“Nghe ?”
— “Nghe thấy ? Ông nội bảo chủ cho kìa, bản lĩnh thì từ chối , dám giúp cho sẽ cáo trạng đó.”
Dịch Dương lạnh lùng cô.
Hứa Tân Di đối với ánh mắt của giả vờ hiểu lòng : “Dịch Dương, nếu cảm thấy việc quá phiền phức thì thôi bỏ , em .”
Dịch lão : “Đây chuyện lớn gì, đừng nóng vội, nó nhất định thể giúp cháu chuyện , yên tâm .”
“Thật ?” Hứa Tân Di ngạc nhiên mừng rỡ vô cùng, rối rít cảm ơn, “Dịch Dương, cảm ơn , phiền .”
“Đừng, khách, sáo.” Dịch Dương gằn từng chữ.
“ ông xã, sẽ cho em tấm thẻ phụ của , còn cho em ?”
Dịch Dương từ trong cổ họng nặn mấy chữ: “Cho em!”
Dịch lão vui vẻ gật đầu.
____________
Khoan hãy , việc Dịch Dương đúng là thỏa đáng, Dịch Dương dùng uy quyền gì của một tổng tài mà mới ngày thứ ba nhận điện thoại của giám đốc công ty Thiên Ngu.
Bình thường là kiểu thích dùng sự hờ hững lạnh lẽo để đối xử với khác, trong điện thoại lúc khách sáo mời cô đến công ty thương lượng chuyện hủy hợp đồng.
Chiều hôm đó Hứa Tân Di dẫn luật sư và An Nhã từ tốn đến công ty.
Vừa phòng việc của ông chủ, cô thấy giám đốc Triệu cũng ở đây.
Ông chủ họ Cao, là một đàn ông trung niên tầm 50 tuổi, đeo kính gọng vàng, sự khôn khéo và thông minh của trong giới thượng lưu, cũng là một lão hồ ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-67.html.]
Hứa Tân Di chút khách sáo ghế sô pha, liếc mắt giám đốc Triệu : “Thật trùng hợp, giám đốc Triệu cũng ở đây , tới gấp quá, thể phiền giám đốc Triệu rót cho ly nước ?”
Vô cùng kiêu ngạo.
“Được.” Giám đốc Triệu cứ mà pha cho mấy đó cùng ông chủ đối diện Hứa Tân Di.
“Tân DI, là như , hai Dịch tổng qua chuyện với , …”
“ hứng thú gì, trong điện ngoại ông tìm đàm phán chuyện hủy hợp đồng, đây là luật sư của , họ Hà, sẽ quyền xử lý việc hủy bỏ hợp đồng của , thế nào? Giấy tờ chuẩn cho hủy hợp đồng xong ?”
Luật sư Hà gật đầu chào hỏi.
Cao tổng đẩy mắt kính, : “Cô xem, hiểu lầm, cái gì mà hủy hợp đồng? Chỉ là hiểu lầm thôi, hiểu lầm.”
“Hiểu lầm?” Hứa Tân Di trêu chọc về phía giám đốc Triệu, mờ ám : “Trước đây giám đốc triệu nếu như đồng ý chuyển giao kịch bản sẽ phong sát ngay trong giới giải trí ? chỉ là một cô minh tinh nhỏ bé, dám cùng cả một công ty Thiên Ngu đối đầu.”
Giám đốc Triệu xin : “Hứa tiểu thư, thật ngại quá, lúc là giữ mồm giữ miệng, cũng hiểu rõ ý của ông chủ, ông chủ bắt cô đổi mảng, là nghệ sĩ khác đổi, bộ phim Hoàng Đồ vẫn là của cô, ai cướp.”
“Không ai cướp? Sao công ty vai của sẽ do Lý Hàn Tinh đảm nhiệm?”
“ là sẽ cho cô , nhưng là nữ chính mà là nữ phụ tuyến ba thôi.”
Hứa Tân Di giả vờ bừng tỉnh nhận : “Thì từ đầu đến cuối đều là hiểu lầm.”
“Đương nhiên là hiểu lầm, cô là do công ty bồi dưỡng lên, chúng thể phong sát cô?”
“Cái , chuyện hủy hợp đồng từ giờ về bao giờ nhắc tới nữa, chuyện chúng coi như bỏ qua , thế nào?”
“Bỏ qua?” Hứa Tân Di : “Ăn cơm thì thể nhả , nhưng lời từ trong tai thể bỏ qua là bỏ qua? Được , tất cả đừng nữa, hôm nay vì các tìm tới , lấy giấy tờ hủy hợp đồng , chúng kí, chuyện liền coi như xong.”
Cao tổng thấp giọng : “Tân Di, thật sự thì công ty vẫn cần những nghệ sĩ như cô, chuyện cô rời đối với công ty mà là tổn thất lớn, thế , đó chúng sẽ sắp xếp cho cô nhiều kịch bản quy mô lớn hơn, chỉ cần cô đồng ý thôi, chuyện hôm qua coi như chúng mạo phạm cô , là để giám đốc Triệu bồi thường cho cô, chuyện cô bỏ qua ?”