Nữ Phụ Hào Môn - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:12:39
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:12:39
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Hai , Lê Thiên Thiên giơ ngón tay cái lên khen ngợi:
“Ngày hôm qua đúng là quá lợi hại.”
Tân Trạch Vũ vươn tay vẫy xe, :
“ thấy chị gửi đến một tin liên quan gì, nếu là gửi nhầm thì chính là tiện chuyện, thuận theo chị mà đáp thôi.”
Hai lên xe, khi Tân Trạch Vũ rõ địa chỉ với tài xế thì đầu cô, trong cặp mắt ôn nhuận ẩn hiện lên chút gì đó vui.
“Vậy nên học tỷ , tối hôm qua chị ở cạnh ai mà tiện hẹn thời gian gặp ?”
“Vị hôn phu của .” Lê Thiên Thiên cúi đầu nới lỏng khăn quàng cổ, thản nhiên đáp .
“Chị vị hôn phu?” Vẻ mặt Tân Trạch Vũ cứng .
Lê Thiên Thiên cảm xúc khác thường của , ngẩng mặt lên đáp:
“Chẳng qua sắp còn nữa .”
-
Xe taxi ngừng ở bên đường, Lê Thiên Thiên xuống xe, cầm điện thoại mở bản đồ hướng dẫn xoay tìm phương hướng.
“Bên .” Tân Trạch Vũ vỗ nhẹ đầu cô chỉ về hướng chính xác.
Lê Thiên Thiên từ bỏ việc tự tìm đường, bộ hành trình cô đều theo phía Tân Trạch Vũ.
Hai năm phút đến một con ngõ, đường bên trong rộng lắm, dây điện giăng loạn giữa các tòa nhà nhưng khí náo nhiệt.
Bên đường những bán rong đang cất tiếng mời mua hàng, tiếng chuông xe đạp kêu leng keng, tiếng xèo xèo phát từ quầy bán bánh chiên…
“Đây là ngõ Lâm Nam.” Tân Trạch Vũ dừng chân, cô hỏi:
“Trên địa chỉ là tòa nhà mấy?”
“Số 56.”
Hai đưa mắt những tòa nhà gạch cũ màu xám, tòa cao nhất cũng chỉ bốn tầng.
Hầu hết các cửa sổ đều tróc sơn loang lổ, bên ngoài còn dây phơi quần áo, trông thở sinh hoạt.
“55, 56! Tìm !”
Tân Trạch Vũ tìm , 56 là một toà nhà 4 tầng.
Lê Thiên Thiên cúi đầu địa chỉ điện thoại, tầng 3, căn 302.
Cô nâng mắt đếm tầng lầu và thứ tự từng căn, xác định một cánh cửa sổ trong đó chính là căn 302.
Cánh cửa sổ hé mở, bỗng nhiên lúc một phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi từ bên trong đưa đầu quan sát, tuy rằng mặt dấu vết của năm tháng nhưng làn da vẫn trắng, trắng giống hệt Lê Thiên Thiên.
Lê Thiên Thiên cảm thấy như từng quen khuôn mặt , một dòng cảm giác thiết tràn trong lòng.
Người phụ nữ lấy quần áo giặt sạch treo lên dây phơi bên ngoài, đầu trong gì đó liền đóng cửa sổ .
“Học tỷ, lên ?” Tân Trạch Vũ cô hỏi.
Hơn nửa ngày Lê Thiên Thiên mới lấy tinh thần, cô lắc đầu nhưng một chút ý tứ rời cũng .
Không đến ba phút , bóng dáng phụ nữ nãy xuất hiện ở bên ngoài hành lang, theo phía là một đàn ông trung niên.
Nếu phụ nữ giống cô bốn phần thì đàn ông quả thực là bản khác giới của cô.
Ngay cả Tân Trạch Vũ cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-hao-mon/chuong-18.html.]
Cậu ngạc nhiên chỉ đôi vợ chồng trung niên kinh ngạc Lê Thiên Thiên, nhận điều gì đó nhưng nhất thời nên lời.
Đôi vợ chồng qua chỗ rẽ nơi góc phố, Lê Thiên Thiên tựa như mới tỉnh một giấc mộng, cô nhanh chóng cất bước theo.
Bọn họ bao xa dừng cửa một tiệm ăn nhỏ.
Người đàn ông loay hoay kéo cánh cửa cuốn rỉ sét, phụ nữ dọn dẹp đống rác cửa lẩm bẩm một :
“Mới mở cửa một ngày mà phía chất nhiều rác như .”
Hai bước bên trong bật đèn lên.
Cửa tiệm lớn, chỉ đủ kê sáu, bảy bộ bàn ghế, cũng trang hoàng gì, hai bên tường ố vàng, bong tróc nứt nẻ do ẩm mốc.
Đến giữa trưa, Lê Thiên Thiên bên ngoài lén gần nửa tiếng thế nhưng trong tiệm vẫn hề một vị khách nào.
“Học tỷ, bọn họ là thích của chị ? Có chuyện gì mà thể gặp mặt chuyện ? Muốn giúp chị ?”
Tân Trạch Vũ xong liền tiến lên một bước, Lê Thiên Thiên sợ tới mức nhanh chóng túm chặt , dùng sức kéo trở về đè lên tường.
Lê Thiên Thiên thấp hơn cả một cái đầu, cô duỗi thẳng cánh tay che miệng , tiến sát đến nhỏ giọng :
“Cậu đừng xằng bậy, còn chuẩn .”
Về phần chuẩn cái gì cô cũng , tóm chính là chút sợ hãi, dám tùy tiện tiến lên quấy rầy.
Tân Trạch Vũ bỗng nhiên “kabedon”* chớp chớp đôi mắt cô chằm chằm, ngoan ngoãn thẳng tắp, hề ý tứ giãy giụa.
*Kabedon: hành động dồn khác vách tường.
Lê Thiên Thiên buông tay xuống, chút ngượng ngùng :
“Thật xin , chúng thôi.”
Nói xong cô trong tiệm ăn một chút, lưu luyến thu hồi ánh mắt.
Trên đường trở về Lê Thiên Thiên trầm mặc, đầy bụng tâm sự ngoài cửa sổ xe, trong tay nắm chặt cây kẹo bông gòn tùy tiện mua ở ven đường.
“Kẹo bông gòn ăn ngon ?”
Tân Trạch Vũ đột nhiên lên tiếng khiến cô lấy tinh thần, đầu qua thấy cách gần.
Cô đưa cây kẹo bông gòn đến giữa hai theo bản năng, rước lấy một tiếng khẽ của .
TBC
Lúc tiếng chuông điện thoại của Lê Thiên Thiên bỗng nhiên vang lên đánh gãy bầu khí hài hòa giữa hai , cái tên hiện màn hình khiến tim cô nhảy dựng.
Diệp Thừa mà chủ động gọi cho cô?
Cô đặt ngón trỏ lên giữa môi, khoa tay múa chân với Tân Trạch Vũ ý bảo đừng lên tiếng, thụ sủng nhược kinh mà nhận điện thoại.
“Ở ?” Trong thanh âm lạnh lẽo dường như còn mang theo tức giận.
“Ở bên ngoài… Anh về nhà ?”
“Không ngày hôm qua từ chối ? Sao còn ngoài?”
“… Anh cố ý về nhà để xem em ngoài đó hả?”
Lê Thiên Thiên thăm dò hỏi xong, Diệp Thừa ở đầu bên trầm mặc một lúc lâu mới chậm rãi lên tiếng.
“ rảnh như ? Khóa vân tay hỏng , trong nửa tiếng nữa mà còn về thì cũng cần về nữa .”
_
Mình hỏi một chút là thấy đổi xưng hô của Tân Trạch Vũ với Lê Thiên Thiên từ em - chị thành - chị thì ạ?
Vì bạn bé cũng xuất hiện kha khá và bạn cũng "nai vàng ngơ ngác" như vẻ bề ngoài ạ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.