Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-07-20 22:55:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên côn trùng biến dị đầy vết m.á.u và đủ loại nước bọt kinh tởm… trong miệng còn t.h.i t.h.ể con kịp nuốt xuống.

Nơi bọn họ qua, tất cả Đan Yến gặp đều lôi , may mắn thì g.i.ế.c c.h.ế.t ngay lập tức, còn thảm hơn… thì trực tiếp ném trong miệng mười con côn trùng biến dị phía nhai nát nghiền vụn.

Đợi đến khi nhóm binh lính rời , cô hồi lâu vẫn hồn .

Thẩm Tế Sơ sắc mặt trắng bệch, cố gắng để bản bình tĩnh , xoay bám theo.

Trên lớp bảo hộ thể ngăn chặn dị năng dò xét, một đường bám theo, chỉ cần động tĩnh gì quá lớn và phát âm thanh, cơ bản sẽ dễ dàng phát hiện.

Thẩm Tế Sơ theo bọn chúng hơn nửa tiếng, đường càng lúc càng vang lên nhiều tiếng kêu la thảm thiết, m.á.u tươi mặt đất cũng ngày càng nhiều, nhiều đến mức khiến sởn gai ốc.

Cô cố gắng để bản dẫm lên vũng m.á.u đất, nhưng vẫn thể tránh khỏi việc m.á.u nhuốm đỏ quần áo và giày dép.

Không thể tiếp tục về phía nữa.

Đi tiếp sẽ phát hiện mất.

Thẩm Tế Sơ tìm một gốc cây, nhân lúc xung quanh ai liền leo lên.

Một leo lên đến vị trí cao nhất, lấy ống nhòm , hướng về phía xa quan sát.

Trên quảng trường cách đó xa, đang tụ tập đông , đen nghịt, đếm xuể, ngoài những dị năng giả , còn nhiều côn trùng biến dị to lớn khác thường, cô về phía , thấy những Đan Yến trói thành một khối... Tiểu Hy bọn họ cũng ở đó.

Không c.h.ế.t là .

TBC

Thẩm Tế Sơ thở phào nhẹ nhõm.

Tiếp tục xuống , cô thế mà thấy trong ống nhòm đang uống ở vị trí đầu tiên - Đan Địch Tư Hách, thế nhưng đối diện cũng một đang , hai dường như đang cùng uống rượu, nhưng ngay đó, cổ Đan Địch Tư Hách kề một con d.a.o sắc bén.

Đan Địch Tư Hách vẫn mỉm , hề lo lắng cho tình cảnh của bản .

Vẫn đang gì đó với đối diện.

Cuối cùng Thẩm Tế Sơ cũng diện mạo đàn ông đang đối diện .

Có năm sáu phần giống Đan Địch Tư Hách và Nguyễn Chu Vi, nhưng lông mày và đôi mắt đàn ông vài phần u ám, chỉ cần dáng vẻ nhếch mép cũng đủ khiến khác cảm thấy là một lão hồ ly gian xảo.

Đối phương đang , khẩu hình.

Cô nhận , nọ đang nhắc đến tên cô.

Chắc là đang hỏi cô .

Thẩm Tế Sơ rạp cành cây, nhất thời nên gì, giờ cô từng tiếp xúc với Đan Yến, đến ba vị điện hạ đều quen cô.

Không Đan Địch Tư Hách đang lưng về phía cô gì, cảm xúc của đàn ông d.a.o động nhanh, giơ tay lên tóm lấy một Đan Yến, xem gì đó mặt Đan Địch Tư Hách để “giết gà dọa khỉ”.

Côn trùng biến dị cũng đồng thời xuất hiện.

Giống như thú cưng nuôi dưỡng.

Vừa tháo sợi xích sắt cổ, liền giống như chó hoang thấy thịt, phát điên lao về phía dị năng giả Đan Yến .

Chưa đầy mười giây, dị năng giả côn trùng biến dị cắn c.h.ế.t nuốt bụng.

Thẩm Tế Sơ chỉ một cái liền thu hồi tầm mắt, sắc môi khỏi trắng bệch, cuối cùng chỉ thể dời tầm mắt chỗ khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-169.html.]

đàn ông đối diện Đan Địch Tư Hách là ai, chỉ thể đoán một chút, lẽ là vị điện hạ nào đó của Đan Yến.

Vô tình cuốn cuộc tranh giành vương vị tuyệt đối là bản ý của cô, thấy những cảnh tượng , cũng là điều cô mong .

Thẩm Tế Sơ nhắm mắt , thở dài một .

Cuộc tranh giành vương vị từ thời xa xưa, luôn kèm với cái c.h.ế.t và m.á.u tanh, cuộc đấu tranh quyền lực, bách tính thấp cổ bé họng mãi mãi chỉ là quân cờ và vật hi sinh.

Không thể tránh khỏi, cũng thể đổi.

Trèo cây một lúc lâu, thể lực của Thẩm Tế Sơ dần dần đủ, cô nghiến răng kiên trì, nhưng ngờ bọn họ dường như hề vội vàng, đặc biệt là Đan Địch Tư Hách, mặc cho nọ g.i.ế.c c.h.ế.t ít Đan Yến mặt mà dường như vẫn hề lay động.

Đôi khi cô thật sự hoài nghi là động vật m.á.u lạnh .

Nhiều thuộc hạ của g.i.ế.c như , ngay cả mí mắt cũng thèm động một cái, còn đang chịu đựng áp lực to lớn, chậm rãi nhấp một ngụm .

Thẩm Tế Sơ chằm chằm ly bọn họ đang uống, ánh mắt lóe lên, ngờ, ngay đó, Đan Địch Tư Hách ở phía xa đột nhiên nghiêng đầu về phía .

Đầu óc cô bỗng chốc trống rỗng, càng dám manh động, rạp cây ngay cả thở cũng thật cẩn thận.

Cũng may là đối phương dường như phát hiện vị trí của cô, chỉ đơn thuần là liếc mắt về phía một cái.

Thẩm Tế Sơ thở phào nhẹ nhõm, nhân lúc bọn họ đang chuyện, cô nhón chân nấp tán cây, vài bước, đột nhiên thấy một tiếng hét chói tai quen thuộc.

Là Lệ Lệ.

Một trong những cô gái vây quanh cô vui vẻ tối qua.

Bước chân rời của Thẩm Tế Sơ khỏi dừng .

Cô ngoảnh đầu .

Lệ Lệ và Tiểu Linh đều thuộc hạ của đàn ông ấn xuống đất.

Chờ đợi bọn họ chính là cái miệng m.á.u to như chậu rửa mặt của côn trùng biến dị sắp sửa lao tới.

Cho dù là dị năng giả, trói tay trói chân, phong ấn dị năng, thấy cảnh tượng cận kề cái c.h.ế.t như , cũng sẽ dọa sợ, huống chi là một đám con gái quanh năm suốt tháng theo bên cạnh Đan Địch Tư Hách, từng ngoài đánh trận bao giờ.

Thẩm Tế Sơ thấy tiếng của bọn họ, hai chân như trói chặt, cách nào nhúc nhích .

Lệ Lệ ấn mặt đất, vì giãy giụa và kêu la mà thẳng tay tát một cái, má lập tức sưng vù lên.

“Con tiện nhân! Không mày là hầu hạ con nhỏ đó ? Nó , mày thể ?!”

“Nói ! Mẹ kiếp, thì ném mày cho côn trùng biến dị ăn!”

“Không ! Chờ chút nữa ném trong doanh trại mấy ngày cho tao! Để tao xem xem, xương cốt của con đàn bà nhà mày cứng đến mức nào.”

Lệ Lệ ngã xuống đất, trong trống của mắt nhuộm đỏ bởi máu, cô thấy Thẩm Tế Sơ đang cách đó xa, cô há miệng, phát tiếng nào, chỉ cắn chặt môi lắc đầu về phía cô.

Rất nhanh, cô bịt miệng lôi phía , còn thấy tiếng động nữa.

Các đốt ngón tay của Thẩm Tế Sơ dùng sức đến mức trắng bệch.

dùng nhiều sức lực mới thể kiềm chế sự thôi thúc lao ngoài.

Bây giờ vẫn lúc.

Người nọ cố tình đợi cô mắc câu.

Loading...