Nữ Phụ Quá Đẹp Quá Mê Người, Đại Lão Phản Diện Chống Eo Sủng - Chương 31: Ly trà xanh nhỏ này, tôi cạn, mọi người tùy ý. (2)

Cập nhật lúc: 2025-02-03 06:22:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[ Cười nước mắt, thì đây mới là lý do Trình Lẫm sợ Khương Mật, chuyên gia huấn luyện chó Khương Mật. ]

Cố Xuyên đưa tay nâng cằm Khương Mật, ánh mắt đen láy cô: "Anh dạy em."

Khương Mật chớp mắt: "Em lời ."

Rõ ràng chỉ cần một chữ "" là đủ để diễn đạt ý.

cố tình mập mờ như , lời , gì cũng .

Cố Xuyên mở cửa chuồng, thả ngựa trắng .

Nó giậm chân , đó ngoan ngoãn im tại chỗ.

Lộc Ương thấy thì yên tâm, ngựa ở đây đều thuần hóa, trông ngoan, sợ sợ.

Lộc Ương tự trấn an , hào hứng tiến lên sờ thử, ai mà chẳng từng mơ ước cưỡi ngựa phi như bay chứ!

tay cô chạm , con ngựa đen liền giơ chân lên, hí vang một tiếng.

"Á..."

Lộc Ương hét to hơn cả nó, nhanh chóng nhảy lòng Phù Ly.

Lực va chạm quá lớn, Phù Ly lùi mấy bước mới vững.

Lộc Ương đầu , thấy con ngựa đen giậm chân, dường như xông về phía cô, sợ hãi hét lên: "Á á á, đừng đây, Phù Ly, nó tới kìa!!"

Phù Ly ngửi thấy mùi hương dâu tây ngọt ngào cô gái, tâm trí hoảng hốt một giây, ngay đó lập tức tỉnh táo , , là càng thêm mơ hồ.

Bởi vì Lộc Ương sợ quá, hai chân quặp chặt eo Phù Ly, hai tay ôm chặt cổ , vô tình rơi mắt kính của .

Phù Ly bất đắc dĩ vỗ lưng cô: "Đừng... ôm chặt quá."

【!!!!】

[ Trời đất, thì cặp mới là cao tay. ]

[ Bé ngoan, thả lỏng, đừng... ôm chặt quá. ]

[ Mẹ ơi, con tố cáo, hai đang lái xe đó! ]

[ Bỗng nhiên thấy hai cũng đáng yêu, Lộc Ương nhỏ xíu nép lòng Phù Ly, sự chênh lệch chiều cao , thật sự yêu . ]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-qua-dep-qua-me-nguoi-dai-lao-phan-dien-chong-eo-sung/chuong-31-ly-tra-xanh-nho-nay-toi-can-moi-nguoi-tuy-y-2.html.]

Lộc Ương ngẩn , Phù Ly với ánh mắt khó hiểu.

đeo kính, Phù Ly vô thức nheo mắt, ánh mắt m.ô.n.g lung, mơ hồ.

Lộc Ương , mặt đỏ bừng, lúc cô mới nhận nhảy bổ lòng Phù Ly...

Mặt càng đỏ hơn.

Vội vàng lúng túng nhảy xuống khỏi .

"Xin, xin , cố ý."

Phù Ly chỉ thể thấy khuôn mặt ửng hồng của cô gái, khóe môi khẽ cong lên: "Nếu em thật sự xin , thì..."

"Hả?" Lộc Ương mở to đôi mắt long lanh: "Anh , chỉ cần em , em sẽ bất cứ điều gì."

Phù Ly đưa tay chỉ đôi mắt đang của : "Tìm kính của ."

"Ừm!" Mặt Lộc Ương đỏ bừng vì hổ, cô tưởng tượng cảnh Phù Ly đè cô lên bàn mổ thí nghiệm cơ thể , a a a, cô đúng là nghĩ cho .

Lộc Ương vội vàng xuống đất, may mà kính của Phù Ly chất lượng , rơi xuống đất cũng vỡ.

Lộc Ương vội nhặt lên, cẩn thận thổi thổi, lấy tay áo lau lau, ngẩng đầu lên thì vặn đối diện với ánh mắt mơ hồ của Phù Ly.

Lộc Ương đỏ mặt, nhỏ giọng giải thích: "Quần áo của em là chất liệu lụa, chắc xước kính nhỉ?"

"Không xước."

"Ồ ồ."

Lộc Ương vội vàng đưa kính cho Phù Ly.

Vừa đeo kính , Lộc Ương cảm thấy ánh mắt Phù Ly sắc bén hơn hẳn, khỏi căng thẳng, cô khẽ ho hai tiếng chuyển chủ đề:

"Em cứ tưởng đàn ông đeo kính gọng vàng đều là giả vờ đạo mạo, ngờ thật sự cận thị."

Ngón tay Phù Ly đang đẩy kính khựng : "?"

[ Ha ha ha ha. ]

[ Tuy cũng thắc mắc điều , nhưng Lộc Ương , em hỏi thẳng như thật sự ? ]

[ Lần đầu tiên thấy bác sĩ Phù đổi sắc mặt, ha ha ha, thú vị quá, bác sĩ thiên tài giả vờ đạo mạo gặp cô gái ngốc nghếch đáng yêu, xin bái phục. ]

Loading...