mày đều lộ vẻ phong tình khó thấy.
Dịch Dương đàn ông hiểu ý cô, dựa lưng đằng dừng công việc , ung dung cô: “Em tính trò gì nữa đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-63.html.]
— “ nhịn…”
“Ông xã, thể nghĩ em như ? Em chỉ thấy việc vất vả nên mang chút hoa quả đến cho ăn nghỉ ngơi mà thôi.”
“Hoa quả cũng , em ngoài , ngủ sớm chút.”
— “Tên chó hiểu ý gì cả, chẳng trách ai thèm.”
Hứa Tân Di bất động, “Ông xã, mệt ? Em bóp vai cho nha? Dù em cũng việc gì .”
Nói xong cũng vén tay áo lên tới bóp vai cho .
Dịch Dương bình thản cô một cái, đó tiếp tục công việc máy tính của , “Không chuyện gì mà ân cần, gian cũng trộm, chuyện gì?”
“Em thể chuyện gì …”
“Không gì thì ngoài.”
“...” Hứa Tân Di dừng , lắp bắp : “Là như , chồng ơi, em gần đây quan tâm một thứ, nhưng em còn thiếu chút tiền, thể mua cho em ?”
Dịch Dương nghĩ, chắc là Hứa Tân Di mua trang sức gì đó, để ý lắm: “Lát nữa đưa thẻ phụ của cho em, mua cái gì thì mua.”
“Thẻ phụ của hình như đủ…”
Dịch Dương ngạc nhiên: “Rốt cuộc em mua cái gì?”
“Anh cảm thấy… Công ty của chúng thì ?”
“...” Dịch Dương trầm mặc cô.
Một giây, hai giây.
Hứa Tân Di chịu nổi sự im lặng đến khó xử , : “Ông xã, , cũng cảm thấy công ty hiện tại đúng ? Hay là cũng mua cho em một cái .”
“ thấy em mơ cũng lắm đó, em cho rằng thu mua một công ty là chuyện đơn giản như ?”
— “Bình thường tổng giám đốc công ty một câu là thể mua ? Lề mề, chút bộ dạng của tổng giám đốc gì hết.”
“Chồng ơi, em thấy công ty tiềm lực mà, thật đấy, như nếu đủ tiền, em liền bỏ tiền mua cổ phần ?”