Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:10:27
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông đeo mặt nạ Đan Yến đột nhiên xuất hiện lưng cô, áp lực từ dị năng cấp một khiến đám phụ nữ lập tức run rẩy quỳ rạp xuống đất.

Giọng của đàn ông lớp mặt nạ khàn đặc như tiếng cây già: “Lũ vô dụng, cũng chẳng mong các thành công, nếu Điện hạ gọi đích đến một chuyến, thì các đến một cũng bắt , còn mau cút !”

“Vậy còn thuốc giải của chúng …”

Người đàn ông xách Thẩm Tế Sơ đang hôn mê bất tỉnh mặt đất lên, vác lên vai: “Thuốc? Bây giờ ai thuốc, các thật sự tin lời , thuốc cầm máu, thì đợi chúng moi chút gì đó từ miệng cô .”

Người đàn ông xoay định bỏ , nhưng bên cạnh xuất hiện hơn mười dị năng giả cấp một, lập tức bao vây .

Từ xa, thể thấy dị năng giả bên cạnh phụ nữ cũng đang đỏ mắt chạy như bay về phía .

Nhìn dáng vẻ đó, một khi để bọn họ đến, đoán chừng c.h.ế.t cũng xé xác, sống dở c.h.ế.t dở.

Anh nghiến răng nghiến lợi : “Một phụ nữ bên cạnh cũng thể nhiều bảo vệ như , xem đoán đúng, bất quá Điện hạ sớm tính đến , vốn dĩ dùng thứ mà Điện hạ ban thưởng .”

xem tình hình , dùng lẽ sẽ sống nổi, thật là lãng phí của trời, thứ một vạn viên tinh huyền cao cấp mới miễn cưỡng mua một bình, dùng để chạy trốn , xem như cũng đáng giá.” Anh nhanh cảm nhận một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại ở bên , cũng đang lao về phía .

Nỗi sợ hãi dâng lên khiến tim đập liên hồi, hô hấp cũng dần trở nên khó khăn..

Phải nhanh chóng rời khỏi đây!

Trên đầu ngón tay run rẩy của xuất hiện một chiếc hộp màu đen.

Chiếc hộp rơi xuống đất, lập tức sinh một làn khói đen dày đặc.

Bao phủ lấy ảnh của và Thẩm Tế Sơ.

Trong nháy mắt khi tất cả dị năng giả và Tần Ny b.ắ.n tên về phía , bóng dáng của và Thẩm Tế Sơ biến mất tại chỗ.

——————————

Trên đường , Thẩm Tế Sơ luôn cảm giác đang ngừng di chuyển về phía , tốc độ nhanh đến kinh , xóc nảy đến mức dày cô cuồn cuộn, nôn cũng nôn .

Cô cố gắng lắm mới thể mơ màng mở mắt , trong khe hở, cô thực sự đang di chuyển về phía với tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức mặt đất cũng rõ.

“Khụ khụ…” Thẩm Tế Sơ nhịn ho khan vì sự xóc nảy dữ dội.

Người đàn ông đang vác cô vai ngừng tiến về phía cũng nhận tỉnh, giọng khàn đặc cảnh cáo: “Tỉnh , điều thì đừng lên tiếng, nếu dám phát tiếng động gì, thể đảm bảo cô sẽ c.h.ế.t như thế nào .”

“Hừ…” Thẩm Tế Sơ khẽ , để tâm đến lời cảnh cáo của .

“Đan Yến…” Cô khẽ thốt hai chữ lưng đàn ông.

“Ồ, thì cô còn .”

Sự xóc nảy liên tục phía khiến Thẩm Tế Sơ còn sức lực để thêm gì nữa, mơ mơ màng màng chìm hôn mê.

Đợi đến khi cô tỉnh nữa thì trời tối đen, thế giới mắt như bóng chồng, cứ lắc lư qua mắt cô, cô nhịn đưa tay túm lấy, ngoài dự đoán là tóm hụt.

Cô ngã nhào xuống đất, đầu đập xuống đất một cái đau điếng, cơn đau ngừng kích thích đại não, khiến ý thức của cô cũng coi như tỉnh táo.

Chờ đến khi rõ tình hình xung quanh, cô mới phát hiện đang ở trong một căn phòng kín mít, đồ đạc trang trí xung quanh căn phòng đều mang hướng kiểu Pháp, rèm cửa sổ và ga trải giường bằng vải voan hoa nhí màu vàng sữa, tất cả đều mang một phong cách phù hợp với thế giới , lạc lõng với thế giới .

E rằng trong thời mạt thế , thể sống ở nơi như thế , phận địa vị nhất định hề tầm thường.

Vừa Thẩm Tế Sơ giường, tự mò một hồi, ngã nhào xuống đất, cô cúi đầu quần áo … May quá, vẫn là bộ cô mặc khi hôn mê, ngoại trừ cổ và đầu đau, những bộ phận khác cũng gì kỳ lạ.

Kỳ lạ nhất là căn phòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-158.html.]

quanh một lượt, thấy ai khác trong phòng, cũng chẳng thấy cửa sổ lối nào.

Cánh cửa khóa chặt, cứng như đá, thể nào mở từ bên trong.

Thẩm Tế Sơ vẫn bỏ cuộc, cô cố gắng chống tay dậy, mò khắp nơi.

Một lát , cánh cửa từ bên ngoài mở , một nhóm bước .

Trang phục của họ đều sang trọng, chất liệu vải cũng là thứ vô cùng hiếm trong thời mạt thế, mỗi đều trang điểm lộng lẫy, mái tóc dài búi cao gáy, điểm xuyết vài bông hoa rực rỡ, họ bước , cung kính cô.

Thẩm Tế Sơ dựa lưng tường, lên tiếng: “Mọi là…”

“Thẩm tiểu thư, chúng hầu do Điện hạ phái đến hầu hạ cô, cô nhu cầu gì cứ việc gọi.”

Thẩm Tế Sơ lùi : “Điện hạ?”

“Vâng, là Điện hạ sai đưa tiểu thư về đây.”

“Người ?”

“Điện hạ vẫn đang họp với các vị trưởng lão.”

“Gọi vị điện hạ đó đến gặp .”

Nữ hầu mỉm đáp: “Vâng, Điện hạ sẽ đến gặp tiểu thư khi giải quyết xong việc.”

“Thẩm tiểu thư dùng gì ạ?”

“Không cần.”

Trước khi chắc chắn an tuyệt đối, cô sẽ động đến bất cứ thứ gì ở đây, dù là đồ ăn thức uống.

Thấy cô cảnh giác, nữ hầu cũng thêm gì, chỉ gật đầu lui ngoài.

Căn phòng chìm bóng tối và yên tĩnh, Thẩm Tế Sơ lặng lẽ mở trí não, nhưng phát hiện rằng trí não và bất kỳ phương tiện liên lạc nào ở đây đều vô dụng, căn bản thể truyền tin bên ngoài.

thử thử nhiều , nhưng vẫn cách nào liên lạc với thế giới bên ngoài bằng trí não.

Trên thế giới nơi mà trí não thể liên lạc .

Đan Yến thật sự bản lĩnh che giấu cả trời đất như .

Trong cốt truyện mà cô , hầu như hề nhắc đến Đan Yến.

Cô ở một trong phòng đợi nửa tiếng, cánh cửa đẩy , một đàn ông mặc lễ phục đuôi tôm màu xanh lam, dáng cao ráo, chậm rãi bước về phía cô.

TBC

Ánh sáng trong phòng tối, cô rõ.

Cường độ dị năng cũng rõ ràng lắm, chỉ khí tức đối phương giống như băng.

Người đàn ông tiến gần vài bước, dừng mặt cô, mái tóc ngắn gọn gàng, lông mày và đôi mắt ôn nhu nho nhã, khi khác như thể chứa đựng dòng suối mát dịu, khiến khỏi chìm đắm trong đó.

Nhìn hàng lông mày của đàn ông, Thẩm Tế Sơ buột miệng: “Nguyễn Chu Vi?”

Người đàn ông khẽ , khóe miệng nhếch lên mang theo chút phóng túng, hệt như một công tử nhà giàu phong thái bẩm sinh.

“Đáng tiếc, .”

Thẩm Tế Sơ cũng cảm thấy choáng váng, đầu óc tỉnh táo cho lắm, kỹ , cô nhận và Nguyễn Chu Vi vẫn chút khác biệt, chỉ là… Thoạt qua thì hàng lông mày và đôi mắt thật sự giống, khiến cảm giác như đang thấy Nguyễn Chu Vi.

Loading...