Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-07-22 07:11:01
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bác sĩ mà công tác phòng hộ, bản ngã bệnh thì cứu ?” Cô sẽ bừa, ngoài việc thỉnh thoảng tăng ca, các biện pháp phòng hộ khác cô đều thiếu, thậm chí còn cẩn thận hơn cả lúc ở C1.

“Cũng đúng, về nghỉ ngơi ?” Hạ Xuyên Dã hỏi.

“Được, đúng là buồn ngủ nhưng bên phía Vi Trúc em lẽ vẫn cần xem một chút.”

“Đi cùng .”

Hai nhanh chóng đến bên ngoài lều của Vi Trúc.

Nguyễn Chu Vi từ bên trong , thấy hai họ cùng tới, ngạc nhiên: “ tưởng hai sẽ bận chứ, tối qua thấy bóng dáng , ngờ hai đều đến giờ .”

“Vi Trúc thế nào ?” Thẩm Tế Sơ hỏi.

“Cô , tỉnh từ sớm , chỉ là tinh thần lắm?”

“Không tinh thần lắm? Em kiểm tra cho cô .”

“Anh kiểm tra xong , vấn đề gì lớn, vẫn thể sử dụng dị năng, cứ dùng là sẽ xong đời.”

“Sao thế ?”

Nguyễn Chu Vi nhún vai: “Không nữa, dù từ khi trận tuyết bắt đầu rơi, dị năng của chúng ít nhiều đều ảnh hưởng, hai phát hiện ?”

“Phát hiện .”

em thấy gì ở đội trưởng Hạ và những dị năng giả bên ngoài , bình thường thể sử dụng dị năng như thế nào thì bây giờ vẫn thể sử dụng như thế .”

“Có là vì họ ở trong khu rừng lâu ?”

“Không thể nào, em kiểm tra .”

Nguyễn Chu Vi , đột nhiên nhận điều gì đó: “Em nghiên cứu thứ gì ?”

“Có thể coi là một phát hiện nhỏ.”

“Nói với nhé?”

Giọng của Hạ Xuyên Dã chen : “Có gấp thế ? Nhất định ngay bây giờ ?”

Nguyễn Chu Vi: “À... ... thì tìm lúc nào?”

Thẩm Tế Sơ : “Ngày mai , mấy ngày nay đều quá mệt , nghỉ ngơi , đợi đến ngày mai em sẽ đến tìm , cho những suy đoán của em.”

“Được, thì ngày mai, đợi em đến.”

Hai trao đổi vài câu.

Hạ Xuyên Dã bên cạnh rời nửa bước.

Như một ngọn núi lớn.

Nguyễn Chu Vi vô thức sờ mũi: “Vậy đây, hai thăm cô .”

“Được.”

Sau khi Nguyễn Chu Vi rời , Thẩm Tế Sơ vén rèm cùng Hạ Xuyên Dã .

Vừa thấy Vi Trúc bên giường, mặt là màn hình trí não đang nhấp nháy, thấy họ tiện tay tắt trí não hỏi: “Hai đến đây?”

“Chúng gặp Nguyễn Chu Vi ở bên ngoài, còn chuyện với vài câu.”

“Ừ.” Không thể sử dụng dị năng, phản ứng của Vi Trúc cũng chậm ít, cảm nhận với thế giới bên ngoài cũng còn rõ ràng như nữa: “Tình hình bên ngoài thế nào?”

“C1 một đang gây rối.”

“Muốn g.i.ế.c hết của Đan Yến ?”

“Gần như .”

Vi Trúc lạnh: “Một lũ phế vật, chúng chỉ dám tay với những già yếu bệnh tật dị năng.”

“Cô thế nào ?”

“Ổn.” Vi Trúc vén chăn xuống giường: “Ngoài việc thể sử dụng dị năng, cứ dùng là sẽ phản phệ thì những thứ khác đều .”

“Nghỉ ngơi cho khỏe, đừng nghĩ nhiều, sẽ cách giải quyết.”

“Ai nghĩ nhiều chứ, còn mong tất cả đều thể sử dụng dị năng nữa cơ.” Cô vô sở vị : “, đội trưởng Hạ và những trong rừng vẫn còn dị năng, thích lắm.”

Thẩm Tế Sơ che miệng : “Tình hình tạm thời sẽ xảy , hơn nữa, nếu thực sự còn dị năng nữa, đối phó với những con zombie và những con côn trùng cao mười mấy mét thì ?”

TBC

“Thôi bỏ , lười quan tâm, thuận theo tự nhiên .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-211.html.]

thấy vẫn còn cơ hội và hy vọng.”

“Thật ? Xem dạo bác sĩ Thẩm của chúng phát hiện mới .” Vi Trúc cong môi: “Vậy chờ tin của bác sĩ Thẩm nhé?”

“Được, ngày mai đến tìm cô.”

“Ừm.”

Thẩm Tế Sơ và Vi Trúc trò chuyện vài câu.

Một lát liền cùng Hạ Xuyên Dã rời khỏi lều.

Trên đường đều là những dị năng giả và con của các lục địa khác đây Đan Yến đàn áp, lượng lều trại hạn, cơ bản là hai ba mươi chen chúc trong một lều để sưởi ấm, điều kiện lắm nhưng cũng là cách duy nhất để họ thể sống sót ở hiện tại.

Lều của Thẩm Tế Sơ cũng dựng tạm.

Không bằng ở doanh trại, tương đối chật hẹp.

Cô trở về vật giường, ngả đầu ngủ luôn, đó thậm chí còn một câu nào với Hạ Xuyên Dã.

Đợi đến khi đàn ông xử lý xong chuyện ở xung quanh doanh trại, trở về thấy cô chui trong chăn ngủ ngon lành.

Hạ Xuyên Dã tiến lên đắp chăn cho cô, bên ngoài vội vã đến báo cáo tình hình, vội vàng một bộ quần áo ngoài xử lý.

Xử lý xong trở về thì cũng gần nửa đêm .

Thẩm Tế Sơ trong chăn dường như thấy lạnh, cuộn chặt chăn , cả co ro trong đó.

Máy sưởi trong lều mang hết phát cho những bệnh nhân thương, còn một chăn dày và chăn mỏng đây Thẩm Tế Sơ dùng cũng chia ít.

Không máy sưởi, nhiệt độ trong lều sẽ giảm xuống.

Hạ Xuyên Dã cởi áo khoác ngoài, khi vén chăn lên thì ôm chặt đang run nhẹ bên trong.

Lúc đầu, vì một bộ phận linh kiện nên thực sự lạnh nhưng đó nhiệt độ dần tăng lên, chăn ấm áp theo, Thẩm Tế Sơ đang ngủ mơ màng cũng nhanh chóng cảm thấy ấm áp, cố hết sức chui lòng , chui xong vẫn đủ, gần như cả đều bám chặt đàn ông.

Như bạch tuộc, quấn chặt lấy buông.

Hạ Xuyên Dã buồn xoa bóp vòng eo mềm mại của cô, dùng sức ôm chặt trong lòng hơn.

Rất nhanh đó, cũng nhắm mắt .

Nghe tiếng thở nhẹ nhàng của Thẩm Tế Sơ, dần dần chìm giấc ngủ.

Một giấc ngủ đến sáng.

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Thẩm Tế Sơ mới mơ màng tỉnh dậy.

xoay , liền phát hiện trong lòng nhét một chiếc gối lớn, lúc hồn, mới bàng hoàng phát hiện tư thế ngủ của ngang.

... Tối hôm qua, cô ngủ thoải mái như là vì ngủ lăn lộn ?

Thẩm Tế Sơ xoa trán.

Trong đầu vẫn còn đứt quãng, tối hôm qua ngủ một nửa, hình như Hạ Xuyên Dã trở về... Cô dường như ôm một cái lò sưởi lớn ngủ ngày càng thoải mái.

Thẩm Tế Sơ ngẩn một lúc, dậy quần áo rửa mặt ngoài.

Vừa ngoài thấy Tần Ny canh ở cửa.

Trên tay còn cầm một chiếc bánh lớn hơn cả mặt cô .

Thẩm Tế Sơ buồn bất lực: “A Ny, ăn sáng mà ăn cái ?”

Tần Ny cắn bánh đầu : “Phía , nhiều giành đồ ăn, .”

“Ăn no ?”

“Cũng .”

Chiếc bánh tay cô thực sự lớn, giống như một cái đĩa xoay lớn, cầm tay thực sự chút nặng.

Thẩm Tế Sơ : “Phía mở bữa ăn khi nào?”

“Vừa .”

“Có đánh ?”

“Không, bên cạnh .”

“Cũng .” Có Hạ Xuyên Dã trấn giữ, chán sống mới dám gây chuyện.

Nói xong, Tần Ny lấy từ trong túi một chiếc bánh khác: “Ăn ?”

Loading...