NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 105.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:36:18
Lượt xem: 157

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa bước phòng Chu Diệc An, tầm mắt va đống đồ ăn la liệt bàn, phản ứng đầu tiên của Chu Tang Đồng là: Bát bún thừa của bỏ thôi.

 

"Ăn cay chứ?" Chu Diệc An hỏi. "Có dị ứng gì ?"

 

"Không ạ." Chu Tang Đồng đồ ăn thịnh soạn và nồi lẩu dầu ớt đỏ au, kìm hỏi: “Tiền bối Chu, chỉ ba chúng thôi ạ?"

 

Từ mời Tô Trầm Ngư ăn cơm để cảm ơn đến hôm nay, bữa ngon nhất Chu Tang Đồng ăn là cơm hộp đoàn phim cung cấp mấy hôm : thịt kho tàu với đùi gà kho.

 

Chu Diệc An nghĩ Tô Trầm Ngư với Lưu Dịch, thì chẳng ưa Bạch Nhược Tuyết nên đời nào con bé gọi hai đó. Thế là gật đầu.

 

Chu Tang Đồng lo: "Nhiều thế , ăn hết ạ?"

 

Chu Diệc An xua tay: "Cứ thoải mái , giờ còn đến 8 giờ, ăn đến 11 giờ cũng ."

 

Chu Tang Đồng yên tâm.

 

"Uống gì nào?" Chu Diệc An lôi ba loại đồ uống cồn như ảo thuật: vang đỏ, rượu trắng, bia.

 

Chu Tang Đồng thật thà lắc đầu: "Hay là thôi ạ, mai còn phim."

 

"Ừ nhỉ.” Chu Diệc An gật gù. "Mà con bé ?"

 

Anh cầm điện thoại lên định gọi giục Tô Trầm Ngư thì phát hiện nhắn tin báo từ mười mấy phút rằng sẽ rủ Chu Tang Đồng ăn cùng, lúc nãy để ý.

 

lúc , cánh cửa khép hờ đẩy , giọng trong trẻo vang lên: "Oaaa, Heo Heo, gọi lẩu quán nào đấy? Thơm quá !"

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Hai tiếng cùng .

 

Trong phòng khách sạn ấm áp, Tô Trầm Ngư khoác bộ đồ ngủ bông hoạt hình nhí nhảnh nhảy , tay áo là hai cái tai thỏ. Để phù hợp với tạo hình Nguyễn Tri Chi, mái tóc dài ngang eo của cô tỉa bớt, búi gọn đỉnh đầu, còn cài thêm cái bờm tai thỏ.

 

Làn da cô trắng nõn mịn màng, đôi môi chúm chím đỏ cần son phấn, ngũ quan nhỏ nhắn xinh xắn quá sắc sảo cũng quá nhạt nhẽo, đến mức gãi đúng chỗ ngứa, cân điển tích "trầm ngư lạc nhạn".

 

Khi phòng, cô tít mắt hai họ, ánh đèn chiếu tròng mắt trong veo trông như cả trời lấp lánh. Hương vị lẩu cay nồng hấp dẫn dường như tan biến để nhường chỗ cho làn gió mát cô mang đến.

 

"Làm gì mà mãi mới đến thế?" Thân với Tô Trầm Ngư nên Chu Diệc An miễn dịch nhan sắc của cô từ lâu . Anh búng tay một cái trán cô.

 

Chu Tang Đồng ngơ ngác Tô Trầm Ngư.

 

"Đồng Đồng, chuẩn , chỗ Heo Heo đồ siêu ngon nhá." Tô Trầm Ngư tủm tỉm Chu Tang Đồng, hết sức hài lòng với sự thất thần của mỹ nam.

 

Chu Tang Đồng hồn. Một luồng nhiệt nóng rực từ cổ lan lên gáy bừng khắp mặt... Tô Trầm Ngư và Chu Diệc An trố mắt Chu Tang Đồng biến thành tôm luộc trong nháy mắt.

 

"Ừm, tiền bối Chu gọi nhiều món quá." Chu Tang Đồng cố gắng giữ vẻ mặt bình thường nhưng khuôn mặt đỏ bừng phản chủ khiến dám Tô Trầm Ngư nữa. Đây là đầu tiên trong đời tim đập nhanh đến thế.

 

Rõ ràng… rõ ràng đây khi gặp Tô Trầm Ngư từng cảm giác .

 

Chắc chắn là do mùi lẩu quá nồng!

 

"Anh Heo Heo, gọi nhiều quá ." Tô Trầm Ngư một vòng quanh bàn dài. “Chúng chỉ ba thôi mà, định ăn xuyên đêm ?"

 

Chu Diệc An liếc bụng cô: "Khỏi giả bộ khảnh ăn, sức ăn của em quá ."

 

"Tối ăn nhiều tích mỡ đó." Tô Trầm Ngư khách khí cầm bát pha gia vị chấm.

 

"Ai bảo đang tuổi ăn tuổi lớn sợ béo nhỉ?" Chu Diệc An cũng gọi Chu Tang Đồng lấy gia vị.

 

Ba rôm rả, Chu Tang Đồng dần thả lỏng, hòa nhập câu chuyện.  Nói một hồi mới Tô Trầm Ngư và Chu Diệc An quen khi show thực tế. Chu Diệc An hỏi Chu Tang Đồng quen Tô Trầm Ngư thế nào, Chu Tang Đồng kể chuyện hôm thử vai chút giấu giếm.

 

"Khá quá nhỉ Tiểu Trầm Ngư, hùng cứu mỹ nhân ." Chu Diệc An đến nỗi mắt híp thành một đường chỉ.

 

Chu Tang Đồng mất một giây mới hiểu "mỹ nhân" mà Chu Diệc An nhắc chính là , nhưng ngại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/105-2.html.]

Rồi chú ý đến từ "" Chu Diệc An dùng, buột miệng hỏi Tô Trầm Ngư: "Cô cứu lắm ?"

 

Tô Trầm Ngư chậm rãi gắp miếng khoai tây nhấm nhấm: "Ừa, cân nhắc lấy báo đáp ?"

 

Chu Tang Đồng đùa nhưng vẫn tránh đỏ mặt.

 

Thấy cốc nước của cô sắp cạn, Chu Diệc An lập tức rót thêm sang bảo Chu Tang Đồng: "Nếu xem Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn thì sẽ con bé cứu bao nhiêu mỹ nhân."

 

"Khi nào cũng cứu một nhé.” Chu Diệc An ngả ngớn nháy mắt. “Dù gì cũng là một đại mỹ nhân mà."

 

Chu Tang Đồng cảm thấy quen tai, chợt nhớ hồi từng vô tình xem hot search liên quan đến Tô Trầm Ngư, hình như chính là đoạn cắt cô Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn.

 

"Cái gì đây?" Chu Diệc An phát hiện trong mũ áo ngủ của Tô Trầm Ngư gì đó, lấy xem thì là cây sáo Đào Đào mới mua. "Lúc nào cũng mang sáo bên thế ? Nào nào, thổi một bài , em thổi trực tiếp bao giờ ."

 

Chu Diệc An xem xem cái video hot search Tô Trầm Ngư đánh đàn thổi sáo nhiều , giờ vớ cơ hội live thế mà bỏ lỡ .

 

"Trầm Ngư còn thổi sáo á?" Chu Tang Đồng sửng sốt tiếp.

 

Chu Diệc An: "..."

 

Anh đánh giá Chu Tang Đồng từ xuống : "Là nghệ sĩ mà lẽ nào thèm để ý đến tin tức giải trí luôn hả?"

 

Chu Tang Đồng soi đến ngượng, cảm thấy siêu lạc hậu nên nhỏ giọng giải thích: "Em... ít khi xem lắm."

 

Chu Diệc An cảm thấy thanh niên chẳng "thanh niên" gì cả.

 

Tô Trầm Ngư cầm sáo, hờ hững : "Cũng sương sương thôi. Em thổi bừa, tạm chấp nhận nhé."

 

Cô thổi một khúc nhạc vui.

 

Chu Tang Đồng như ma xui quỷ khiến định lấy điện thoại nhưng phân vân vì vẻ hành động lễ phép lắm, ai liếc sang thấy Chu Diệc An sẵn sàng lăm le chĩa thẳng ống kính điện thoại Tô Trầm Ngư từ bao giờ.

 

Chu Tang Đồng: "..."

 

Lẳng lặng lấy điện thoại một cách tự nhiên.

 

Tô Trầm Ngư thổi xong, phát hiện hai khán giả phản ứng gì mà vẫn còn đắm chìm trong giai điệu thì khỏi vui mừng. Điều chứng tỏ dù lâu luyện tập nhưng đẳng cấp thực lực của cô vẫn còn đó nha.

 

Thỉnh thoảng thổi một chỉ mang niềm vui cho khác mà còn chính vui.

 

Cô buông sáo và cầm đũa lên, định gắp miếng đậu hũ thì chợt thấy như gì đó lóe lên chói mắt. Tô Trầm Ngư ngẩng đầu về phía cửa sổ đối diện.

 

Trên sân thượng của toà nhà đối diện, hai tay săn ảnh đang xổm mặt đất chuyên nghiệp, chịu cái lạnh đến hít hà.

 

Một tên xoa xoa khuôn mặt buốt cóng, giọng chua lè: "Anh Cường, em ăn lẩu."

 

Người gọi là Cường đang cầm máy ảnh zoom cận cảnh nuốt nước bọt, bi ai trong gió lạnh: "Tao cũng ."

 

Nhất là qua màn hình thấy ba ăn ngon lành, càng thèm.

 

____________

 

Lời tác giả:

 

Paparazzi: Vất vả lắm mới tóm cơ hội săn ảnh trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, tin hot đây !

 

Ai ngờ là hai nam một nữ!!!

 

Giờ phút chính là…

 

Bạn ăn lẩu trong căn phòng ấm áp; uống gió Tây Bắc sân thượng lạnh lẽo.

 

Hết sống.jpg

Loading...