Nữ Phụ Hào Môn - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-05-12 23:03:45
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô tin Lê Thiên Thiên thật sự thể tố giác nên nhất thời nóng vội, lớn tiếng trách cứ:
"Cô vì chuyển hộ khẩu cho cô, đòi cha cô bao nhiêu tiền ? Bọn họ sắp đem cửa tiệm bán , cô quả thực là quá tùy hứng!"
Bước chân Lê Thiên Thiên khựng , mi mắt cụp xuống, trong mắt chợt lóe lên tia lạnh lẽo, để ý đến cô nữa, nhanh chóng đỡ Doãn Hoằng đang cóng đến run rẩy tay chân trở về công ty.
"Thư ký Doãn, lời là thật ạ? Đã sớm ý định điều chuyển công tác của Diêm Tiểu Đóa?"
"Đương nhiên là lừa bọn họ, đường đường là tổng giám đốc, điều chuyển một nhân viên nhỏ còn cần lý do ?"
- ????????????????????????????: @????????????????????????????????
Sau khi giúp Doãn Hoằng mua một quần áo mới và thuốc cảm xong, Lê Thiên Thiên liền gọi điện thoại cho Đường An Tường.
Chờ hơn nửa ngày bên mới máy nhưng âm thanh truyền đến hỗn loạn, vài đang cùng chuyện, Lê Thiên Thiên thoáng thấy cái gì mà cửa tiệm nhỏ, vị trí ...
"Alo con gái? Có chuyện gì ? Bên cha đang bận, chút nữa cha gọi cho con nhé."
"Cha, hai định bán cửa tiệm đúng ?"
Đường An Tường trầm mặc một lúc mới lên tiếng, giọng ông trầm xuống.
"Không , con ai bừa..."
"Lê Uyên, cô Lý Trác Mỹ đòi hai đưa nhiều tiền mới đồng ý cho con chuyển hộ khẩu.
ạ?"
"Sao con bé năng lung tung như thế chứ? Thiên Thiên, đây là chuyện giữa lớn bọn , con đừng quan tâm đến."
"Cha!" Lê Thiên Thiên gấp đến mức nặng nề gọi lớn một tiếng.
"Cửa tiệm ở cùng hai mấy chục năm , nó chỉ là một cửa tiệm đơn giản mà còn là nguồn thu nhập duy nhất của hai .
Hơn nữa hiện tại chuyện kinh doanh đang , con sẽ để hai bán nó ."
Đường An Tường nhẹ thở dài, trong giọng điệu giấu sự chua xót.
"Là do cha năng lực, chúng chỉ con thoát khỏi Lý Trác Mỹ.
Loại như bà sẽ tính kế với con cả đời, cha con theo chân bọn họ liên lụy rõ."
Cha nguyện ý vì cô mà dốc hết tất cả.
Phần nhân tình , dù cô đền đáp cho bọn họ bao nhiêu cũng bao giờ thể đủ.
Lê Thiên Thiên cố nén xúc động, nhẹ giọng mà :
"Cha, tiên đừng bán cửa tiệm, chờ con hai ngày ? Chỉ hai ngày thôi, nếu thì cha bán."
Cuối cùng cũng dỗ Đường An Tường đồng ý.
Sau khi kết thúc cuộc gọi cô liền xin nghỉ nửa ngày.
Lúc chuẩn rời thì Diệp Thừa ngăn .
Có nhân viên báo cho những chuyện phát sinh lầu công ty, trầm mặt hỏi:
"Em ?"
"Đi tìm Lý Trác Mỹ."
"Một em?"
Lê Thiên Thiên gật đầu, thấy Diệp Thừa chằm chằm cô một lúc lâu thở dài, bất lực nắm lấy tay cô.
"Em vẫn quen với việc một bạn trai là ? Có việc gì thì với đầu tiên.
Nếu còn để là cuối cùng chuyện thì sẽ phạt em đấy."
-
Diệp Thừa mang theo Hàn Dương và Lê Thiên Thiên chuyến bay sớm nhất đến Giang Thành.
Diệp Thừa vội vàng xử lý công việc, xuống máy bay điện thoại liên tục đổ chuông, mãi đến khi đến nhà hàng hẹn với Lý Trác Mỹ mới buông điện thoại xuống.
Lê Thiên Thiên túm tay , :
"Anh Hàn Dương cùng em là , ở bên ngoài xử lý chuyện của , em thể tự giải quyết."
Diệp Thừa tắt nguồn điện thoại bỏ túi, sờ sờ đầu cô, nhạt.
"Anh xử lý xong , cùng em.
Anh sẽ lời nào, chỉ giúp em chống đỡ khi cần thiết thôi."
Lê Thiên Thiên nở nụ đầu tiên kể từ khi xuống máy bay, nắm tay Diệp Thừa bước phòng riêng đặt .
Đã lường Lý Trác Mỹ sẽ đến một nhưng ngờ bà còn gọi hết cả nhà bác cả và bác ba đến.
Mênh m.ô.n.g một bàn , vốn dĩ là tạo áp lực tâm lý cho Lê Thiên Thiên nhưng kết quả Diệp Thừa và Hàn Dương dọa sợ tới mức tự chủ mà cả lên.
Bọn họ chủ động nhường vị trí trung tâm cho Diệp Thừa cung kính đưa thực đơn qua, quên mất nhiệm vụ của là đến trợ uy cho cuộc đàm phán hôm nay.
Lê Thiên Thiên thấy Lý Trác Mỹ và Lê Châu liền nghĩ đến ngày hôm đó bọn họ định bỏ thuốc cô, đưa cô lên giường của lão già .
Chính vì sống cùng hai mươi năm nên cô mới thể hận như , cô vẫn ngây ngốc mà cho rằng dù thế nào bọn họ cũng sẽ thương tổn cô.
Cố nén sôi trào trong lòng, Lê Thiên Thiên dây dưa với bọn họ thêm một giây nào nữa nên liền thẳng vấn đề.
"Các bao nhiêu tiền từ cha ?"
Đều xé rách mặt, Lý Trác Mỹ cũng thèm che giấu nữa.
Nếu Diệp Thừa ở đây thì ngay cả lễ độ tối thiểu bà cũng thèm cho Lê Thiên Thiên.
"Một ngàn vạn, tính cả 500 vạn đó tao đưa cho mày."
Lê Thiên Thiên lường , nhiều lời vô nghĩa nữa, cô lấy điện thoại đặt lên bàn, mở đoạn ghi âm ngày đó .
Lý Trác Mỹ: "Phó tổng, ông lòng với con gái lớn của ?"
Phó tổng: "Vừa lòng, chuyện còn ..."
Lý Trác Mỹ: "Ông yên tâm, hết thảy đều chuẩn , đây là thẻ phòng, ông cất , đợi lát nữa cho nó uống xong ly rượu là ."
Phó tổng: "Ha ha ha, tiểu Lý cô cứ yên tâm , con gái cô theo , khoản đầu tư sẽ chuyển đến công ty hai ngay lập tức."
...
"Rầm" một tiếng đập bàn vang lên khiến giật , ngay đó tách ấm bàn đều hất hết xuống đất.
Hai mắt Diệp Thừa đỏ ngầu, hai tay nắm chặt ngừng run rẩy, mạnh mẽ áp chế lửa giận xuống mới ném thẳng tách mặt Lý Trác Mỹ và Lê Châu.
Lê Châu sợ tới mức suýt chút nữa ngã khỏi ghế.
Lý Trác Mỹ cũng sợ hãi, chỉ vì phản ứng của Diệp Thừa mà còn vì đoạn ghi âm .
Lê Thiên Thiên ghi âm lúc nào? Bà Lê Thiên Thiên quỷ quyệt nhưng ngờ đến mức .
Mấu chốt là việc cô thần quỷ , đến cả bà vốn là một con hồ ly trong thương trường mà cũng phát hiện .
Lê Thiên Thiên bỗng nắm lấy tay Diệp Thừa, ngón cái nhẹ nhàng vuốt v3 mu bàn tay như đang xoa dịu cảm xúc.
"Nếu bà hùng hổ doạ thì cũng định dùng đoạn ghi âm để chuyện." Mắt Lê Thiên Thiên sáng như đuốc, chậm rãi tiếp:
"Bà đòi cha phí nuôi dưỡng, thì cha cũng phí nuôi dưỡng Lê Uyên!"
Lý Trác Mỹ nhíu chặt lông mày, bà ngờ cô tính đến chuyện phí nuôi dưỡng của Lê Uyên nên nhất thời dám tiếp.
" bà tất cả những việc đều là vì tài chính công ty đang xảy vấn đề.
500 vạn thể cho các nhưng công ơn các nuôi nấng bao năm qua lập tức xóa bỏ bộ! Hơn nữa cần lực phối hợp với để giải trừ quan hệ nhận nuôi, chuyển hộ khẩu, công chứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-hao-mon/chuong-72.html.]
Về , và Lê gia các còn bất cứ quan hệ nào nữa."
Lý Trác Mỹ dần cúi đầu suy nghĩ về điều kiện Lê Thiên Thiên đưa .
Đầu tiên là uy hiếp, dụ dỗ, hơn nữa còn đem đạo lý đến rõ ràng, xác thật là chừa bất cứ đường nào cho bà cự tuyệt và quỷ biện.
Lê Châu ở bên cạnh kéo kéo ống tay áo bà , ông cũng hiểu ý tứ của Lê Thiên Thiên.
Cô là dính dáng gì đến Lê gia nữa, thậm chí còn chẳng thèm kiện tụng với bọn họ.
Hiện tại đưa điều kiện 500 vạn là để nhất đao lưỡng đoạn.
Chuyện ăn của công ty ngày càng sa sút khi mất mối liên hôn với Diệp thị.
Hiện tại còn nhận đơn đặt hàng nữa, dòng tiền lưu động cũng sắp cắt đứt, 500 vạn thật sự thể giúp giải quyết nhu cầu khẩn cấp mắt.
Lê Châu thể nghĩ như thì Lý Trác Mỹ đương nhiên cũng thể nghĩ đến.
Bà chán ghét mà né tránh tay ông , thở dài đồng ý với đề nghị của Lê Thiên Thiên.
Lê Thiên Thiên lập tức rời khỏi nhà hàng khi hai bên thống nhất xong thời gian xử lý chuyện, cô ở cùng bọn họ dù chỉ một giây.
Sau khi lên xe, cô gọi điện thoại cho Đường An Tường nhẹ nhàng bâng quơ mà thông báo chuyện đều giải quyết xong, bảo bọn họ cứ yên tâm tiếp tục mở tiệm, ngày mai cô sẽ ghé qua ăn cơm.
Cúp điện thoại, Lê Thiên Thiên liền suy sụp, cô chậm rãi xoay đầu ngây phía ngoài cửa sổ.
Diệp Thừa đột nhiên ôm lấy bả vai cô kéo cô trong lòng ngực, giọng trầm thấp dịu dàng vang lên đỉnh đầu cô:
"Muốn thì cứ ."
Vốn dĩ ai cũng thấy cô đang khổ sở nhưng vì một câu của mà nước mắt cô chảy xuống.
Đối với Lý Trác Mỹ và Lê Châu, thể là cô chút tình cảm nào với bọn họ.
Bọn họ xem cô như con ruột mà đối đãi nhưng chiếm vị trí cha cô hơn hai mươi năm.
Thật cô nhất thiết đưa 500 vạn, dùng đoạn ghi âm uy h.i.ế.p bọn họ cũng thể đạt mục đích, nhưng cuối cùng cô vẫn là lựa chọn đưa .
Đây là để mua tâm lý kết thúc cho bản .
Ân ân oán oán giữa bọn họ cũng theo tan thành mây khói.
-
Ba lên chuyến bay lúc nửa đêm trở về Bắc Thành.
Nhờ miếng chườm mắt mà Diệp Thừa mua cho, ngày hôm lúc thức dậy hai mắt cô chút sưng nào.
Trong phòng bếp tỏa mùi thơm của cháo, Diệp Thừa luôn luôn thức dậy sớm hơn cô, chuẩn xong bữa sáng chờ cô cùng ăn.
Lê Thiên Thiên qua ôm lấy Diệp Thừa, đặt lên mặt một nụ hôn khanh khách mà khen ngợi.
"Chào buổi sáng bạn trai chăm chỉ của em."
Lúc cô định buông thì Diệp Thừa kịp thời bắt lấy, hôn lên môi cô.
"Đây là nụ hôn chào buổi sáng."
Sau đó nâng mặt cô lên dùng sức hôn sâu, trằn trọc triền miên chừng năm phút mới chậm rãi buông cô .
Vẻ mờ mịt trong mắt vẫn tiêu tan, khàn giọng mà :
"Còn đây là trả thù cho việc ngày hôm qua em trêu chọc một nửa chạy mất."
Lê Thiên Thiên:...
Hai xuống ăn cháo, Diệp Thừa bỗng lấy điện thoại của , kéo ngón trỏ của cô đặt lên phần mở khóa, lưu vân tay.
"Anh gì ?"
"Cũng lấy điện thoại em lưu vân tay của ."
Lê Thiên Thiên chần chờ giao nộp điện thoại, Diệp Thừa lưu vân tay của bản , cô lẩm bẩm :
"Em cảm thấy, dù là bạn trai bạn gái thì cũng nên giữ chút riêng tư cho ."
Diệp Thừa nâng mắt lên, ánh mắt thâm thúy đầy dò xét.
"Em bí mật gì giấu ?"
"Không ." Lê Thiên Thiên lắc đầu.
"Vậy vấn đề gì với việc lưu vân tay ?"
"...!Không thành vấn đề."
Lê Thiên Thiên nhận điện thoại, nghĩ đến lúc Hoàng Tiêu tâm sự cùng cô là bạn trai cho chị xem điện thoại của , vì thế cô chút khó hiểu mà hỏi.
" mà, đàn ông các thích bạn gái kiểm tra điện thoại của ?"
"Loại chuyện chẳng phân biệt nam nữ.
Ai sợ mất đối phương hơn thì sẽ tất cả thứ về đối phương."
Diệp Thừa bỗng nhiên nghiêng về phía chằm chằm cô, tiếp tục :
"Em sợ mất ? Em là thật sự thích vẫn là...!chỉ do cho cảm động."
Lê Thiên Thiên sửng sốt câu hỏi , cô cảm thấy giữa hai vế gì khác biệt.
Cô đúng thật là Diệp Thừa cho cảm động, nhưng cũng thích .
"Không cần trả lời gấp, cũng nóng lòng câu trả lời, ăn ."
Lê Thiên Thiên cảm thấy lời Diệp Thừa đúng nên phản bác :
"Em khẳng định là thích , em từng thổ lộ với Quả cam mà, quên ?"
"Điều đó chỉ thể lên rằng em là thích khi còn nhỏ."
"Anh khi còn nhỏ vẫn là ?"
" đó em cũng từng qua thích của hiện tại, còn là tra nam."
Lê Thiên Thiên:...
Môi cô mấp máy nhưng gì, tất cả lời đều Diệp Thừa phá hỏng.
Sau khi ăn xong, khi rời Diệp Thừa còn lôi kéo cô lưu vân tay chỗ khóa cửa.
Hai thang máy xuống lầu, Lê Thiên Thiên sờ sờ cái bụng ăn đến no căng của , thuận miệng cảm khái:
"Em ở đây với một tháng, hẳn là sẽ béo lên năm ký."
Diệp Thừa vẻ nhạy cảm, nghiêm túc :
"Sẽ , phối hợp dinh dưỡng cân đối, sẽ thúc đẩy quá trình tự trao đổi chất nên béo lên .
Nếu thật sự sợ béo, thể cùng em chạy bộ rèn luyện dù là sáng sớm tối muộn..."
Lê Thiên Thiên duỗi tay xoa xoa mặt , lên tiếng ngắt lời.
"Em chỉ thuận miệng mà thôi, biểu đạt một chút là nãy em ăn quá nhiều, cần nghiêm túc như ."
Thang máy xuống đến lầu một, Diệp Thừa mới chậm rãi lên tiếng:
TBC
"Anh sợ em ở đây thoải mái nên dọn ."
Hàng mi đen dày của cụp xuống, con ngươi nâu thẫm phản chiếu ảnh ngược khuôn mặt trắng nõn của cô, ngón tay xoa xoa lòng bàn tay cô, giọng chút trầm.
"Tiểu miên hoa, trải qua thêm một em bỗng nhiên rời , thể ở ?"
-
Tác giả lời :
- Nếu như Tần Hâm đến cùng lo lo mất là Diệp nam thần của cô thì liệu cô thể hộc m.á.u .
- Quả cam lớn nhanh sẽ tiểu miên hoa là thật sự thích ..