Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-07-22 07:10:41
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khi đến gần, cô thể cảm nhận rõ ràng trái tim đang đập ngừng trong lồng n.g.ự.c phục hồi của Hạ Xuyên Dã, cô yên tâm, cô chậm rãi vòng tay ôm lấy cổ đàn ông: “... Ừ, .”

Giọng nhỏ, lắp bắp rõ lắm nhưng thính lực của Hạ Xuyên Dã cần kỹ cũng thể gì.

Đôi mắt đàn ông tối , chút vội vàng in lên đôi môi đỏ mặt.

*

Nói là một tiếng, đầu tiên Hạ Xuyên Dã mất kiểm soát và tự chủ về thời gian, đến khi mặc quần áo chỉnh tề khỏi lều thì mười hai giờ .

Anh đeo mặt nạ, chỉ để lộ đôi mắt sâu thẳm và bình tĩnh.

Những dị năng giả trong trại bắt đầu tiếp tục nhiệm vụ tìm kiếm của ngày hôm qua.

Thấy , từng một đến báo cáo tiến độ mới nhất.

“Đội trưởng Hạ, khu vực phía Nam phát hiện.”

“Vừa .” Anh , bước sải lớn.

Dị năng giả theo chân báo cáo tình hình xong, đột nhiên chen một câu: “Đội trưởng Hạ, chuyện xảy ?”

Hạ Xuyên Dã liếc : “Rõ ràng ?”

“Tất nhiên .” Cách một lớp mặt nạ bảo hộ mà vẫn thể cảm nhận đội trưởng Hạ hôm nay tâm trạng tệ.

Hạ Xuyên Dã cong môi: “Thật sự .”

“Lần là thật sự theo đuổi bác sĩ Thẩm ? Bao giờ chúng thể đổi cách xưng hô gọi chị dâu đây?”

Hạ Xuyên Dã lười biếng nghiêm túc như : “Đừng trò đó với .”

“Ồ ồ, đội trưởng Hạ hiểu mà! Chúng tuyệt đối gọi bừa!”

Hạ Xuyên Dã liếc họ: “Tốt nhất đừng gọi bừa.”

“Vâng! Nhận !”

Người đàn ông gật đầu.

Không vì lý do gì khác.

Thẩm Tế Sơ tiên là bác sĩ mà cô trở thành, đó mới là bạn đời của .

Anh những xung quanh vì cách khác về Thẩm Tế Sơ.

Anh chỉnh vành mũ, cúc áo cổ áo dường như vẫn còn lưu thở mà Thẩm Tế Sơ tự tay cài cho , vô thức sờ sờ, dừng hai giây, mới dẫn rời .

Thẩm Tế Sơ chỉ nhớ mơ mơ màng màng dậy cài cúc áo cổ cho Hạ Xuyên Dã, đó ngã xuống ngủ , một giấc ngủ đến hơn năm giờ chiều, cô mới chống cơn đau nhức và cảm giác tê liệt ở thắt lưng dậy từ giường.

Chỉ riêng động tác xuống giường , cô chậm chạp mất nửa ngày, nghiến răng nghiến lợi giãy dụa.

Cuối cùng cũng mặc quần áo dậy từ giường, Thẩm Tế Sơ dính nhớp khó chịu, chỉ thể cầu cứu Tần Ny.

“A Ny...” Cô khó mở lời: “Có nước nóng ... tắm rửa.”

Tần Ny vài giây từ bên ngoài, tay cầm một hộp đồ hộp ăn ngon, đó gật đầu : “Có, ở bên ngoài.”

“Quá .” Cô lấy một bộ quần áo mới : “ tắm.”

“Được.”

Thẩm Tế Sơ ngờ bên ngoài thực sự chuẩn nước nóng.

Lần quân đội ngoài mang theo nhiều vật tư, cộng thêm những dị năng giả cùng đều gian trí não, cái gì cũng thiếu, nước nóng cũng , chỉ là sẽ phiền phức.

quá nhiều mồ hôi, thực sự chịu nổi, khi tắm nước nóng thoải mái, cô mặc quần áo trở ghế trong lều, tiếp tục lật xem đủ loại sách xong.

Có một phần, khi sự hướng dẫn và giải thích của Hạ Xuyên Dã tối hôm qua, cô thể hiểu đại ý bên trong, khi xem xong thì thực sự giải đáp nhiều thắc mắc đây của cô.

Xem đến nhập tâm, Thẩm Tế Sơ ngẩng đầu lên nữa, thời gian trôi đến tối.

Cô xoa bóp cái cổ đau nhức, khi cùng Tần Ny ăn một chút đồ ăn, Hạ Xuyên Dã dẫn đội ở bên ngoài qua đêm, thắp đèn đến mười hai giờ, thực sự chút chống đỡ nổi, đặt sách và tài liệu xuống, ngã đầu ngủ .

Những ngày đó, cô và Hạ Xuyên Dã thể gặp mặt.

Nghe xung quanh phát hiện mới, Hạ Xuyên Dã vẫn luôn bận, cô cũng phiền , dùng mấy ngày xem hết bộ tài liệu trong tay, cuối cùng cũng phụ lòng tâm, trong đống tài liệu na ná nhiều giá trị tham khảo, mò kim đáy bể, mò một ghi chép ích cho cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-203.html.]

Cô dựa những ghi chép tay, mở rộng thêm ít suy đoán và nguyên nhân liên quan đến sự đổi dị năng của Hạ Xuyên Dã.

Ngày thứ mười tám tiến sâu rừng.

Cô đề nghị cùng Hạ Xuyên Dã ngoài.

Hạ Xuyên Dã đang lưng cởi quần áo, đầu cô: “Trước đây ngoài ? Sợ kéo chân cơ mà?”

“Bây giờ khác .”

“Khác thế nào?”

Thẩm Tế Sơ lật tài liệu trong tay : “Em một vài suy đoán, cần tận mắt thấy cảnh sử dụng dị năng, lẽ mới thể kết luận .”

“Thật ? Nghiên cứu ?”

“Anh đưa em ngoài, em xem mới xác định .”

“Được thôi, em cùng lúc nào?”

“Ngày mai, ?”

“Được.”

“Được, cứ quyết định như .” Thẩm Tế Sơ đóng sổ tài liệu , thấy đàn ông cởi áo, cô mở lời chút ý đồ : “Hôm nay còn ngoài nữa ?”

Hạ Xuyên Dã: “Một lát nữa còn tập hợp.”

“Đội trưởng Hạ bận thế ?”

“Không còn cách nào khác, nhiệm vụ tìm kiếm thừa thắng xông lên.”

“Gần đây phát hiện mới gì ?”

“Rất nhiều.”

“Có thể kể cho em ?”

“Em gì?”

Thẩm Tế Sơ nhếch môi: “Muốn đội trưởng Hạ thời gian ngủ ngoài trời nhớ đến em .”

Người đàn ông vốn đang lưng về phía cô, động tác quần áo của khựng giữa trung: “Có.”

“Nhớ thế nào?”

“Rất nhớ.”

“Rất nhớ là nhớ thế nào?”

“Sơ Sơ.” Người đàn ông mở miệng gọi cô.

“Ừm?”

TBC

Anh mặc một chiếc áo phông bó sát , bộ quân phục tác chiến màu đen vẫn còn cầm trong tay, lười biếng nhướng mày: “Anh ngại thất hứa một , dù tập hợp cũng thể hoãn , em nhớ em đến mức nào, thể trực tiếp cảm nhận.”

“Ờ...” Thẩm Tế Sơ đột nhiên nghẹn lời, ánh mắt né tránh.

Không chọc nổi.

Cô ngã xuống chiếc chăn mềm mại: “Anh cứ , đừng... đừng đến muộn, khụ... Khụ... là đội trưởng, đừng thất hứa.”

Người đàn ông bước tới hai bước, quỳ một gối giường, lồng n.g.ự.c cứng rắn áp sát lưng cô: “Rất nhớ em.”

“Biết, .” Thẩm Tế Sơ tai nóng bừng, đẩy n.g.ự.c đàn ông: “Anh mau tập hợp , lát nữa em ngủ , đừng loạn.”

“Là ai bắt đầu ? Em ấm ức cái gì chứ?” Người đàn ông bóp gáy cô, trong lòng lăn qua lộn như mèo, dính ngượng ngùng, vì sự chủ động của cô mà vui vẻ nhếch môi: “Đợi về tính sổ với em.”

“Mau mau !”

Thẩm Tế Sơ dám ngẩng đầu lên.

Bên tai vang lên tiếng sột soạt.

Đợi cô từ trong chăn ngẩng đầu lên, Hạ Xuyên Dã mặc đồ chỉnh tề chuẩn ngoài.

Người đàn ông vẫn lưng về phía cô.

Thân hình cao lớn vạm vỡ.

Loading...