Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-07-22 07:10:51
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đội trưởng! Chúng phát hiện , thể xếp hàng ?”

“Đội trưởng! Anh em chúng đói lâu lắm , vài cũng đủ chia, là chúng sắp xếp họ đội phía , đó...”

Âm mưu phía vẫn kịp , cổ tên dị năng giả ngạo mạn đột nhiên xuất hiện một vết m.á.u dài và mảnh.

Bản dường như cũng phản ứng kịp, chỉ cảm thấy cổ nóng ran, dây thanh quản cũng phát âm thanh, đến khi nhận điều gì thì quá muộn, vết cắt dài và mảnh cổ đột nhiên lan rộng, biến thành một lỗ thủng khổng lồ, xuyên thủng cơ thể .

“Á!”

Hóa trong khu rừng xung quanh ẩn núp nhiều dị năng giả, xông giải quyết ít dị năng giả Đan Yến.

Đội quân ban đầu còn chút trật tự cũng theo đó mà trở nên hỗn loạn.

Chạy loạn, gào thét, lóc... đủ âm thanh hòa .

Máu nhuộm đỏ tuyết trong khu rừng xung quanh.

Băng tuyết tan chảy, chỗ đông cứng giữa chừng, trở thành lưỡi băng màu đỏ, vết m.á.u gần nhất... từ từ chảy đến chân phụ nữ.

Dị năng giả định phản kháng, phụ nữ đang lóc mặt đất bóp cổ, nước mắt phụ nữ còn khô, còn tủi và sợ hãi nhưng nụ khóe miệng chút mỉa mai và khinh thường: “Dị năng giả Đan Yến, hóa vô dụng như ?”

Tên đội trưởng dị năng giả phụ nữ bóp cổ, thể cử động, sắc mặt cũng chút khó coi: “Cô! Các là ai!”

“Là ai ư? Tất nhiên là thể lấy mạng .” Người phụ nữ khẩy: “Các sẽ thực sự cho rằng trong thời mạt thế thể một bá chủ, tùy tiện chà đạp C1 chân chứ.”

“Cô! Các của C1!”

Nói xong, nhanh chóng phủ nhận lời .

“Không! Không thể nào! C1 sớm tuyết chôn vùi! Khi chúng đến đó, nơi đó trắng xóa một màu, còn gì nữa!”

TBC

Người phụ nữ giải thích thêm, nghiêng , một phụ nữ hình , đeo khăn che mặt màu đen từ từ bước từ bóng tối.

Người phụ nữ cúi đầu: “Trưởng quan Vi Trúc.”

Người phụ nữ đeo khăn che mặt màu đen khẽ gật đầu, ánh mắt khóa chặt đàn ông, giơ tay lên, một dây leo đầy gai đen từ từ bò lên cổ .

Người phụ nữ buông tay: “Trưởng quan Vi Trúc, những còn g.i.ế.c ?”

“Những kẻ dám phản kháng, đều g.i.ế.c hết.”

“Rõ!”

Vi Trúc tùy ý dùng chút sức, đàn ông lập tức khó thở.

Sắc mặt tím tái, cơ thể cũng kiểm soát mà run rẩy.

Cần sử dụng dị năng nhưng cổ khóa chặt, thể sử dụng chút dị năng nào!

Vi Trúc lên tiếng: “Nghe thời gian các ở trong thời mạt thế tác oai tác quái, khắp nơi uy h.i.ế.p khác cướp phụ nữ?”

Dị năng giả sợ đến mặt lúc trắng lúc đỏ, gì đó nhưng áp lực cổ quá lớn, ngay cả thở cũng là xa xỉ... huống chi là mở miệng chuyện.

Vi Trúc nới lỏng một chút: “Đưa gặp lão đại của các ?”

Người đàn ông khó khăn gật đầu.

“Các trong khu rừng bao lâu ?”

“Nửa... nửa tháng...”

“Có gặp khác ?”

“Chúng ... , những chúng gặp đều, đều ở trong đội .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-207.html.]

“Trên đường c.h.ế.t bao nhiêu ?”

Người đàn ông lắp bắp, Vi Trúc chút thương tiếc, giơ tay c.h.é.m đứt tai , m.á.u tươi lập tức phun nhưng cô vẫn vô cảm: “Hỏi gì thì trả lời, nếu ... sẽ cho nếm thử cảm giác chặt thành tám khúc.”

Người đàn ông thậm chí cơ hội che tai, dị năng dây leo mà Vi Trúc điều khiển còn thể kìm hãm khả năng chữa lành , m.á.u cứ thế ngừng chảy ngoài, đau đến mất hết ý thức, mơ mơ màng màng kể hết những chuyện Đan Yến trong thời gian qua.

Vi Trúc im lặng lắng , thấy dối, ngả : “Nghe thấy ?”

Nguyễn Chu Vi từ cây nhảy xuống, mặt lơ lửng ít màn hình, tùy tiện mở hai màn hình xem: “Chậc, cảm thấy bọn họ đang ở gần đây, cái trí não c.h.ế.t tiệt , lúc quan trọng thì chẳng tác dụng gì, đồ bỏ .”

“Anh câu mười , rốt cuộc tìm ?”

“Tìm tìm tìm , chắc chắn tìm , chỉ là khu rừng thực sự kỳ lạ, đặc biệt là lúc nãy chúng qua, cô thấy vách đá đó ? kiểm tra sơ bộ, vách đá đó sâu ít nhất mười vạn mét, nếu đội trưởng Hạ ở đây, chúng chắc chắn dám xuống... Cái , nếu ở đây, sợ bên thứ gì đó sạch sẽ.”

“Nói thẳng là vẫn sợ đúng .”

“Cút! chỉ đơn giản là thích loại thám hiểm , đặc biệt là những nơi mà máy móc khó phát hiện , bên đó, chắc chắn thứ sống mấy trăm năm sắp biến thành zombie!”

Vi Trúc đá văng dị năng giả mặt, dùng sức ở lòng bàn tay, trực tiếp bóp c.h.ế.t : “Anh cũng sống mấy trăm năm , mà vẫn sợ thứ , đổi , với tuổi của , chắc chắn cũng coi là lão zombie ngàn năm c.h.ế.t .”

“Biết chuyện ?”

“Vậy cứ từ từ tìm, phía xem...” Vi Trúc giơ chân định rời nhưng bước một bước, n.g.ự.c cô đột nhiên đau nhói, ngay cả Nguyễn Chu Vi đang xem màn hình phía cũng vẻ mặt .

Hai .

Nguyễn Chu Vi: “Tăng tốc độ lên.”

“Biết .”

“Những bên ngoài , cô đều g.i.ế.c ?” Nguyễn Chu Vi chằm chằm xác c.h.ế.t đông cứng chân, đột nhiên hỏi một câu.

Vi Trúc lạnh: “Không thì ? Anh cho rằng sẽ tha cho bọn họ ?”

“Đừng dùng dị năng lung tung nữa, khi xác định nguyên nhân gây bệnh, khuyên cô cuối, nếu đến lúc sống còn thì sử dụng dị năng nữa, cố chấp dùng một , nếu lát nữa ngã gục trong thời tiết thì nhất nên theo.”

Vi Trúc để tâm: “So với chuyện , bây giờ đích g.i.ế.c bọn họ hơn.”

Bọn súc sinh Đan Yến , chẳng việc gì hồn, suốt đường , đốt phá cướp bóc, vô ác tác.

định ngoài thì phía truyền đến tiếng bước chân.

cau mày.

Con bình thường?

Con nào to gan như ...

Vi Trúc và Nguyễn Chu Vi đồng thời rút súng, chĩa về phía .

Phía vẫn một cây cối và tuyết tích tụ che khuất tầm .

Hơn nữa bây giờ họ thể tùy tiện sử dụng dị năng, nhất thời đều chờ đối phương chủ động lộ diện.

Những cành lá che chắn một ngón tay trắng nõn thon dài vén sang một bên, phía vung đao trực tiếp c.h.é.m đứt những cành cây cản trở mắt, Vi Trúc và Nguyễn Chu Vi đều tập trung về phía đó.

Luôn sẵn sàng g.i.ế.c .

“Vi Trúc!”

Một giọng quen thuộc truyền đến.

Vẻ mặt vốn phần nghiêm trọng của Vi Trúc chút dịu .

Nguyễn Chu Vi ngẩn nửa giây, chân trượt một cái, suýt nữa ngã thẳng xuống tuyết: “Tiểu mỹ nữ!”

Loading...