“Nếu chuyện gì, thợ trang điểm , trang điểm cho Hàn Tinh, cô khỏe lắm , xong thì nhanh chóng trở về nghỉ ngơi , .” Nói xong liền lớn giọng với nhân viên khác: “Các bộ phận chuẩn , chúng tranh thủ diễn cảnh nữa.”
Thợ trang điểm nơm nớp lo sợ trang điểm cho Lý Hàn Tinh, kiên trì nhắc nhở cô: “Chị Hàn Tinh, chị… chị đừng .”
Lý Hàn Tinh tức giận trừng mắt thợ trang điểm.
Trợ lý của cô tới, thấp giọng với Lý Hàn Tinh: “Chị Hàn Tinh, chị đừng nóng giận nhiều như , danh tiếng của Hứa Tân Di trong lòng chị đương nhiên hiểu, cô sẽ chỉ khiến trong đoàn ghét cô hơn mà thôi, truyền ngoài chỉ sợ trêu chọc, bằng chúng rộng lượng một chút để thái độ chị mà đề cao.”
“Thế nhưng mà cô …”
“Chị Hàn Tinh, việc quan trọng thanh danh của chị quan trọng?” Trợ lý thấy xung quanh , tiến đến bên tai Lý Hàn Tinh : “Vừa em video.”
Câu thành công Lý Hàn Tinh yên lặng .
Phải, mấy năm nay cô ngừng leo lên, chính vì để nổi tiếng, đây cái gì cũng nhịn , chỉ cần thể nổi tiếng, cái gì cô cũng thể .
“Được, chấp chặt với cô, cô kiêu ngạo như , để xem cô khi nào thì chết.” Ánh mắt Lý Hàn Tinh âm trầm Hứa Tân Di cách đó xa: “Tìm cơ hội tung video .”
“Được ạ.”
“Hàn Tinh, trang điểm xong ?”
“Xong .” Lý Hàn Tinh hạ tất cả những cảm xúc phẫn nộ xuống, thái độ khiên tốn, chỗ nào cam lòng: “Thật ngại quá đạo diễn Từ, là lỡ thời gian của .”
“Không , nếu trang điểm xong , Tân Di, , tranh thủ diễn nữa.”
Hứa Tân Di sân khấu.
Theo một tiếng diễn của đạo diễn, phim bắt đầu.
Lần Lý Hàn Tinh xem như học một nửa tinh túy của Hứa Tân Di, sắc mặt nữ phụ độc ác so với ban nãy hơn nhiều, cuối cùng bàn tay giơ lên cao nhẹ nhàng rơi xuống trong sự kiềm nén nghiến răng nghiến lợi của Lý Hàn Tinh, như gió thu thổi mặt, một chút dấu vết cũng để .
“Cắt — qua.”
Lý Hàn Tinh hồi phục tinh thần, là một bộ dạng khổ tình của thiểu bạch thỏ, nội dung vở kịch đều đối lập, nhân phẩm cao thấp thấy rõ, Hứa Tân Di thật sự cay nghiệt độc ác.
Ít nhất, trong mắt mấy tiểu thịt tươi còn tiếp xúc với Hứa Tân Di, chia cô thuộc loại thể đắc tội cũng thể tới gần.
“Thầy Hàn, buổi tối ba cảnh diễn, đêm nay lẽ cần vất vả chút .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-95.html.]
Hàn Kiêu gật đầu với thông báo.
“Hàn Kiêu, chuyện thấy thế nào?” Người chuyện là đại diện của Hàn Kiêu, xấp xỉ tuổi của .
Hàn Kiêu trận phong ba qua , Hứa Tân Di tỏ giống như chuyện liên quan đến tiếp tục kịch bản, khuôn mặt sắc sảo, nhưng cũng chỉ là thoáng qua liền lạnh lùng thu ánh mắt: “Không liên quan tới .”
________
Bên ngoài phim trường, đạo diễn đang kiểm kê đạo cụ cho cảnh diễn tối nay, “Sau đây tên ai đó giơ tay lên một chút.”
Đạo diễn những đang giơ tay tại phim trường, đủ cao, ngũ quan cũng coi như mắt, đánh dấu danh sách nhân viên.
“Triệu Tử Dịch.”
Đánh dấu.
“Trần Thiếu Tân.”
Đánh dấu.
“Trương Hân Di.”
Đánh dấu.
Phim trường mấy vây quanh một nam diễn viên .
“Đạo diễn Trịnh, bận gì ?”
Phó đạo diễn họ Trịnh, thấy nhắc tên liền ngẩng đầu thoáng qua, thì là một diễn vai nam 4 trong đoàn phim, “Buổi tối thầy Hàn ba cảnh, cần vài diễn viên xuất hiện, đang xác nhận một chút.”
Nam minh tinh , đang chuẩn rời thì đưa mắt lên, giống như thấy con hạc giữa bầy gà, tầm mắt chút khó hiểu, phần quen mắt, nhưng trong thời gian ngắn thật sự nhớ là ai, gặp ở .
Suy nghĩ một chút, tiến đến bên tai đạo diễn Trịnh nhỏ vài câu, đàn ông chẳng khác gì hạc giữa bầy gà.
Đạo diễn Trịnh cũng sang, đôi mày nhíu chặt, suy nghĩ một chút vẫn gật đầu, “Ừm.”
Hắn tới, đến mặt tên diễn viên , hỏi : “Tên là gì?”
“Giang Niệm.”