Nữ Phụ Hào Môn - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:12:31
Lượt xem: 134
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Thiên Thiên: … Nói lung tung rối loạn gì chứ.
【Huấn luyện viên Hoàng Tiêu - Empty Valley yoga: Em xác định Diệp Thừa cho em ăn vì đó là đồ do Lưu An Kỳ mua ?】
【 còn thể ăn thêm hai bát nữa: Đương nhiên, nếu chị nghĩ là vì cái gì? Đừng là do quan tâm em, sợ em đau bụng vì ăn đồ cay, đồ tính hàn trong lúc sinh bệnh nha.】
【Tam Kim: Không vấn đề.jpg】
*đoạn là gửi meme nhưng rõ đây là meme nào ạ.
【Huấn luyện viên Hoàng Tiêu - Empty Valley yoga: Không vấn đề.jpg】
【 còn thể ăn thêm hai bát nữa: Ai cho hai dũng khí để ảo giác rằng quan tâm đến tớ ?】
【Huấn luyện viên Hoàng Tiêu - Empty Valley yoga: Vậy em giải thích một chút xem, nếu như quý trọng đồ Lưu An Kỳ gửi đến mức cho em chạm như thì ném chứ?】
【 còn thể ăn thêm hai bát nữa: Không ném mà là đặt ở ngoài hành lang, tương đương với việc đang đề phòng em đó!】
【Tam Kim: Vậy tại đặt trong phòng của ? Cậu sẽ tùy ý ném đồ mà trong lòng tặng ngoài hành lang ?】
Lê Thiên Thiên lâm trầm tư, lời nào để phản bác.
TBC
nhanh cô phản ứng .
【 còn thể ăn thêm hai bát nữa: Có hai lệch chủ đề ? Tớ tức giận vì chuyện ? Tớ tức giận là vì đoạt đồ ăn!】
【 còn thể ăn thêm hai bát nữa: Đánh tớ mắng tớ, đều thể nhẫn, nhưng đoạt đồ ăn của tớ, tuyệt đối !】
Đây là sự quật cường cuối cùng của một đam mê ăn uống!
Vừa tức đói khó chịu vì sinh bệnh, Lê Thiên Thiên xoa xoa bụng lăn qua lộn giường phân vân giữa việc rời và ở chịu đựng vì 500 vạn.
Cuối cùng, một trận mùi thơm nồng đậm đánh gãy những rối rắm của cô.
Thuận theo mùi thơm, Lê Thiên Thiên mở cửa phòng xem xét.
Trong phòng bếp hề bật máy hút khói, mùi canh hải sản nồng đậm tràn ngập khắp cả nhà.
Lê Thiên Thiên bất giác nuốt nước miếng, cô thấy Diệp Thừa bê một cái nồi sứ đặt bàn cơm.
Khói nóng lượn lờ bốc lên, cầm muôi vớt đồ trong nồi đĩa, mỗi một muôi đều đầy hải sản.
Cô lập tức vứt bỏ sự quật cường đó nhưng vẫn quên giả bộ “què”, nhảy lò cò đến bàn ăn thăm dò trong nồi, l.i.ế.m môi một cái, đáng thương về phía Diệp Thừa.
Diệp Thừa nâng mắt cô, giọng vẫn trầm thấp lạnh lùng nhưng ngữ khí hòa hoãn hơn so với ngày thường ít:
“Đói ?”
Lê Thiên Thiên tiền đồ mãnh liệt gật đầu, một chén canh hải sản nóng hầm hập đưa đến mặt cô.
bên trong một chút hải sản cũng .
Cô một đĩa đầy ắp hải sản mặt Diệp Thừa, một chén đầy ắp rau dưa mì nước của , ngay lập tức cảm thấy bản đang lừa gạt.
Chẳng qua món canh thật sự quá ngon, hương vị hải sản nồng đậm, uống một ngụm cực kỳ thỏa mãn.
Bỗng nhiên một con tôm bóc vỏ sạch sẽ đặt trong chén cô, Lê Thiên Thiên kinh ngạc nâng mắt lên .
Diệp Thừa chậm rãi lột tôm :
“Chỉ thể ăn một con.”
Trong mắt cô tràn đầy ý , nhanh chóng bỏ con tôm miệng như là sợ Diệp Thừa đổi ý.
Lê Thiên Thiên mãi ăn ngấu nghiến nên thấy khóe môi của đối diện thoáng cong lên.
-
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-hao-mon/chuong-14.html.]
Đói bụng cả một ngày, Lê Thiên Thiên ăn no xong thì ngay đơ sô pha.
Bụng căng đến mức một chút nước cũng thể uống nổi nữa nên cô đành đặt thuốc bàn , dự định một lát nữa bớt no sẽ uống .
Diệp Thừa vẫn lười biếng ở ghế sô pha đơn như ngày, tiện tay lấy một quyển sách từ bàn mở đèn bàn đặt cạnh sô pha.
Mỗi một trạng thái tĩnh của đều tựa như một bức chân dung chất lượng cao full HD.
Điều khiến Lê Thiên Thiên chợt nhớ vẫn còn nhiệm vụ video thành.
Hiện tại đang là thời cơ nhất để thực hiện nhiệm vụ, thừa dịp Diệp Thừa cúi đầu sách, cô nhanh chóng mở camera điện thoại giơ lên.
Ánh đèn bàn ấm áp chiếu bên sườn mặt phác họa rõ từng đường nét khuôn mặt .
Lê Thiên Thiên thất thần trong chốc lát, khuôn mặt thanh tú chậm rãi qua thẳng về phía camera, từ chính diện càng thêm câu hồn đoạt phách.
Tim cô bỗng lệch một nhịp, đó mới kịp phản ứng là Diệp Thừa phát hiện chụp lén.
Cô vội vàng hạ điện thoại xuống, trong lúc hoảng loạn vẫn quên lưu video.
Diệp Thừa vươn tay về phía cô.
Lê Thiên Thiên tâm như tro tàn nộp điện thoại cho , lên tiếng xin xỏ:
“Không xóa ?”
Hắn trả lời, kéo ngón trỏ của cô đặt lên chỗ mở khóa vân tay, mở camera xem video nãy cô lén, nhướng mày hừ một tiếng.
Lê Thiên Thiên điệu của là cảm xúc gì, dù thì chắc chắn cũng là khen cô .
“Quay gì?”
Dưới ánh đèn bàn, hàng mi dài của đổ bóng nơi khóe mắt, đôi con ngươi trong trẻo tuy còn lạnh băng nhưng vẫn trầm tĩnh như đầm, thâm thúy đến mức là đang vui vẻ tức giận.
“Quay, là bởi vì… cầm lòng .” Trong nháy mắt Lê Thiên Thiên tìm lý do để đáp , rắm cầu vồng cũng theo đó thả .
“Anh là xinh tuyệt trần khiến hoa nhường nguyệt thẹn nên em mới kiềm chế mà lén một chút.”
Diệp Thừa bĩu môi ghét bỏ từ ngữ mà Lê Thiên Thiên dùng để hình dung nhưng đại khái cũng hiểu ý tứ của cô.
Hắn đưa tay khảy khảy sợi tóc che khuất mắt, chậm rãi đóng sách , lười nhác động đậy một chút trầm giọng .
“Quay cho chút.”
Lê Thiên Thiên:?
Đây là ghét bỏ kỹ thuật lén của cô ảnh hưởng đến nhan sắc của ?
Lê Thiên Thiên đáp ứng yêu cầu, cam tâm nhiếp ảnh gia, bày đủ loại tư thế để chụp cho Diệp Thừa, nếu đang giả bộ “què” thì cô thậm chí còn thể nhảy dựng lên để chụp.
Phải công nhận là Diệp Thừa lớn lên quá xinh nên dù chỉnh qua bộ lọc thì vẫn dư sức đánh bại vô võng hồng*.
*Võng hồng: nổi tiếng mạng.
Cô xem album trong điện thoại, tất cả đều là ảnh chụp và video của Diệp Thừa.
Là ai thích chụp ảnh? Nếu chọn kế thừa công ty thì cũng thể lựa chọn mẫu đấy.
Diệp Thừa chậm rãi lướt xem album như thể đang kiểm tra kỹ thuật chụp ảnh của cô.
Dường như hài lòng, trả điện thoại cho cô, nhanh chậm một câu.
“Nhiều như đủ ngắm chứ?”
Lê Thiên Thiên:?
“Đừng mải mê ngắm suốt 24 giờ mà quên việc nhà.”
Lê Thiên Thiên: ….