Phượng Huyền: “!”
Anh chút nữa thì quên mất điều .
“Không cần!” Phượng huyền giận dỗi .
Nghiên cứu càng lợi cho Thẩm Chi Diễn ?!
Khương Đào trở về phòng, nhào lên giường của , lăn hai vòng.
Cô cầm điện thoại, mở hộp tin nhắn WeChat với Thẩm Chi Diễn, định gửi gì đó, để xuống, cứ như lặp lặp mấy .
Không qua bao lâu, hộp tin nhắn đó nhảy một câu.
Thẩm Chi Diễn: [Anh về đến nhà , mai gặp , ngủ ngon]
Khương Đào cong khóe môi.
Ở trong hộp thoại cứ xóa xóa, cuối cùng gửi một nhãn dán [Thao Thiết hôn hôn.jpg]
Thẩm Chi Diễn tiểu Thao Thiết hôn mặt mất một nửa đó, nhịn lên.
Khương Đào gửi tin nhắn xong, vứt điện thoại lên giường, úp sấp lên cửa sổ ánh trăng.
Lúc đầu cô ở Thương Lan Sơn, Lương Thực Dự Trữ thường dẫn cô ngắm trăng, cũng gì, chỉ cứ như .
Sau khi Khương Đào tìm , nếu như cảm thấy cô đơn hoặc tâm sự, cũng theo thói quen ngắm trăng, nhưng cô sự yên tĩnh đó, sẽ lải nhải coi ánh trăng thành Lương Thực Dự Trữ mà kể lể.
Chỉ là khi đến thế giới , cô lâu tìm ánh trăng để kể lể.
vì , lúc cô đột nhiên mong .
“Lương Thực Dự Trữ, vẫn khỏe chứ? Không thể thấy , cuối cùng giống như mong , hiểu tình cảm, hiểu tình yêu , ở chỗ vui vẻ, đây là hạnh phúc mà ?”
“ tìm thấy thích , tên là Thẩm Chi Diễn, thể sống bao lâu, nhưng ở cùng , thế nên tạm thời thể đến tìm .”
Nói đến đây, trong lòng tiu nghỉu.
“Lúc hỏi , vì học tình cảm của con ? Sinh mệnh của bọn họ ngắn ngủi như , vui vẻ cũng ngắn ngủi như nhưng của hiện tại hình như hiểu .”
Cho dù Thẩm Chi Diễn chỉ vui vẻ ngắn ngủi, điều đó cũng đáng.
Cô sẽ mãi mãi ghi nhớ.
“Cảm ơn , Lương Thực Dự Trữ.”
Cô ánh trăng, mắt chậm rãi cong lên, trong giọng còn tràn đầy luyến tiếc “Nếu thời gian ở cùng ngắn ngủi như thế, cũng sẽ cố gắng chỉ nghĩ đến một , tạm thời sẽ nghĩ đến nữa.”
“Hẹn gặp .”
Sáng ngày hôm , Phượng Huyền ngáp ngủ khỏi phòng, phát hiện bàn vẫn sạch sẽ.
Anh ngẩng đầu đồng hồ, Khương Đào đang trong phòng khách xem kịch bản một cái.
“Lại hẹn hò ?”
Khương Đào ngẩng đầu, biểu cảm nghiêm túc: “Không, là công việc!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-muon-an-ca-showbiz/chuong-376-nu-phu-muon-an-ca-showbiz.html.]
Lúc , bảo vệ ngoài cổng gọi điện thoại tới: “Cậu chủ, Thẩm Chi Diễn đến thăm.”
Phượng Huyền: “...”
Anh “khụ” một tiếng: “Đừng lừa , nếu như là việc, thì đến đón em nhất định sẽ là Đồng Đồng.”
Thấy Khương Đào còn chịu thừa nhận, Phượng Huyền nôn nóng: “Anh thấy hết , tối qua em và tiên tôn hôn , hai nhất định là đang yêu ! Tiên tôn chính là em rể của ! Đây là vinh quang của gia tộc nhà Phượng Hoàng chúng …”
Anh đắc chí dạt dào xong, lúc mới ý thức bản cái gì, sợ đến mức lộc cộc trốn cây cột.
“Đừng, đừng ăn ! Anh dù cũng là trai của em…”
Sau đó thấy Khương Đào dậy, mang theo cảm giác áp bức từng bước về phía .
Phượng Huyền hối hận thôi, cái miệng của luôn hớ hênh những thời khắc quan trọng thế nhỉ!
Xong đời !
Chính tại lúc , chuông cửa reo lên.
Khương Đào dừng , xoay phía cửa.
Phượng Huyền thở một dài.
Ngay đó, thấy Khương Đào giống như viên đạn pháo nhỏ xông lòng của Thẩm Chi Diễn, đó c.ắ.n lên một bên cổ của .
Phượng Huyền: “!!!”
Anh dọa đến mức ôm chặt cây cột.
Huhuhu, Khương Khương đến cả tiên tôn cũng ăn.
Anh há chẳng đến cả một đĩa thức ăn cũng đủ trình .
Thẩm Chi Diễn ôm hộp sô cô la và một bó hoa ở cửa, tràn đầy mong đợi chờ cửa mở .
Vừa thấy Khương Đào nhào về phía , mỉm dang tay , đó cổ cảm thấy nhói nhói.
Cái loại cảm giác quen thuộc , khiến cho ngẩn ngơ trong giây lát.
Vô thức túm lấy gáy của Khương Đào, kéo cô .
Sau đó thấy Khương Đào l**m l**m môi: “Không sai.”
Anh sững sờ: “Cái gì?”
Mê Truyện Dịch
Hai mắt Khương Đào cong cong: “Lương Thực Dự Trữ!”
Cơ thể của Thẩm Chi Diễn cứng đờ, vô thức phản bác: “Anh .”
“Chính là .” Khương Đào chắc chắn gật đầu: “Tuy rằng vẻ ngoài đổi, nhưng mùi vị của vẫn giống như .”
Thẩm Chi Diễn: “...”
Khương Đào nhớ , đầu tiên cô và Lương Thực Dự Trữ gặp , chính là cô định ăn Lương Thực Dự Trữ, kết quả nhào lên, mới c.ắ.n một cái, đang định thử mùi vị thế nào thì túm lấy gáy xách lên.