Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-07-20 22:56:44
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới sự thúc giục của dị năng giả, Thẩm Tế Sơ cùng mấy nhanh chóng chuyển các loại tài liệu hồ sơ và dụng cụ thí nghiệm trong phòng thí nghiệm của cô, thấy sắp lên phi thuyền, dị năng giả lên , đưa tay về phía cô: “Bác sĩ Thẩm lên ! Đội trưởng Hạ lệnh cho chúng , nhất định đưa cô an trở về C1 khi bão tuyết ập đến!”

Thẩm Tế Sơ chằm chằm bàn tay họ đưa : “Hạ Xuyên Dã ở ?”

Gió xung quanh càng lúc càng lớn, nếu hét to thì cơ bản là rõ.

Dị năng giả: “Đã dẫn đội ! hẳn là vẫn mất liên lạc, ở ngay phía xa.”

“Không còn mấy ngày nữa mới !” Giọng cô cũng vô thức cao hơn một chút: “Sao đột nhiên sớm thế?!”

TBC

“Vì ảnh hưởng của thời tiết, đội trưởng Hạ , đồng thời dành cho chúng một thời gian nhất định, để tất cả chúng rút lui , bác sĩ Thẩm! Đi theo chúng nhanh !”

Thẩm Tế Sơ xung quanh,

Tất cả đều đang rút lui.

Chỉ đó vẫn đang dẫn tiến lên.

Thẩm Tế Sơ do dự trong chốc lát.

Cô đột nhiên về, chủ yếu là cảm thấy bây giờ về cũng là thời điểm thích hợp, khi về thì bão tuyết ở C1 sẽ ập đến, tất cả chia lìa, cô và Hạ Xuyên Dã mới đoàn tụ bao lâu, cô cứ như mà để Hạ Xuyên Dã rời , hơn nữa... cô còn vài lời kịp rõ với Hạ Xuyên Dã.

“Vẫn còn thời gian, các mang tài liệu của về tìm Nguyễn Chu Vi, giao bộ đồ đạc cho , đó sẽ gì, đến lúc đó tất cả các theo .”

mà...”

tìm Hạ Xuyên Dã.”

“Thẩm tiểu thư! Bác sĩ Thẩm!”

“Các mau !”

Dị năng giả nghiến răng: “Vậy sẽ lập tức gửi tin nhắn cho đội trưởng Hạ, tìm .”

Trí não đăng nhập, kinh ngạc: “Trí não... tín hiệu của trí não định như ?”

“Có liên quan đến bão tuyết sắp đến, các mau , tìm , đường nhất định chú ý an .”

“Đi! đưa bác sĩ Thẩm qua đó!”

Nói xong, dị năng giả đó định nhảy xuống.

Thẩm Tế Sơ kịp ngăn cản.

Không ngờ thật sự thoát khỏi khoang thuyền của phi thuyền.

Phi thuyền cất cánh ngay khoảnh khắc rời .

Thẩm Tế Sơ chớp chớp mắt: “Anh điên ?”

Bây giờ còn cơ hội về nữa .

Sau khi dị năng giả nhảy xuống, cũng chút ngượng ngùng gãi đầu: “ cũng ngờ phi thuyền khởi động nhanh như , nhưng cũng , nhiệm vụ đội trưởng Hạ giao cho là bảo vệ cô, lỡ thì lỡ thôi, , theo đội trưởng Hạ cũng như .”

“Bên đó nguy hiểm.”

“Bác sĩ Thẩm cũng ? Rõ ràng bên đội trưởng Hạ nguy hiểm vẫn , bác sĩ Thẩm sợ, còn dị năng, càng sợ.”

Thẩm Tế Sơ xoa trán: “Anh đừng hối hận là .”

“Hối hận gì chứ, trận bão tuyết cầu, cho dù thật sự về C1 cũng trốn , còn bằng theo đội trưởng Hạ, thật với bác sĩ Thẩm, thực cũng về lắm, nhân cơ hội .”

Thẩm Tế Sơ thấy cũng tiện gì thêm.

Cô kéo tay Tần Ny, cùng dị năng giả đó tiến về phía

Vừa dùng trí não liên lạc với Nguyễn Chu Vi ở C1.

“Alo? Sắp về ?”

“Nguyễn Chu Vi, mỗi câu em sắp , đều nhớ kỹ, bỏ sót một chữ nào.”

Thẩm Tế Sơ thậm chí còn trí não, càng đừng đến đăng nhập trí não của Hạ Xuyên Dã.

Bão tuyết phía cũng ngày càng lớn, liên tục tích tụ mặt đường, khu rừng vốn đen kịt một màu tràn ngập sắc màu bí ẩn, trong nháy mắt tuyết trắng vùi lấp, tuyết lớn liên tục ngừng, cứ tiếp tục như , chẳng mấy chốc, thế giới mạt thế sẽ trở thành vương quốc băng tuyết.

Bọn họ vẫn đang cố gắng đuổi theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-191.html.]

Dị năng giả thấy lá cờ phía đột nhiên dừng , vui mừng : “Gần gần ! Bác sĩ Thẩm! Chúng sắp đuổi kịp đội trưởng Hạ ! Xe của họ dừng !”

“Tăng tốc độ.”

“Được!”

Lại lái xe về phía nửa giờ.

Cuối cùng cũng đến gần vị trí lá cờ.

Xe dừng , cô cuối cùng cũng thấy mười mấy chiếc xe bọc thép đỗ cách đó năm mươi mét, cô xuống xe chạy chậm về phía .

Mới phát hiện đây là một vách đá.

Phía còn đường.

Thấy Thẩm Tế Sơ đến, những dị năng giả đều ngăn cản, Thẩm Tế Sơ trực tiếp tìm thấy Hạ Xuyên Dã đang trinh sát địa hình phía , đàn ông xổm mặt đất nắm một nắm đất đen, dậy, Thẩm Tế Sơ đẩy một cái chút khách khí.

Thẩm Tế Sơ lạnh mặt: “Hạ Xuyên Dã! Anh cố ý?!”

Hạ Xuyên Dã động đậy ngón tay, tùy ý rải nắm đất trong tay xuống mặt đất, nhanh gió mạnh thổi tan, cúi mắt: “Cố ý cái gì?”

“Anh cố ý đợi em.”

“Sơ Sơ, chuyện thể trách , em em sẽ đến.”

Thẩm Tế Sơ trừng mắt : “Anh rõ ràng em đang đuổi theo , cũng đợi em, còn cứ lái xe về phía , đây cố ý thì là gì?”

“Vậy em ở là vì ?”

“Phải.”

Ánh mắt của hai giao vách đá sắp bão tuyết.

Câu trả lời lời và tình cảm, dường như đều tan biến trong gió tuyết.

Khóe môi Hạ Xuyên Dã cong lên một độ cong: “Nghĩ kỹ ?”

“Tất nhiên.”

———

Tuyết vách đá dựng bắt đầu dần dần lớn hơn, chẳng mấy chốc đè gãy cành cây và thảm thực vật xung quanh, Thẩm Tế Sơ chống chọi với gió tuyết theo đàn ông, cùng vượt qua vài sườn đồi, thấy vẫn là vực sâu thấy đáy, cô kéo lấy vạt áo của đàn ông.

“Hạ Xuyên Dã.”

“Ừm?”

Người đàn ông đầu .

“Không còn đường.” Giống như phía , đến cuối đều là vách đá, sẽ còn lối thoát nào khác.

“Vẫn thể xuống.”

“Bên thể nguy hiểm.”

“Không xuống thì .”

Anh đưa tay ôm lấy eo Thẩm Tế Sơ: “Sợ ?”

Thẩm Tế Sơ mấp máy môi: “Sợ thì chắc chắn , tưởng ai cũng giống , dị năng cấp đặc biệt , còn chuẩn nhiều như , xuống c.h.ế.t chắc chắn , mà là loại tép riu như em, em đương nhiên sẽ sợ.”

“Còn nhớ đây gì với em ?”

“Cái gì?”

“Về việc chia sẻ dị năng.”

Lông mi Thẩm Tế Sơ khẽ run: “Anh...”

Đó là chuyện bao lâu .

Lúc đó cô còn đang ở C3 cãi với .

“Lát nữa xuống , em thể thấy hành động của bất cứ lúc nào, chỉ cần hoặc xung quanh gì bất thường, em đều thể thấy, đó nhanh chóng cho .”

“Thật sự thể ?”

“Lúc đó em trải nghiệm cảm giác chia sẻ dị năng là gì ?”

Loading...