Nếu    hệ thống nhắc nhở,  lẽ cô  thật sự coi kiếp sống  là một phần thưởng do những cống hiến  ngừng của  trong kiếp  cơ đấy.
 
"Phản diện đại nhân thì ?"
 
Nam nữ chính  gặp , phản diện đại nhân cũng sắp  lên sóng  nhỉ.
 
[Hình như cũng sắp tới tình tiết của ngài   đó, là hệ thống của ký chủ,  khuyên ngài sắp tới đây nên   cẩn thận, phản diện trở về,   thể ở bên cạnh ngài  nữa.]
 
"Ha ha."
 
Trịnh Tiêu  khan hai tiếng. Ngoài cái nhắc nhở cẩn thận , mày còn  tác dụng nào khác nữa ?
 
Sống ở thế giới  đủ lâu, Trịnh Tiêu    nên trông đợi gì  một hệ thống nát như nó. Ngay cả tình tiết truyện thế nào nó còn  thể  cho cô thì cô còn cần nó để  gì. Hệ thống nhà   giúp ký chủ công lược nam chính, đá xéo nữ chính, hệ thống nhà ... hài, một lời khó  hết.
 
Trịnh Tiêu sống vui vẻ thêm hai ngày, đến ngày thứ ba, khi cô mệt mỏi rời khỏi chiếc siêu xe kêu to hơn cả công nông, vốn định một đường bò lên chiếc đệm cao cấp, ai ngờ khi cô  bước  trong nhà   đối diện với phản diện đại nhân  gác chân  phòng khách.
 
Thấy cô   , biểu cảm  mặt hận  thể nứt  hàng nghìn mảnh, tâm tình vốn   vui của  càng thêm tệ hại.
 
Anh nhếch miệng: "Cô ở nhà   thoải mái nhỉ?"
 
"Nhờ phúc của ."
 
Phản diện đại nhân, tha mạng. Anh   tiếp  còn trở về sớm   gì.
 
"Đã ăn gì ?"
 
Trịnh Tiêu thành thật lắc đầu: "Chưa ăn ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phan-dien-toi-roi/17.html.]
 
Vừa mới tan    trở về đây, cô  c.h.é.m gió là  ăn thì tên tài xế ở ngoài  cũng  cho phép.
 
"Rất !" Nhiễm Mặc hài lòng, liếc  nữ hầu đang  ở đó  xa,  lệnh: "Sắp xếp chuẩn  cho cô ."
 
"Chuẩn  cái gì?" Trịnh Tiêu đề phòng  .
 
Chẳng lẽ  đưa cô  tắm rửa sạch sẽ  ném lên bàn nhậu? Không, cô thà c.h.ế.t còn hơn biến thành vật tiêu khiển cho đám  ô nhục đó.
 
Trái với sự thần bí  biểu hiện, Nhiễm Mặc  vô cùng kiên nhẫn giải thích thắc mắc của cô: "Đi dự tiệc cùng ."
 
Trịnh Tiêu: "..."
 
Ha ha, hồng môn yến. Cái tình tiết cũ nát , thật sự sẽ xuất hiện   cô.
 
Không thể từ chối, Trịnh Tiêu ngoan ngoãn  theo chân nữ hầu, để cô  sắp xếp một đống  múa may  cuồng  mặt . Cô  thẳng lưng, đối diện với chiếc gương cỡ lớn,  từng chút biến hóa  gương mặt, mái tóc. Cô  từng tiếng cảm thán phát  từ miệng của nhà tạo mẫu cũng chỉ mỉm   lệ.
 
Cô chỉ là một cỗ máy   tình cảm. Vì mạng sống ,  nhịn. Không  chỉ là một bữa hồng môn yến thôi , phản diện dám dẫn cô , cô cần gì  sợ mất mặt cho   chứ. Tới  nhục  !
 
Đợi cô hóa trang xong trời cũng  sập tối,   con gái ở trong gương, Trịnh Tiêu  thể nhận   chính . Hệ thống ở bên cạnh cô lâu như thế cũng  nhảy  cảm thán một tiếng: [Ký chủ,   ngờ ngài   thể  đến .]
 
"Mày  ngờ đúng ?"
Mập
 
Bà đây cũng  ngờ.
 
Lần đầu tiên  kiểm nghiệm sâu sắc câu     con gái , chỉ   con gái    .
 
Nhà tạo mẫu  bên cạnh  thành phẩm của ,  đến mức hai mắt dính  với : "Hoàn hảo, quá  hảo, Mặc thiếu gia chắc chắn sẽ  thích."