Nữ Phụ Hào Môn - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-05-12 23:01:44
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thừa từng nghĩ đến nhiều phương thức ‘ xe’ nhưng ngờ đến phương thức ngu ngốc như .
Còn bằng để trực tiếp cho cô !
Bên màn hình, dường như Diệp Thừa mới vận động xong, mồ hôi cổ chảy xuống đến xương quai xanh, n.g.ự.c áo màu trắng ướt đẫm, cơ n.g.ự.c như ẩn như hiện.
Lê Thiên Thiên nuốt nước miếng lên tiếng hỏi:
“Anh, sớm em chính là bạn mạng của đúng ?”
“Tiểu miên hoa, tiên đừng nóng giận.
Em ở , sẽ đến đó trực tiếp giải thích với em.”
“Không, cần.”
Hiện tại cô cần bình tĩnh.
Lê Thiên Thiên chủ động ngắt cuộc gọi ngẩn , nhất thời khó tiêu hóa tin tức .
Tuy rằng đó từng hoài nghi, cũng xác nhận nhưng đến khi chân tướng lộ mắt thì đầu óc cô trống rỗng.
Tiếng gào thét của hai ‘con ma men’ bên cạnh cũng thể quấy nhiễu đến cô, ngay cả Lục Tiến tìm đến từ lúc nào cô cũng hề .
Lê Thiên Thiên im lặng chằm chằm nửa ly bia mặt như thể đang nghiên cứu một vấn đề thế kỷ nào đó nhưng thực tế, quẩn quanh trong đầu cô chỉ một sự thật hiển nhiên và thể xác thực hơn: Hóa Quả cam chính là Diệp Thừa.
Một vài tin nhắn đó từng gửi cho Quả cam cũng thoáng hiện khiến cô thể nghiệm cảm giác suy sụp hết đến khác, trái tim cũng bắt đầu run rẩy.
Nếu , bạn gái mà Quả cam nhắc đến chính là cô?
Còn cô vẫn luôn mắng chính bản là tra nữ!
Thậm chí cô còn từng tỏ tình với Quả cam.
“Tất cả những chuyện chị đều , chứng tỏ là chị thích , cần phủ nhận!”
Lời khiến trái tim như quất roi đến mức m.á.u chảy đầm đìa của Lê Thiên Thiên bỗng nhiên xiết chặt.
TBC
Cô nâng mắt lên thì nhận là Tần Hâm đang với Chu Nhiễm.
Nhẹ thở một giật sửng sốt, cô đang chột cái gì chứ?
Cả Tần Hâm và Chu Nhiễm đều uống quá nhiều nhưng cũng may là tửu lượng của Chu Nhiễm cao nên vẫn thể giúp cô đỡ Tần Hâm gần như say đến bất tỉnh nhân sự lên xe taxi.
Taxi chạy đến lầu ký túc xá, Lê Thiên Thiên đang lo lắng cách nào để đỡ cô bạn lên phòng thì bỗng chỗ đỗ xe đen như mực phía sáng lên ánh đèn pha.
Cô dùng tay che chắn, cũng thấy bóng dáng tuấn tú bước xuống từ chiếc xe .
Diệp Thừa đến chỗ xe taxi, cong hai ngón tay gõ nhẹ lên cửa sổ chỗ ghế , khom xuống, con ngươi sâu thẳm ung dung cô.
Lê Thiên Thiên hạ cửa sổ xe xuống, tạm thời vứt bỏ hổ giữa hai , chỉ Tần Hâm :
“Cậu uống say.”
Diệp Thừa nhíu mày, tầm mắt thoáng chuyển qua Tần Hâm về Lê Thiên Thiên, trầm giọng hỏi:
“Em đỡ bạn em lên phòng?”
Thời điểm Lê Thiên Thiên còn đang do dự thì Diệp Thừa vòng qua bên phía Tần Hâm để mở cửa xe.
Gió lạnh tràn khiến Lê Thiên Thiên rụt .
Động tác bắt lấy hai vai Tần Hâm của Diệp Thừa khựng một chút, nâng mắt lên đối mắt với Lê Thiên Thiên, sắc mặt u ám như thể cổ phiếu mới đầu tư rớt giá thảm hại, đó tiếp tục túm Tần Hâm kéo về phía lòng n.g.ự.c .
Không hiểu Lê Thiên Thiên bỗng cảm thấy tim trùng xuống, theo bản năng mở miệng ngăn cản:
“Chờ … Tự em đỡ là , giúp em một tay thôi.”
Lê Thiên Thiên xoay xuống xe, thấy Diệp Thừa đang cong khóe môi lên, trong mắt cũng giấu ý .
Cô kéo cánh tay Tần Hâm qua để bộ cô bạn đều dựa .
Tay trái cô vòng qua eo cô , lẽ là do nhột nên cô vặn vẹo một chút bật tiếng.
Sau đó, dù cho Lê Thiên Thiên chạm chỗ nào Tần Hâm cũng đều sẽ trốn tránh bật .
Tần Hâm dần mở mắt, nửa tỉnh nửa say hai mặt, gió lạnh thổi qua khiến cô tỉnh táo hơn một chút, tự lảo đảo về phía ký túc xá, xua tay :
“Không cần đỡ, tớ say.”
-
Xe taxi rời , lầu ký túc xá chỉ còn hai bọn họ, bầu khí hổ tràn ngập.
Rõ ràng Lê Thiên Thiên gì sai nhưng dám thẳng Diệp Thừa, cô đuổi theo Tần Hâm nhưng ngăn .
Diệp Thừa chặn bước của Lê Thiên Thiên bằng những chuyển động nhanh nhẹn chính xác, kề sát cô, ánh mắt cũng dán chặt mặt cô.
Lê Thiên Thiên hiểu rõ tình thế nên từ bỏ giãy giụa, lấy lùi tiến, chằm chằm ngược Diệp Thừa.
Không ngờ chiêu hữu dụng, vẻ mặt Diệp Thừa vốn còn chút trêu chọc nhưng khi cô như thì lập tức nghiêm túc , chủ động thừa nhận sai lầm của bản .
“Thật xin , nên gạt em.”
Lê Thiên Thiên vẫn chuyện, bất động thanh sắc mà .
“Vốn dĩ cũng bạn mạng là em, mãi đến khi em cho xem đoạn tin nhắn thổ lộ đó thì mới .”
Lê Thiên Thiên: …
Ai bảo nhắc chuyện !
“Sở dĩ kịp thừa nhận chuyện là vì lúc đó em bài xích , sợ khi em chính là Quả cam thì sẽ chặn , sẽ cách nào vì em thích Quả cam nhưng thích .”
Lê Thiên Thiên hít một chậm rãi thở , xoa dịu tâm tình vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-hao-mon/chuong-63.html.]
“ lời mà bạn cùng phòng em nãy, là thật đúng ?” Diệp Thừa chăm chú cô như sợ sẽ bỏ lỡ dù chỉ một phản ứng nhỏ.
Vẻ mặt Lê Thiên Thiên cứng , nỗ lực nhớ xem nãy Tần Hâm gì?
“Cô em thích Quả cam là bởi vì Quả cam giống khi còn nhỏ? Cho nên…”
Đầu lưỡi Diệp Thừa chạm môi , yết hầu lên xuống.
“Thật mà em thích, vẫn luôn là đúng ?”
Lần hít sâu cũng vô dụng, trái tim Lê Thiên Thiên đập nhanh như bay, hai bên tai và mặt dần nóng lên.
Cô nuốt xuống một ngụm nước bọt để dịu cổ họng khô khốc, cố gắng dùng sắc mặt như thường để che giấu vẻ hoảng hốt.
“Anh lầm .”
Diệp Thừa nghiêng đầu, cẩn thận khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, ý che giấu .
“Tiểu miên hoa…”
“Đừng nữa! Nói nữa em sẽ chặn !”
Lê Thiên Thiên để một câu tàn nhẫn liền vòng qua Diệp Thừa để chạy .
Chạy hai bước mới phát hiện là nhầm hướng, cô nhắm mắt định tâm trạng, điều chỉnh phương hướng chạy như bay ký túc xá với vẻ mặt buồn bực.
Diệp Thừa lầu ký túc xá đèn cảm ứng ở từng tầng lầu sáng tắt, mãi đến khi bộ tắt hẳn mới chậm rãi thu hồi tầm mắt, cong khóe môi rời .
-
Sáng hôm mở mắt Lê Thiên Thiên cảm thấy phiền muộn.
Nhìn Tần Hâm cũng đang dần tỉnh giấc, dường như cô còn nhớ gì đến chuyện ngày hôm qua nữa, Lê Thiên Thiên càng thêm phiền muộn.
Thôi , quên thì quên , lúc cô cũng dũng khí để đến chuyện Diệp Thừa chính là Quả cam.
Diệp Thừa gọi đến nhưng vì đang bận thu dọn đồ đạc nên cô máy, đó gửi tin nhắn WeChat hỏi khi nào cô chuyển nhà.
Do dự một lúc lâu, cuối cùng cô vẫn thật thà đáp : Hôm nay.
Tần Hâm và Lê Thiên Thiên ăn ý rời giường rửa mặt yên lặng thu dọn hành lý.
Hôm nay cả hai đều dọn đến phòng thuê của riêng , bốn năm ở chung sắp kết thúc, sự yên tĩnh giữa hai khiến nỗi buồn càng nhân lên.
Hai hơn mười kiện hành lý, lúc đem xuống lầu ký túc xá thì tách riêng .
Khi kiện hành lý cuối cùng mang xuống, Tần Hâm ôm lấy Lê Thiên Thiên, dường như sắp .
“Thiên Thiên, tớ ở bên cạnh nữa, đạp chăn, nghiến răng, đánh rắm ngáy ngủ lung tung .”
Lê Thiên Thiên: …
“Cậu đang chính đấy ?”
“Là !”
“Cậu đó!”
Đang ban ngày ban mặt, hai cô bạn đổ tội qua lẫn khiến nỗi buồn ly biệt giảm xuống mức thấp nhất.
Lúc bỗng một con mèo trắng như tuyết chạy đến chân Tần Hâm lười nhác nhắm mắt , dường như gối lên giày của cô ngủ một giấc.
“Bạch cầu?” Tần Hâm bế mèo trắng lên, kinh ngạc mà gọi một tiếng.
Lê Thiên Thiên thấy một trai cao gầy đang tiến về phía , lịch sự nhã nhặn, mặt đeo một cặp kính gọng vàng thoạt giống với giáo viên trung học nhưng lúc cong môi lên mang đến cảm giác văn nhã bại hoại.
“Hành lý đều thu dọn xong ? Có đến trễ ?” Chàng trai mặt Tần Hâm, lễ phép hướng về phía Lê Thiên Thiên nở một nụ lịch sự.
Tần Hâm một tiếng bắt đầu giới thiệu:
“Thiên Thiên, đây chính là Trần Thân, đồng nghiệp của tớ, từng nhắc đến với .”
Lê Thiên Thiên lục tung tất cả ký ức, mơ hồ nhớ dường như Tần Hâm từng qua giới thiệu cho cô một đàn ông nuôi mèo.
Cô để ý thấy Trần Thân vẫn luôn về phía Tần Hâm.
mắt kính của chút phản quang nên rõ là đang Tần Hâm vẫn là con mèo trong tay cô .
“Con mèo tên là Bạch cầu ?”
“Nó tên Princess, tiểu Hâm thích gọi nó là Bạch cầu.”
Đối với chuyện tình cảm của bản thì mờ mịt nhưng với chuyện tình cảm của khác, Lê Thiên Thiên chỉ cần liếc mắt một cái là thể thấu.
Anh khi nhắc đến Tần Hâm, ngữ khí chút bình thường.
“Trần Thân, đây chính là Lê Thiên Thiên mà em từng nhắc đến, là chị em của em, hai ngươi thêm bạn WeChat với ?”
Tần Hâm đắm chìm trong giấc mộng Hồng Nương* của chính , chú ý tới Trần Thân đang khẽ biến sắc.
*Hồng Nương: bà mai, bà mối
Chưa kể Trân Thân cũng che giấu khá, dễ phát hiện.
“Hâm Hâm, gọi xe ?” Lê Thiên Thiên cố ý xem nhẹ đề nghị thêm WeChat của cô bạn, mở phần mềm đặt xe .
Tần Hâm vẫn chấp nhất đóng vai Hồng Nương.
“Tới , đừng thẹn thùng, thêm WeChat, thêm một b…”
Một loạt tiếng gầm từ xa truyền tới lấn át lời còn dang dở của Tần Hâm.
Chiếc Porsche màu đen quen thuộc nhanh chóng dừng mặt ba .
Một đàn ông cao gần hai mét bước xuống từ vị trí ghế lái, dáng cường tráng cùng với khí thế giận tự uy*, Hàn Dương xuống xe liền thành công uy h.i.ế.p tất cả.
* giận tự uy: dù hề giận dữ nhưng vẫn suy giảm tính khí trang nghiêm.
Sau đó Diệp Thừa cũng chậm rãi xuống xe, một đống hành lý bên Lê Thiên Thiên về phía Hàn Dương, giương cằm lên.