NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 106.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:37:25
Lượt xem: 142
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 106: Bước thảo mai thứ 106
Từ khi Chu Diệc An xuất hiện ở quán bánh quẩy Tô Trầm Ngư thuê để phục vụ họp fan và tương tác giữa hai gây sốt mạng, paparazzi chuyên theo dõi nhất cử nhất động của họ. Hai khứa săn ảnh vùng sân thượng sụt sịt mũi vì lạnh. Họ chắc như bắp rằng Tô Trầm Ngư và Chu Diệc An mập mờ nên chủ động xin vụ . Theo dõi mấy ngày trời, hôm nay cuối cùng cũng chộp cơ hội.
Kết quả khổ sở phục kích lâu như , vất vả lắm mới soi cảnh Tô Trầm Ngư phòng Chu Diệc An. Ngặt nỗi, đó Chu Tang Đồng đến . Sau khi thêm Tô Trầm Ngư thì ba rôm rả và ăn lẩu xả láng, cái là bạn bè tụ tập, chẳng tí mập mờ nào.
Họ sốt ruột c.h.ế.t mất.
Ngồi đợi tới khi nào? Bỏ thì cam lòng.
Không chụp ảnh mập mờ thì chụp cái khác cũng , cho đỡ uổng công hít gió Tây Bắc lạnh lẽo bấy lâu.
"Đừng nóng.” Anh Cường nhúc nhích cái chân tê rần vì xổm. “Làm cái nghề kiên nhẫn siêu phàm, còn chịu khổ cực. Bao nhiêu tin hot mấy bậc tiền bối trong công ty chúng khui , tin nào mà chẳng dầm mưa dãi nắng mới chụp ."
Cậu đàn em trẻ tuổi gật đầu lia lịa, vẻ lĩnh ngộ. Cậu móc một bao thuốc lá, Cường thấy bèn mắng ngay: "Mày nó ngu , châm thuốc là sợ mày ở đây hả?"
Cậu đàn em nghĩ thầm: lạnh đói, hút điếu thuốc cũng , cái nghề paparazzi quá nó khổ.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Nghĩ nhưng vẫn ngoan ngoãn cất thuốc lá.
"Anh Cường, xem tối nay chúng thể chụp tin giật gân ?" Làm gì cũng mục tiêu, mục tiêu mới nhiệt huyết.
Anh Cường dán mắt máy ảnh, thuận miệng đáp: "Ai mà , vẻ bọn họ còn ăn một lúc lâu nữa. Tao cứ cảm thấy thằng nhóc Chu Tang Đồng hai đứa gọi đến để đánh lạc hướng. Trực giác của mày xưa nay chuẩn lắm."
"Hề hề, cái đó thì khỏi .” Cậu đàn em vội vàng nịnh hót.
Anh Cường giao máy ảnh cho canh còn thì cạnh móc một thanh lương khô .
Cậu đàn em tặc lưỡi: "Tô Trầm Ngư xinh thật."
"Xấu thì mà nghệ sĩ ?" Anh Cường . “ con nhỏ cũng dễ chọc ."
"Là ạ?" Cậu đàn em vội vàng tỏ vẻ ham học hỏi.
Anh Cường nuốt hết thanh lương khô trong mấy miếng, uống một ngụm nước và quẹt ngang tay lau miệng mới chậm rãi mở miệng: "Cô chắc chắn là võ! Mấy động tác của cô trong hai kỳ livestream Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn, đừng là phụ nữ, nó ngay cả đàn ông cũng . cô , còn mắt là đằng khác."
"Cao thủ.” Cậu đàn em hồi tưởng những tư liệu xem về Tô Trầm Ngư, chân thành gật đầu.
Anh Cường bắt đầu suy xét: "Anh mày Chung Tô Trầm Ngư là con gái nhà họ Tô, trắng giàu. Chậc, thế cho nên mới thể đính hôn với Cố Vị Hi chứ, thằng ranh đó cũng là ấm nhà giàu đấy. Cơ mà kỳ lạ là..."
Gã hạ giọng, tên đàn em tò mò nhích gần: "Con nhỏ Tô Trầm Ngư là cô chiêu mà hồi còn phục vụ bàn với cả shipper..."
"Hả?" Cậu đàn em trợn tròn mắt, giọng đầy vẻ ghen ăn tức ở: "Chắc tiền rửng mở ngoài mấy việc đó để trải nghiệm cuộc sống."
"No no no!" Anh Cường lắc lắc ngón tay: "Anh Chung nhận một bài bóc phốt nặc danh ảnh thật bằng chứng. Tô Trầm Ngư sống khổ phết chứ đùa, một đồng tiền ước gì thể xé mười phần mà tiêu. Mày ngẫm xem, những thứ nó , mày thấy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/106-1.html.]
Cậu đàn em thật thà đáp: "Tô Trầm Ngư nhiều thật, từ thú vui tao nhã sang chảnh đến mấy trò dân dã cô gì cũng rành, leo núi, sinh tồn nơi hoang dã, b.ắ.n cung... Cảm giác gì cô ."
Anh Cường với vẻ ‘ mày đần thế’: "Mày thấy kỳ quặc ? Đáng lẽ nó đủ thứ như thế thì đầy cách kiếm tiền chứ, sống khổ sở? Còn bảo lớn lên trong núi từ nhỏ nữa chứ, nó là thiên kim nhà họ Tô cơ mà!"
Cậu đàn em thì rối tinh rối mù: " thật... cảm giác nhiều chỗ hợp lý thật."
"Anh Chung bảo vụ uẩn khúc lớn, nếu moi thì tuyệt đối là tin hot giật gân."
"Nhỡ cái đứa tuồn tin bậy thì ?"
Anh Cường hừ một tiếng: "Anh Chung là ai? Ông bao giờ tung tin vịt . Ông dám chuyện chứng tỏ dùng đường tin tức của để xác nhận tin sai. Tô Trầm Ngư sống khổ... Để tao nhớ xem Chung đó là khi nào... À, năm , đúng , năm ."
Người tung tin nặc danh tự xưng là đồng nghiệp của Tô Trầm Ngư, từng ở chung phòng ký túc xá với cô, chuyện xảy hai năm .
Cậu đàn em liên tưởng: "Hay là bố Tô Trầm Ngư thích cô nên cho tiền? Tô Thiên Ngữ chẳng là chị cô đấy ? Mấy gia đình tài phiệt kiểu đông con cái, chắc chắn sẽ thiên vị đứa nọ hơn đứa . Phim thế mà... Đậu má!"
Anh Cường giật b.ắ.n vì tiếng hét bất thình lình của : "Mày hú cái quái gì thế!"
"Không tại em... Anh Cường, Tô Trầm Ngư chỗ cửa sổ kìa. Em cảm giác... em cảm giác cô đang em." Cậu đàn em lắp bắp.
Anh Cường thế, da gà nổi hết cả lên.
Vị trí bọn họ chọn sân thượng thực tiện cho việc chụp lén. Rào chắn lan can thủng một mảng, dễ bề đặt máy ảnh. Bọn họ xổm đằng , lan can che chắn, hơn nữa ánh sáng tù mù, đến gần cũng chắc phát hiện .
Huống chi vị trí của bọn họ cao hơn vị trí của Tô Trầm Ngư, trừ khi cầm đèn pin công suất lớn rọi thẳng thì may mới thể phát hiện .
"Thật đó.” Tên đàn em . “Cô đang … chằm chằm em kìa!"
Anh Cường tin, đẩy đứa để tự ống kính. Vừa sát mắt , gã thấy ngay Tô Trầm Ngư đang vẫy tay chào với nụ ngọt ngào, nhưng cô càng da đầu gã càng tê rần.
Con nhỏ Tô Trầm Ngư đang thật! Còn chào nữa chứ!
Mẹ kiếp, nó phát hiện ???
Không , chắc chỉ là trùng hợp thôi.
……
"Trầm Ngư, em đang gì đấy?" Chu Tang Đồng và Chu Diệc An thoát cảm xúc từ "buổi biểu diễn" của Tô Trầm Ngư, cả hai thấy cô đang vẫy tay chào bên cửa sổ.
Tô Trầm Ngư đầu : "Có phóng viên chụp lén chúng ở toà đối diện kìa, mau chào hỏi họ xíu ."
Anh Cường vẫn đinh ninh chỉ là trùng hợp. Ai dè gã thấy Chu Diệc An và Chu Tang Đồng thế mà cũng xuất hiện cạnh Tô Trầm Ngư, Chu Diệc An còn cố ý kéo hết rèm cửa , cả ba cùng vẫy tay.