Chuông cảnh báo trong lòng Lộc Ương vang lên, cô vội bước lên chặn : "Anh... đưa Mật Mật !"
Cố Xuyên nhíu mày, nhưng thấy cô cũng quan tâm đến Khương Mật nên đáp: "Phòng vườn."
Phòng vườn là phòng nghỉ chủ nhân biệt thự xây dựng, hoa cỏ rực rỡ, tả xiết, dùng để nghỉ trưa, nhưng bên trong đầy đủ giường đệm, sofa.
Cố Xuyên đưa Khương Mật về bất kỳ phòng nào trong hai phòng .
Bây giờ đưa cô ngoài ở khách sạn cũng thích hợp.
Vì , mới đưa Khương Mật đến phòng vườn nghỉ ngơi một đêm.
Lộc Ương ba chữ "phòng vườn" thì sững , mà ngay lúc cô ngẩn , Cố Xuyên bế Khương Mật qua cô.
Lộc Ương há hốc mồm.
lúc vẫn đang chương trình, xung quanh nhiều , nhiều camera như , Cố Xuyên chắc sẽ gì Mật Mật nhỉ?
Cho dù gì thì hai cũng là yêu chính thức, cô lo lắng cái gì chứ?
Sau khi tự nghĩ thông suốt, Lộc Ương ngoan ngoãn ngậm miệng .
Cố Xuyên cũng đúng như Lộc Ương nghĩ, chỉ đặt cô lên giường, đắp chăn cẩn thận sofa .
Một đêm trôi qua.
Đồng hồ sinh học của Khương Mật đánh thức cô đúng giờ.
Mở mắt , cô chút mơ màng.
Tối qua, cô và Cố Xuyên cùng ngắm sân thượng, mơ mơ màng màng ngủ .
Vì từng trải qua sự phản bội đau đớn, Khương Mật luôn tâm lý đề phòng và cảnh giác cao độ, ngờ ngủ quên trong lòng Cố Xuyên như .
Thật là... sắc hại !
Chỉ là, khi ngủ, Cố Xuyên đưa cô , chẳng lẽ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-qua-dep-qua-me-nguoi-dai-lao-phan-dien-chong-eo-sung/chuong-52-nga-vao-long-anh-2.html.]
Nhịp tim bỗng nhiên đập nhanh hơn.
Khương Mật xung quanh, ánh nắng tràn ngập căn phòng, hoa cỏ rực rỡ, tả xiết, nhưng Cố Xuyên ?
Bên cạnh lạnh ngắt, rõ ràng ai ngủ.
Cô vội dậy, thấy đàn ông cao lớn nghiêng sofa cách đó xa, trong lòng mừng tủi.
nhanh, cô gạt bỏ suy nghĩ đen tối trong đầu, , đàn ông cao lớn co ro chiếc sofa nhỏ bé trông thật đáng thương, chút đáng yêu.
Khương Mật nhịn mỉm , vén chăn, chân trần đến đó.
Vừa đến gần, đàn ông bỗng mở mắt.
Đôi mắt đen láy sâu thẳm như bầu trời đêm rộng lớn, mờ ảo, hư ảo, lạnh lùng đến cực độ.
ngay đó, đàn ông rõ khuôn mặt xinh của cô gái, và đôi chân trắng nõn đang đặt sàn nhà lạnh lẽo.
Anh đưa tay , ôm lấy eo cô, trực tiếp kéo cô lên sofa.
Khương Mật còn đang nghi ngờ, , cô dường như thấy cả vũ trụ bao la trong mắt .
kịp suy nghĩ kỹ, cảm giác mất trọng lượng ập đến.
Ngay đó, cả cô ngã lòng .
Bất ngờ va cơ thể rắn chắc của , cảm nhận lồng n.g.ự.c ấm áp, theo từng nhịp thở phập phồng...
Mặt Khương Mật ửng đỏ, hổ ho khan một tiếng.
Lúc , giọng trầm thấp khàn khàn của vang lên đỉnh đầu cô: "Sao giày?"
Không giày?
Khương Mật co những ngón chân lạnh lẽo , cô chỉ đến gần Cố Xuyên hơn một chút, quên cả việc giày.
những lời thật hổ, Khương Mật dám thừa nhận, đành ho khan, chuyển chủ đề: "Sao ngủ ở đây?"