Cố Thừa đặt hai tay lên xe lăn, nắm chặt nhẹ nhàng.
 
Hắn  hiểu.
 
Tại ?
 
Hắn và Diệp Băng Đồng từ nhỏ  lớn lên bên  như thanh mai trúc mã. Hắn nghĩ rằng họ  sớm hiểu rõ lòng , hơn nữa  đính hôn, việc kết hôn và bước  lễ đường là điều hiển nhiên.
 
Khi  gặp tai nạn giao thông và mất  đôi chân, lo lắng sẽ trở thành gánh nặng cho Diệp Băng Đồng,   từng nghĩ đến việc hủy hôn ước.
 
 Diệp Băng Đồng   rời bỏ .
 
Điều  khiến Cố Thừa càng thêm cảm động, ngày càng khẳng định cô là   lựa chọn.
 
Diệp Băng Đồng  rằng cô vẫn còn là sinh viên,   công khai hôn ước của họ.
 
Hắn đồng ý, quyết định đợi Diệp Băng Đồng  nghiệp,  sẽ đường đường chính chính nắm tay cô.
 
Diệp Băng Đồng  rằng cô bận rộn việc học,  lẽ  thể gặp  thường xuyên.
 
Hắn cũng  thấu hiểu, cảm thấy sự cầu tiến của Diệp Băng Đồng là điều .
 
Bao năm qua,  thực sự tin tưởng Diệp Băng Đồng vô cùng,  bao giờ nghi ngờ cô.
 
...
 
Niềm tin của   đổi  điều gì?
 
Diệp Băng Đồng thật sự, thật sự  qua  với một tên tóc vàng...
 
Dù tên tóc vàng đó   cô  thương đến thế nào, khi tỉnh , phản ứng đầu tiên của cô vẫn là  dối để che đậy cho gã, giúp gã thoát tội.
 
Hừ.
 
Họ thật sự là tình yêu đích thực .
 
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Vậy còn  thì ? Mình là gì chứ?!
 
Trong lúc Cố Thừa đau khổ, tiếng lòng của Diệp Tiếu  vang lên trong đầu .
 
[Nam phụ    thế? Cúi đầu  xe lăn  gì? Nói gì  chứ!  còn  về trường  học nữa! Đừng lãng phí thời gian của  mà!]
 
Diệp Tiếu trong lòng liên tục thúc giục.
 
Cô thực sự  vội.
 
Căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh.
 
Cô - một kẻ  xem - chẳng còn chỗ để  ngóng nữa !
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-sua-mot-chu-toan-bo-nhan-vat-deu-bi-tieu-diet/chuong-23.html.]
Cố Thừa nghiến răng, lườm Diệp Tiếu,  đó ngước mắt  Diệp Băng Đồng.
 
“Băng Đồng.”
 
Cố Thừa chậm rãi hỏi: “Em chắc chắn  thả Bùi Việt ,  ?”
 
Diệp Băng Đồng  hiểu tại , cảm thấy  chút bất an.  nghĩ đến Bùi Việt, cô bắt đầu nhẹ nhàng : “Anh ...   vốn vô tội mà.”
 
“Băng Đồng!”
 
Diệp Minh An  gấp gáp: “Sao con   thể hồ đồ như thế! Chuyện về Bùi Việt, cha  điều tra . Nó hút thuốc, uống rượu, xăm hình, còn là một tên đầu gấu băng nhóm! Người như thế, con    dính dáng đến  !”
 
“ .” Đỗ Nhã Nhược cũng thẳng thắn : “Chuyện của Bùi Việt con đừng lo nữa. Hãy để nó ở trong đó bình tĩnh , tránh cho nó tiếp tục dây dưa với con!”
 
Dù  Diệp Băng Đồng cũng là đứa con gái  họ yêu thương suốt bao năm qua. Phản ứng đầu tiên của Diệp Minh An và Đỗ Nhã Nhược vẫn là  ngăn cô sa  vực thẳm mang tên Bùi Việt.
 
Sắc mặt Diệp Băng Đồng  tái , cô   khỏi : “Cha, ! Sao cha   đánh giá  khác qua vẻ bề ngoài như thế? Bạn học Bùi Việt là một   lương thiện,  ! Cha   thể chỉ  bề ngoài mà phán xét,  kết tội  . Anh  chỉ  xuất   , chứ   kém chúng  ở điểm nào! Anh      gì sai,  mà cha   nhốt  , chẳng  là lạm dụng quyền lực ? Con  ngờ, hóa  cha   là  như thế.”
 
Cô    sang Cố Thừa: “Anh Cố, em ,   giống cha . Anh chắc chắn sẽ  cố ý  tổn thương Bùi Việt, đúng !”
 
Diệp Minh An và Đỗ Nhã Nhược đều sững sờ.
 
Cái gì gọi là cha   là  như thế?
 
Họ là  thế nào chứ?!
 
Là bậc  cha ,  để con gái tiếp xúc với loại đầu gấu đó, họ sai ?
 
Hơn nữa, họ lạm dụng quyền lực khi nào?!
 
Vết thương của Diệp Băng Đồng là từ  mà , cô   ?
 
Cô rõ ràng  rõ.
 
Vậy mà  chỉ che giấu cho Bùi Việt, còn nghiêm trang trách móc họ như thế!
 
Con gái , cô  phân biệt  đúng sai ?!
 
Diệp Minh An và Đỗ Nhã Nhược lúc  đều cảm thấy  chút thất vọng.
 
Cố Thừa  Diệp Băng Đồng, chậm rãi hỏi: “Nếu  nhất định  Bùi Việt  chịu sự trừng phạt thích đáng thì ?”
 
Diệp Băng Đồng hoảng loạn,  kìm  sự giận dữ : “Nếu thực sự là , thì coi như bao năm qua em   lầm ! Em thấy hôn ước của chúng  cũng  cần tiếp tục nữa!”
 
Nói xong, Diệp Băng Đồng tỏ vẻ chắc chắn.
 
Cô  nhiều  lấy hôn ước  để uy h.i.ế.p .
 
Mỗi , Cố Thừa đều lập tức nhượng bộ.
 
Lần  cũng sẽ  ngoại lệ.