Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:10:07
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Xuyên Dã nhường nhịn chút nào: “Anh?”

“Không .”

“Được.”

Anh nhắm mắt .

Thẩm Tế Sơ thấy phối hợp như , trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng cởi bỏ quần áo , đầu lấy bộ quần áo mới trong tay , ngờ động tác của đàn ông còn nhanh hơn cô một bước, lòng bàn tay áp sống lưng cô, ấn về phía , ngờ trực tiếp đẩy cô dựa cửa sổ.

Đều thể thấy tiếng chuyện của các tiểu thương và dị năng giả ở đường phố phía , cô nghiêng đầu đàn ông phía : “Hạ Xuyên Dã, ?”

“Em xem gì?”

Người đàn ông từ phía áp sát , ấn chặt vai cô khiến cô thể động đậy.

Thẩm Tế Sơ một dự cảm chẳng lành: “Em đang quần áo, … tránh xa em một chút.”

“Người thể đến gần em như , đến lượt tại ?”

“Em… nào ?!”

“Em , ?”

Thẩm Tế Sơ mặc kệ chỉ còn một chiếc áo lót ôm sát, hai tay vòng n.g.ự.c liền đầu trêu chọc : “Chẳng lẽ đang ghen tuông chuyện ?”

“Có ?”

“Nếu , em đột nhiên cảm thấy trong khí mùi chua nồng nặc như ?”

đàn ông bóp lấy, trong mắt rõ ràng phản chiếu dáng vẻ của cô lúc .

Quần áo xốc xếch, mái tóc đen che nổi tấm lưng trắng như tuyết, má càng trắng hồng, bất kỳ một ánh mắt tinh tế nào, thậm chí là nhướng mày, đều giống như đang cố ý câu dẫn .

Hạ Xuyên Dã đôi mắt long lanh của cô, hỏi: “Uống bao nhiêu ?”

“Ừm…” Thẩm Tế Sơ cũng , trong đầu còn chút ký ức nào về chuyện nữa, lười biếng dựa cửa sổ đang đóng chặt: “Em cũng nhớ rõ lắm… dù cũng uống ít, loại rượu đó… mùi vị gì, .”

“Vừa đến uống nguyên chất? Thật em là thật sự gan to, là tửu lượng .” Người đàn ông đến thấy chai rượu rỗng bên cạnh tay cô bàn.

Thẩm Tế Sơ mơ màng: “Tại ? Có gì mà uống ?”

“Chưa uống rượu nguyên chất bao giờ?”

“Chưa…”

“Tối nay quậy .”

Thẩm Tế Sơ nắm lấy bàn tay đang giữ chặt của : “Anh mới quậy, em say, cảm thấy… em là sẽ say xỉn nổi cơn ?”

Ánh mắt Hạ Xuyên Dã dừng những ngón tay đang nắm lấy cánh tay của cô, nắm lấy đưa lên môi hôn một cái: “Rượu mạnh hơn em tưởng đấy, đầu tiên uống nhiều như , sợ em sẽ quá hưng phấn.”

“Ừm hừm.” Thẩm Tế Sơ đúng cũng sai, dựa về phía một chút, kéo lòng, nụ hôn nhỏ vụn nhanh liền rơi xuống, cô nghiêng đầu trốn, đàn ông vùi đầu cổ cô: “Vừa những đó còn chạm chỗ nào của em nữa?”

“… Không chạm.”

“Tin em ?”

“Không hẳn.” Thẩm Tế Sơ đột nhiên : “Không ngờ mấy đó là dị năng giả cấp một, dị năng vẻ mạnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-150.html.]

“Còn chạm ?” Anh dường như một loại chấp niệm, lột sạch trong lòng, kiểm tra từ xuống một lượt, vẫn chút bực bội: “Sờ mó tay em ?”

“Không , chỉ là chạm một chút… là của Lạc Đình Đình, cũng là công chúa, đừng, đừng gây chuyện nữa.”

“Nó dám .”

Thẩm Tế Sơ cũng là do bản còn tỉnh táo là do mấy ly rượu nãy bắt đầu phát tác, đầu óc choáng váng, cô liền chủ động ngã lòng đàn ông, xoay còn ôm lấy cổ , giọng lười biếng: “Không cho ...”

Hạ Xuyên Dã cúi đầu: “Em giận thì cũng ?”

“Dù cũng cho , còn đá nữa.”

Anh bất lực véo nhẹ chóp mũi cô.

Thẩm Tế Sơ chỉ thể hé môi thở dốc, nhưng thở thì đàn ông cúi đầu hôn xuống.

Thẩm Tế Sơ né tránh, men bốc lên, cô nhón chân bám vai đàn ông, bắt đầu đáp trả nụ hôn của , dáng vẻ như phân cao thấp với .

Hạ Xuyên Dã ôm lấy eo cô, kéo cô gần.

Thẩm Tế Sơ vững, loạng choạng ngã , cuối cùng kéo theo cả chiếc áo quân trang của ngã về phía cửa sổ, phát một tiếng động trầm đục.

Cô nhíu mày: “Quần áo...”

Hạ Xuyên Dã cắn nhẹ môi cô: “Đừng hòng mặc nữa.”

Đầu óc Thẩm Tế Sơ ngày càng nặng trĩu, ánh mắt đàn ông cũng dần trở nên mơ hồ, xong, cô gì thêm, chỉ yên lặng nép trong lòng , cuối cùng bỗng nhiên bật .

Hạ Xuyên Dã: “Cười cái gì?”

Thẩm Tế Sơ chậm rãi thốt mấy chữ: “Anh dám.”

Lực tay đàn ông thả lỏng một chút: “Anh dám? Anh gì mà dám?”

TBC

Thẩm Tế Sơ sờ sờ tay , một ngón tay thon dài điểm nhẹ lên môi : “Anh... cái gì cũng dám.”

Nói xong, cô khiêu khích liếc đàn ông, ánh mắt tinh ranh yêu kiều, còn kịp thêm gì thì xoay , ấn lên cửa sổ nữa.

Giọng nghiến răng nghiến lợi của đàn ông vang lên lưng: “Là em câu dẫn .”

Đầu óc Thẩm Tế Sơ vẫn còn choáng váng, nhưng cảm giác lạnh lẽo từ cửa sổ cùng với nóng lưng như kẹp chặt lấy cô, giác quan đều phóng đại vô hạn, đến khi hồn thì thể ngăn cản động tác của Hạ Xuyên Dã.

Bị ấn cửa sổ, mặc cho gì thì .

Cửa sổ rung lắc dữ dội một hồi lâu, một bàn tay trắng nõn bám chặt lấy mép cửa sổ, dùng sức đến mức đầu ngón tay bắt đầu trắng bệch, nhưng bàn tay to lớn phía kéo về... Mãi cho đến khi mặt trời bên ngoài lặn, thứ mới dần dần lắng xuống.

Lạc Đình Đình canh giữ ở cửa lầu cũng tỉnh rượu một lúc, cứ trong sảnh lớn, đá bay mấy tên dị năng giả định xông lên: “Anh Hạ của mới đến, ai báo cho ! Cũng ai thông báo! Các hại c.h.ế.t !”

Mọi trong quán rượu đều dám lớn tiếng, chỉ rụt rè cạnh cô : “Công chúa! Chúng ... chúng thì muộn , dị năng của vị thật sự quá... quá đáng sợ, cho dù chúng lên tiếng, thì tốc độ, phản ứng dị năng cũng là đối thủ của đó.”

Lạc Đình Đình khoanh tay lạnh: “Cứ trách các ! Còn mấy tên đàn ông chen lúc nãy, tất cả đều đuổi cho ! Đuổi hết !”

“Vâng ! Chúng ngay...”

“Khoan , lâu như , rốt cuộc đó xảy chuyện gì, chẳng lẽ các cũng ?”

Mọi trong quán rượu đều lộ vẻ khó xử, ấp úng : “Chuyện ... cách âm lầu là bậc nhất ở Đức Á đó, hơn nữa dị năng của tướng quân Hạ thật sự đáng sợ, chúng cũng dám đến gần, đến gần thì chắc chắn thể về.”

Lạc Đình Đình bực bội phẩy tay: “Thôi , đợi thêm chút nữa.”

thở dài, xuống ghế chờ đợi, trong lòng cũng vô cùng bồn chồn, thế nào cũng yên , cách nào bình tĩnh .

Loading...