Bùi Việt vẫn đang giải thích điều gì đó.
 
Diệp Băng Đồng mơ mơ màng màng mở mắt, cô  yếu ớt : "Bùi Việt, đau quá..."
 
Bùi Việt cảm thấy tim  như  chấn động, vội vàng : "Anh sẽ đưa em đến bệnh viện."
 
Cuối cùng gã cũng nhớ  việc cần đưa cô đến bệnh viện, liền bế Diệp Băng Đồng chạy  ngoài.
 
Đột nhiên, một giọng  đầy giận dữ vang lên.
 
"Bùi Việt  ? Đặt Băng Đồng xuống,  sẽ đưa cô  đến bệnh viện."
 
Bùi Việt ngẩng đầu lên và  thấy Cố Thừa   xe lăn.
 
Mặc dù Cố Thừa  tàn tật ở chân, nhưng khí chất quý phái mà    giáo dục từ nhỏ   là thứ mà Bùi Việt  thể so sánh.
 
Bùi Việt   ,  khỏi cảm thấy tự ti.
 
 gã   buông Diệp Băng Đồng , chỉ cắn răng : "Anh là ai?"
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
Diệp Tiếu  thấy Cố Thừa, cũng  chút ngạc nhiên.
 
Ồ?
 
[Chuyện gì thế , Cố Thừa  ở đây giám sát ? Sao đến đúng lúc thế. Tội nghiệp  , chắc giờ  trong lòng đang cầm khăn tay nhỏ mà .]
 
Cố Thừa vốn đang trừng mắt  Bùi Việt, giờ  ác liệt trừng mắt  Diệp Tiếu một cái.
 
Diệp Tiếu   trừng mắt đến mức cảm thấy oan uổng, liền trả  cho  một cái lườm lớn.
 
[Nhìn cái gì,    là  khiến vị hôn thê của  lạc đường .]
 
Cố Thừa tức đến mức n.g.ự.c phập phồng một hồi,  mới trực tiếp  lệnh cho vệ sĩ bên cạnh, bảo họ cướp  Diệp Băng Đồng.
 
Vệ sĩ tiến lên, Bùi Việt tự nhiên   buông tay.
 
Gã   Cố Thừa, vốn  cảm thấy tự ti.
 
Nếu để Diệp Băng Đồng  cướp , gã sẽ cảm thấy    thất bại.
 
"Bạn học Bùi, đây là vị hôn phu của Diệp Băng Đồng. Tốt nhất  nên buông tay."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-sua-mot-chu-toan-bo-nhan-vat-deu-bi-tieu-diet/chuong-21.html.]
Diệp Tiếu  với vẻ mặt thích thú: "   thích Băng Đồng. Anh cũng   đạo đức gì mấy, chuyện cướp vị hôn thê của  , với   lẽ chẳng  cả.  Diệp Băng Đồng, cô  vẫn còn  chút tự trọng."
 
Từ khi Cố Thừa xuất hiện, Diệp Băng Đồng vốn  giả vờ bất tỉnh, nhưng giờ đây lông mi cô  đột nhiên run nhẹ, cô  mở mắt và nhẹ nhàng : "Bùi Việt, thả em   ."
 
Vừa chìm đắm trong cú sốc vì Diệp Băng Đồng   vị hôn phu, ngay lập tức  cô  yêu cầu thả , trái tim Bùi Việt run rẩy, gã mơ hồ buông tay khỏi Diệp Băng Đồng.
 
Vệ sĩ đón lấy Diệp Băng Đồng và  cạnh Cố Thừa.
 
Cố Thừa lạnh lùng  Bùi Việt: "Cậu  khiến Băng Đồng  thương, chuyện    báo cảnh sát. Bùi Việt,   thể mong đợi một chuyến  tới nhà tù."
 
[Ơ kìa? Làm  nam phụ   chuyện ?]
 
Diệp Tiếu  thể kìm  sự tò mò.
 
Bùi Việt cũng cảm thấy nghi ngờ tương tự, gã cắn răng: "Anh  bậy."
 
"Cứ chờ đấy." Cố Thừa  lạnh một tiếng,   bánh xe lăn rời .
 
[Ôi, trò vui kết thúc nhanh  . Nói thật,  cũng khá tò mò   nam phụ tiếp theo sẽ  gì? Ồ ồ ồ, Diệp Tiếu, mày đang nghĩ gì thế! Đã là nam phụ, thì tất nhiên là sẽ tha thứ cho cô  !]
 
Cố Thừa: "..."
 
Hắn  đầu , nghiến răng  Diệp Tiếu: "Cô, cùng  đưa Băng Đồng đến bệnh viện!"
 
Diệp Tiếu  nhịn  mà lườm một cái: " còn   học!"
 
Cố Thừa  biểu lộ cảm xúc : "Chiều nay cô chỉ  một tiết học thôi,  bệnh viện  về vẫn kịp."
 
Diệp Tiếu im lặng.
 
Người  tra thời khóa biểu của cô kỹ thế để  gì?
 
Cô nghĩ  và nhận , chắc Cố Thừa tra thời khóa biểu của Diệp Băng Đồng, nhưng vì cô  và Diệp Băng Đồng  cùng lịch học, nên Cố Thừa mới tiện thể   của cô.
 
Diệp Tiếu cảm thấy  bối rối.
 
[A a a a, giờ  chọn thế nào đây! Ở  thì  thể xem cảnh Bùi Việt  cảnh sát bắt, còn  theo thì  thể xem màn đối đầu giữa nam phụ và nữ chính. Thật khó chọn, thật sự  khó chọn.]
 
Cố Thừa lập tức  Diệp Tiếu bằng ánh mắt  g.i.ế.c .
 
Cô gái , cứ gọi  là nam phụ, đây là  chọc tức ai đây!
 
May mắn , Diệp Tiếu  cần  bối rối lâu, vì  lâu , cảnh sát  đến.