Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 149
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:10:04
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ chiếc vòng tay chạm khắc từ gỗ, hoa văn đó quả thực sống động, thể thấy khắc bỏ bao nhiêu tâm huyết và thời gian.
Lạc Đình Đình : “Trước đây em thích thích Hạ, nhưng ngờ sớm xác định chị , tặng cho chị , chúc hai trăm năm hạnh phúc, mãi mãi hạnh phúc như .”
Thẩm Tế Sơ nhận lấy tấm lòng của cô : “Cảm ơn.”
“Anh Hạ bao nhiêu năm bên cạnh phụ nữ nào, chị , em cũng yên tâm.”
Thẩm Tế Sơ yên lặng lắng .
Lạc Đình Đình hình như thật sự say , lải nhải nhiều chuyện lúc nhỏ của cô và Hạ Xuyên Dã: “Mẹ của Hạ là con bình thường, chị ?”
“Không .”
Lạc Đình Đình ghé sát : “Chị á?!”
Thẩm Tế Sơ: “Thật sự .”
“Mẹ của Hạ là con của đại lục Đức Á , đỗi bình thường, đó, bà vì cơ duyên mà yêu đương với Quốc vương Đức Á lúc bấy giờ, chính là vị vua thứ tám, bố em là vị vua thứ chín, là mười năm chọn từ một trăm vị đại thần, cũng dễ dàng.”
“Rồi nữa?”
“Chuyện lúc đó á…” Lạc Đình Đình hồi tưởng một lúc, mở miệng : “Mẹ của Hạ và Quốc vương lúc bấy giờ ở bên , tất cả dân Đức Á phản đối, cuối cùng… Họ chia cắt, khi chia cắt, của Hạ nhiều dị năng giả nhắm và sỉ nhục, khi sinh Hạ, bà nhảy xuống sông băng…”
Cô giơ tay chỉ về phía .
“Chính là sông băng khổng lồ mà qua đó, chắc chị vẫn còn ấn tượng chứ.”
Thẩm Tế Sơ đầu .
Qua khung cửa sổ, về phía dãy núi băng tuyết hùng vĩ , cô dường như thể cảm nhận từ đó truyền đến từng đợt khí lạnh bức .
Lạc Đình Đình : “Lần đầu tiên em gặp Hạ là ở trong sông băng, lúc đó em ham chơi chạy ngoài lạc đường, xuất hiện… Anh mang một nửa dòng m.á.u tộc Linh Lang của Đức Á, còn thức tỉnh dị năng cấp đặc biệt, thực sự là dị năng giả mạnh nhất mà em từng gặp.”
“Vậy tiếp tục ở Đức Á?” Thẩm Tế Sơ nhớ tới màu mắt khác thường của đàn ông, còn đôi mắt đỏ rực khi sử dụng dị năng: “Tộc Linh Lang là đồng tử màu xanh lục ?”
“Đó là bởi vì Hạ khi là con của quốc vương đời thứ tám và con , khi Đức Á thấy màu đồng tử của , thì cứ… chịu thừa nhận , quốc vương cũng cách nào, nếu đuổi Hạ , thì sẽ của Đức Á cướp mất vương vị, của Đức Á ngay từ đầu ghét bỏ con bình thường, còn dùng tính mạng của Hạ để uy h.i.ế.p quốc vương phép tìm của Hạ… Cho đến bây giờ ở Đức Á, thậm chí là năm đại lục, đều từng tiên lệ dị năng giả và con bình thường ở bên .”
TBC
Thẩm Tế Sơ rót rượu cụng ly với cô : “Khó trách.”
Lạc Đình Đình ngẩng đầu: “Khó trách cái gì?”
Cô mỉm , một uống cạn ly rượu: “Khó trách, cố chấp như .”
“Cái gì?”
Những lời đó Thẩm Tế Sơ nữa.
Cô và Lạc Đình Đình yên lặng uống rượu.
Đang trò chuyện về những chuyện thú vị trong buổi tiệc lửa trại tối nay, Thẩm Tế Sơ chếnh choáng, chống tay, lười biếng dựa bàn, tóc mai buông xõa, lông mày đôi mắt yêu kiều động lòng , ngay cả Lạc Đình Đình cũng đến ngây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-149.html.]
Lạc Đình Đình từ lúc ăn cơm thấy mặt của Thẩm Tế Sơ , lúc kinh ngạc đến mức miệng há hốc hồi lâu, lúc càng chằm chằm mặt cô hồi lâu đến mức ngay cả ly rượu cũng suýt nữa thì cầm vững.
Đợi đến khi cô khó khăn lắm mới hồn, động tác của đàn ông đang rót rượu bên cạnh càng thêm cứng đờ, rượu trong bình đổ bàn.
Lạc Đình Đình suýt nữa thì đập bàn, nhưng thấy mấy đàn ông bên cạnh cũng đều như , trực tiếp đẩy một trong đó về phía Thẩm Tế Sơ: “Tối nay hầu hạ chị dâu cho !”
Người đàn ông tên Ninh Lâm tiến gần, dựa vai Thẩm Tế Sơ, ly rượu tay cũng đưa đến bên miệng cô, giọng dịu dàng: “Thẩm tiểu thư, uống một chút … Không uống thì sẽ công chúa trách phạt mất.”
Thẩm Tế Sơ đưa tay ngăn : “Có ở đây, cô sẽ vì chuyện mà phạt , đừng dựa gần như .”
Ninh Lâm thở dài: “Thẩm tiểu thư là thích rượu rót ?”
“…”
Cô đầu tiên cảm thấy đàn ông đôi khi cũng thật đau đầu.
Thẩm Tế Sơ vẫn từ chối, đẩy thể đang dựa sát gần của , ngờ ly rượu tay bỗng nhiên cầm vững, rượu trong nháy mắt đều đổ hết lên Thẩm Tế Sơ.
Sắc mặt cô đổi, dậy: “Tránh .”
Ninh Lâm vội vàng cầm khăn giấy lau cho cô, lòng bàn tay định chạm quần áo cô, thì lưng truyền đến một trận đau đớn dữ dội, đá một cái thật mạnh, ngã nhào đất.
Cú đá mạnh, lực đạo cũng nặng, đá một cái như , dị năng giả như Ninh Lâm cũng nhịn mà phun một ngụm m.á.u tươi, che n.g.ự.c xem là ai, thì mấy dị năng giả bên cạnh cũng trong nháy mắt vì áp chế dị năng mà đột ngột quỳ rạp xuống đất, ngay cả dậy cũng vô cùng khó khăn.
Người đàn ông phía sắc mặt âm trầm, sải bước tới trực tiếp đá , bước qua Ninh Lâm mặt Thẩm Tế Sơ: “Thế nào ?”
Thẩm Tế Sơ há miệng: “Hạ Xuyên Dã…”
Hạ Xuyên Dã sờ sờ chỗ n.g.ự.c và eo rượu ướt của cô, lạnh lùng quát: “Còn dẫn của cô cút ngoài!”
Lạc Đình Đình bỗng nhiên hồn, lăn lông lốc bò dậy: “Đều… đều cút! Nhanh cút ngoài!”
Nói xong, ngay cả bản cô cũng dám ở lâu hơn, đỡ dậy lập tức chuồn mất.
Đến cửa, thấy đàn ông lạnh lùng cảnh cáo: “Lần cuối cùng, còn , thì đừng mong yên công chúa của cô nữa.”
Lưng Lạc Đình Đình run lên, cũng dám đầu mà bỏ .
Trong phòng nhanh chỉ còn Thẩm Tế Sơ và Hạ Xuyên Dã.
Thấy đàn ông mặt lạnh, cô chủ động tới kéo kéo tay áo quân trang của : “Hạ Xuyên Dã.”
“Hửm?”
“Đừng giận, chuyện là của em.”
Hạ Xuyên Dã từ trong trí não lấy một bộ quần áo, đưa tay cởi cúc áo và thắt lưng của cô: “Cởi .”
Thẩm Tế Sơ lui về nửa bước, lưng dựa cửa sổ trong phòng, cô ngẩng đầu: “Lau một chút là , hoặc là áo khoác khác?”
“Cởi hết .” Giọng điệu của đàn ông cho phép từ chối.
“…” Vùng n.g.ự.c Thẩm Tế Sơ ướt một mảng lớn, gần như thấm trong, dính sát thật sự càng lúc càng thoải mái, cô từ bỏ ý định chỉ lau lau một chút là , xoay cởi áo khoác , định tiếp tục, ánh mắt liếc thấy Hạ Xuyên Dã vẫn còn bên cạnh động, cô chút do dự: “Anh…”