Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:10:17
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bình tĩnh pha thuốc cho , rằng đổ miệng : “Không uống thì uổng phí m.á.u của em.”

Hạ Xuyên Dã mở mắt , theo phản xạ nắm lấy tay cô: “Sơ Sơ, cứ tiếp tục như , em sẽ hậu quả gì ?”

“Không .”

Thẩm Tế Sơ buông tay : “Cũng cần cho em , em chỉ hiện tại thể c.h.ế.t .”

“Không thể chết? Tại em cho rằng thể chết?”

“Ít nhất hiện tại Đức Á vẫn cần .”

Hạ Xuyên Dã im lặng một lúc, chậm rãi buông tay cô , một tiếng: “Bọn họ dựa cái gì mà cần , e là chỉ cần là cường giả, bọn họ đều cần.”

“Uống nhanh , đừng nữa, trạng thái của ngày càng .”

Cô thậm chí còn trong trạng thái , rốt cuộc là mà gắng gượng giữ vững tinh thần, với cô nhiều lời như .

Ấn trở , Thẩm Tế Sơ đút thuốc miệng , gì nữa, bản đang ở trạng thái dị năng cuồng bạo, thể bùng nổ bất cứ lúc nào, cũng còn sức lực để tranh cãi với cô.

Uống thuốc xong, Hạ Xuyên Dã gần như đều ở trong trạng thái hôn mê, hoặc là mở mắt thì vô cùng cáu kỉnh, vùng vẫy ngoài, bất cứ lúc nào cũng thể phá hủy sông băng, hoặc là bất động, nếu vẫn luôn còn hô hấp, cô còn tưởng Hạ Xuyên Dã xảy chuyện gì.

Về động tĩnh càng lúc càng lớn, cô châm thêm mấy mũi kim mới hôn mê qua.

Thẩm Tế Sơ vẫn luôn ở bên cạnh trông chừng, thỉnh thoảng kiểm tra tình hình của , còn chiếc vòng cổ cổ , cũng vẫn luôn phát sáng, cô thể nào thực sự cởi nó cho , chỉ thể hết đến khác tự xác nhận tình hình của .

Không qua bao lâu, cô cũng khái niệm về thời gian, mở trí não xem, qua hai ngày hai đêm .

Trong sông băng hiện tượng ngày cực, chỉ thời tiết bên ngoài kỳ thực gì, gần như cả ngày ở trong sông băng đều là ban ngày, chỉ thể dựa thời gian trí não.

Thẩm Tế Sơ kiểm tra tình hình của Hạ Xuyên Dã.

Cảm giác tình trạng của đang dần chuyển biến hơn, nhưng tình hình bên Đức Á, dường như mấy lạc quan, cô thấy từ trong trí não.

Bữa tiệc lửa trại bên đó theo đề nghị của Lạc Đình Đình tạm dừng, nhưng của Đan Yến sớm chuẩn xong xuôi, chính là nhắm Đức Á tổ chức tiệc lửa trại mà đến đánh úp.

may mà bên trong Nguyễn Chu Vi, năng lực của hề thua kém bất kỳ ai bên Đức Á, quen với Hạ Xuyên Dã, khi xuất hiện, bên trong Đức Á nhanh bắt đầu phản công.

Ban đầu tình thế lắm, đó sự dẫn dắt của Nguyễn Chu Vi, dần dần gỡ ít.

Thẩm Tế Sơ chú ý đến tình hình bên trí não, khi thấy bức ảnh tự sướng do Nguyễn Chu Vi gửi đến, khóe môi cũng khẽ nhếch lên.

Trong ảnh, Nguyễn Chu Vi dẫm lên mấy tên dị năng giả của Đan Yến, vênh váo khoe khoang chụp ảnh, tự luyến như khi.

“Tiểu mỹ nữ, em thể về , nhưng em cho là hai đang ở , sẽ mang thuốc đến tìm hai .”

“Bọn em ở bên sông băng, lối phía đông, rẽ bộ năm phút là thấy một cái hang.”

“Được.”

Thẩm Tế Sơ tắt trí não, tập trung trở Hạ Xuyên Dã đang hôn mê.

Người đàn ông yên băng, nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt tuấn tú chút biểu cảm, bộ quân phục sớm biến mất tung tích vụ dị năng cuồng bạo , bất quá cũng may, thời gian bình tĩnh cùng với sự điều trị của cô, trạng thái dị năng cuồng bạo đàn ông dần dần biến mất.

Chỉ là phần lộ cơ bắp rắn chắc, thoạt trải qua huấn luyện gian khổ và vô cùng nghiêm khắc trong quân đội quanh năm, rắn chắc như khối sắt, tạo cho một chút áp lực, bất quá cô cũng , cô quan trọng sự so sánh lắm...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-154.html.]

xổm bên cạnh đàn ông, chằm chằm chớp mắt.

Ngẩn một lúc, đợi đến khi cảm thấy đầu gối đau nhức định dậy, bất ngờ phát hiện Hạ Xuyên Dã tỉnh từ lúc nào, đang băng cô một cách thảnh thơi.

Thẩm Tế Sơ: “...”

Cô im lặng hai giây mới lên tiếng: “Tỉnh sớm? Anh... tỉnh từ lúc nào ?”

Hạ Xuyên Dã gối đầu lên tay, uể oải lên tiếng: “Lúc em ngẩn .”

“Cảm thấy thế nào ?”

“Cũng .”

Anh cử động cánh tay và cơ thể.

“Vậy thì .”

Thẩm Tế Sơ định dậy, cánh tay kéo , đàn ông vén tay áo cô lên, quan sát vết thương bên , giơ tay, lòng bàn tay toả ánh sáng nhạt nhẹ nhàng xoa lên vết thương cánh tay cô.

Chưa đầy năm giây, vết thương dần dần lành , một lúc liền trở nên giống như , bất kỳ dấu vết thương nào.

Thẩm Tế Sơ dùng cách gì, một nữa kinh ngạc sự thần kỳ của dị năng: “Anh... đây là dùng dị năng gì ?”

“Dị năng hệ trị liệu.”

“Thật lợi hại.”

Hạ Xuyên Dã dậy, véo má cô, dùng sức: “Lợi hại ?”

“Đương nhiên ...”

“Dù lợi hại hơn nữa, cũng dùng nó em thứ hai, phép như nữa.” Anh như đang lệnh, ánh mắt cũng theo đó mà trở nên sắc bén hơn: “Nghe rõ ?”

Vẻ mặt đàn ông lúc nghiêm túc, đôi mắt vốn dĩ trong veo như pha lê lúc đen thăm thẳm, càng khó phân biệt cảm xúc.

“Nghe... .” Thẩm Tế Sơ cũng khỏi khựng một chút mới tiếp tục lên tiếng trả lời.

Hạ Xuyên Dã như thưởng cho cô, đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô, nắm lấy cánh tay thương của cô, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn: “Ngoan lắm, đừng để lo nữa.”

Thẩm Tế Sơ chiếc vòng cổ cổ , màu sắc đó cho thấy dị năng trong cơ thể khôi phục.

Cô hỏi: “Bây giờ chúng thể về Đức Á ?”

TBC

“Không cần vội, bên đó xử lý thoả , hơn nữa, Đức Á cũng địa bàn của , nó sụp đổ gặp chuyện gì, thì liên quan gì đến ?”

“Cũng , em còn tưởng sẽ cảm xúc gì khác với Đức Á chứ.”

“Có thể cảm xúc gì khác chứ?” Hạ Xuyên Dã cúi , chằm chằm mắt cô, khẽ : “Em điều gì ?”

Thẩm Tế Sơ cũng cố ý nhướng mày với : “Không , em cái gì cũng .”

Hạ Xuyên Dã ôm lấy gáy cô, ấn lòng : “Muốn điều gì, đều thể cho em , ví dụ như chuyện trong sông băng .”

“Thôi bỏ , so với những chuyện đó, em mong về phía hơn…”

Thẩm Tế Sơ khựng một lát, bổ sung: “ mà, nếu , em thể lắng chân thành nhất của , đảm bảo sẽ cho khác .”

Loading...