NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 107
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:38:07
Lượt xem: 152
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 107: Bước thảo mai thứ 107
Sau vụ hot search, Tô Trầm Ngư trải qua những ngày tháng tương đối định ở đoàn phim. Thỉnh thoảng các diễn viên tụ tập set nhưng còn vì thế mà vướng tin đồn thất thiệt nữa.
Các diễn viên hợp tác càng ngày càng ăn ý, hiếm khi xảy việc liên tục hỏng. Rất nhiều cảnh chỉ cần một là đạt, nhờ tiến độ đẩy nhanh đáng kể. Ban đầu, tổ sản xuất dự kiến mất hai tháng để thành các cảnh thời trung học nhưng cuối cùng chỉ mất hơn một tháng.
Đoàn phim gấp rút trở Bắc Kinh để tiếp tục các cảnh khi trưởng thành.
Vừa tới Tết Âm Lịch, đoàn phim cho nghỉ một tuần, Tết sẽ tiếp phần còn .
Xuống máy bay, Tô Trầm Ngư về Hoa Công Phủ mà lên xe Cảnh Điền phái tới, đến thẳng phòng việc của . Cảnh Điền chỉ ở đoàn phim với cô vài ngày cắm cọc ở Bắc Kinh chuẩn mở phòng việc.
Tuy tính bà tám nhưng hiệu suất việc khá . Phòng việc cá nhân của Tô Trầm Ngư thành lập thành công chủ yếu nhờ sự nỗ lực của .
Là sếp, việc đầu tiên Tô Trầm Ngư cần khi trở về là gặp nhân viên của . Giờ cô là một nghệ sĩ đội ngũ hỗ trợ thực sự.
Nói phòng việc vẻ to lớn, thực chất cũng chỉ là một gian chia thành các khu riêng biệt. Tuy diện tích lớn nhưng thiết kế bố trí hợp lý, thể là nhỏ mà võ.
Là sếp, Tô Trầm Ngư quyền sở hữu một căn phòng riêng nhưng xét thấy cô lẽ thường xuyên ở đây nên phòng của cô cắt giảm còn mười mét vuông, chỉ mang tính hình thức.
Ngoài Cảnh Điền và Đào Đào, phòng việc thêm bốn thành viên mới. Tô Trầm Ngư lượt quen và ghi nhớ tên từng đó mời ăn một bữa và phát lì xì trong nhóm chat chung.
Nhân viên mới chủ yếu phụ trách liên hệ các sự kiện tuyên truyền của cô từ giờ, phân hoá công việc rõ ràng giúp Cảnh Điền giảm bớt nhiều áp lực.
"Thị sát" xong, Tô Trầm Ngư cuối cùng cũng về Hoa Công Phủ. Trước khi phim, cô nghĩ sẽ vắng mặt dài ngày nên bảo dì Vinh cần ở nhà liên tục, chỉ cần định kỳ đến quét dọn là .
Cô báo cho dì Vinh việc về, thành dù nhà cửa sạch sẽ nhưng quạnh quẽ. Lão Phật Gia dì Vinh mang về nhà chăm sóc. Tô Trầm Ngư tắm xong, bước khỏi phòng tắm với mặt nạ dưỡng da. Cô đồng hồ, 8 rưỡi tối.
Vẫn sớm.
Cô rót cho một cốc nước ấm, chợt nhớ Mạc Nhị sống gần đây. Bất kể xét về tình về lý hình như đều nên đến thăm hỏi chút.
Dạo , cô liên lạc với Mạc Nhị vài . Mạc Nhị rằng khỏi bệnh. Trong thời gian bệnh, công việc của trợ lý tạm thời . Giờ khỏi bệnh , lao đầu công việc, bận rộn vô cùng, thường xuyên công tác khắp nơi thế giới.
Thỉnh thoảng, sẽ cho mang chút sơn hào hải vị đến đoàn phim, vẫn duy trì mối liên hệ gần xa với cô.
Nghĩ một hồi, cơn lười nổi lên, Tô Trầm Ngư từ bỏ ý định và ngả xuống sofa. Lúc , điện thoại di động của cô vang lên một tiếng.
Cô cầm lên xem, là tin nhắn WeChat của Phó Thanh Hứa: [Về đến nhà ?]
Tô Trầm Ngư sực nhớ với Phó Thanh Hứa hôm nay sẽ về nhà.
Cô gõ màn hình: [Vừa về một lúc.]
[Hơn một tháng gặp, tiền bối Phó, ngày mai chơi ?]
Phó Thanh Hứa: [Được.]
Phó Thanh Hứa: [Ngày mai đến đón em.]
Dạo Tô Trầm Ngư cũng liên lạc nhiều với Phó Thanh Hứa, cả hai đều bận rộn. Tô Trầm Ngư bận phim và nghiền ngẫm kịch bản. Cô gặp khó khăn trong các cảnh diễn tình cảm nên nghiêm túc nghiên cứu xem thế nào để diễn đạt cảm xúc một cách chân thật nhất.
Một khi cô quyết tâm thì diễn chân thật điều khó khăn.
Tuy nhiên, sự nghiêm túc đòi hỏi thời gian.
Còn Phó Thanh Hứa thì bận rộn với việc thành lập công ty. Qua vài liên lạc với , Tô Trầm Ngư thành lập công ty giải trí. Lập công ty giải trí và mở phòng việc là hai chuyện khác . Thông thường phòng việc quá mười nhân viên và chỉ phục vụ cho một nghệ sĩ duy nhất.
Công ty giải trí thì bao quát tất cả nghệ sĩ và các vấn đề liên quan.
Nghĩ cũng Phó Thanh Hứa bận rộn đến mức nào.
Điều nghĩa là Phó Thanh Hứa sẽ đóng phim nữa, từ bỏ nghiệp diễn để lui về hậu trường.
Tô Trầm Ngư nghĩ một chút hiểu vì đưa quyết định như . Sau khi dung hợp ký ức của Thư Hầu và Phó Thanh Hứa, quen với việc để cuộc sống của phơi bày công chúng.
Thử nghĩ đến cảnh Thư Hầu đóng phim… thể , mà là... thoải mái.
Phó Thanh Hứa mắt mười năm, quen thuộc với giới giải trí. Nền giáo dục Thư Hầu nhận ở Thiên Khải Quốc phù hợp với thế giới hiện đại. Tổng hợp , chọn vẫn việc trong ngành nhưng lui về hậu trường cho tính .
Khiến Tô Trầm Ngư bất ngờ là chọn thành lập công ty giải trí. Tuy nhiên, trong giới giải trí, ngoài chức vị "sếp" thì cũng chẳng còn vị trí nào phù hợp với .
Cơ mà đây là lựa chọn của Phó Thanh Hứa, cô đương nhiên gì. Bất kể gì, cô cũng tán thành hai tay hai chân.
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/107.html.]
Sáng sớm, Phó Thanh Hứa rời giường, lái xe mua một bữa sáng thịnh soạn đến cổng Hoa Công Phủ. Anh quét mặt để . Tô Trầm Ngư dẫn đến văn phòng quản lý bất động sản để đăng ký thông tin từ lâu .
Đỗ xe sân, Phó Thanh Hứa liếc đồng hồ. Tám giờ rưỡi. Căn biệt thự nhỏ vẫn im ắng, chắc cô còn đang ngủ. Cầm bữa sáng tay, Phó Thanh Hứa đẩy cửa xe bước xuống. Tiến đến cửa chính, dừng một chút đặt ngón trỏ lên máy quét vân tay. Một tiếng "ting" lảnh lót vang lên, cánh cửa chậm rãi mở .
Ngoài việc đăng ký ở văn phòng quản lý bất động sản, vân tay của cũng cài hệ thống an ninh trong biệt thự của cô.
Ban đầu Phó Thanh Hứa định ở phòng khách đợi Tô Trầm Ngư tỉnh giấc, nhưng khi đặt bữa sáng xuống, chân tự chủ mà bước lên lầu, đến cửa phòng ngủ của Tô Trầm Ngư.
Hạn mức do dự dùng hết khi dừng ở cửa chính , vì nắm thẳng lấy tay nắm cửa và nhẹ nhàng đẩy . Phòng lạnh bất ngờ, Phó Thanh Hứa khẽ nhíu mày, lia mắt về phía cửa sổ sát đất.
Quả nhiên, rèm cửa kéo kín, cửa sổ mở toang.
Anh đến bên mép giường, giường nhô lên một cục tròn. Tô Trầm Ngư vùi trong chiếc chăn mềm mại, chỉ để lộ một chút tóc ngoài. Chắc là khi ngủ cô quên đóng cửa sổ, trong khi ngủ lạnh quá nên rúc sâu chăn theo bản năng.
Khóe môi Phó Thanh Hứa cong lên, đóng chặt cửa sổ sát đất. Khi , cái cục tròn vo giường nhô một cái đầu. Cô giương đôi mắt to chằm chằm.
"... Tiểu Ngư." Phó Thanh Hứa đột nhiên cảm thấy lúng túng như thể bắt quả tang xâm nhập khuê phòng con gái nhà . Tuy nhiên cảm xúc chỉ tồn tại một giây dẹp . Anh bình tĩnh Tô Trầm Ngư. “ nghĩ em dậy nên quét vân tay ."
"..." Tô Trầm Ngư phản ứng.
Phó Thanh Hứa tiến gần mép giường, cô vẫn động tĩnh gì. Rõ ràng là tỉnh mà hồn vẫn còn đang lơ mơ.
Mái tóc rối dính mặt, Phó Thanh Hứa khom lưng gạt tóc khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn. Có lẽ vì trong chăn khí lưu thông nên làn da trắng sứ của cô ửng lên một màu hồng mê hoặc.
Khoảng mười mấy giây , hàng mi dài đen nhánh của cô khẽ chớp, đôi mắt mơ màng bắt đầu những ánh : "Công tử?"
Cơ thể Phó Thanh Hứa khẽ run. Rất nhanh, Tô Trầm Ngư tiếp: “Tiền bối Phó, đến khi nào ?"
Trông cô vẻ tỉnh hẳn. Cô dậy, chiếc chăn trượt xuống để lộ hình nõn nà mặc áo ngủ hai dây. Cửa sổ mới đóng , nhiệt độ trong phòng kịp tăng lên. Vừa khỏi ổ chăn ấm áp, cô khí lạnh cho rùng một cái. Không đợi cô phản ứng, Phó Thanh Hứa kéo chăn trùm kín cô.
" mới đến." Giọng Phó Thanh Hứa trầm ấm, dịu dàng. Động tác của tuy nhanh nhưng các ngón tay cứng đờ. Trong khoảnh khắc thoáng , dây áo bên vai cô trượt xuống do tư thế ngủ, một mảng da thịt trắng nõn đập thẳng mắt .
"Ôi chao, tiền bối Phó hết em !" Tô Trầm Ngư còn cố tình lớn.
"..."
Hai giây , Phó Thanh Hứa mới ý thức gì. Anh đưa tay che đôi mắt to tròn ngây thơ của cô.
Tô Trầm Ngư thế mà ngoan ngoãn để mặc bàn tay ấm áp của che mắt . Miệng cô thì tha cho chút nào, hì hì: "Không , em ngại cũng ngượng gì hết. Anh đừng thẹn nha."
Phó Thanh Hứa kéo chăn xong thì thẳng lưng bên mép giường, thốt một câu mà tuyệt đối bao giờ khi còn là Thư Hầu: "Em buổi sáng đàn ông bình thường sẽ phản ứng gì ?"
Tô Trầm Ngư: "...?"
Phản ứng của Phó Thanh Hứa ngoài dự đoán của cô. Cô nghĩ trêu chọc thì Phó Thanh Hứa một là im lặng chịu đựng, hai là đánh trống lảng. Ai ngờ???
Ánh mắt cô đảo một vòng, “ngây thơ vô tội" nương theo ý luôn: "Phản ứng gì ạ?"
Cảm giác mềm mại khi cô chớp mắt và hàng mi cọ lòng bàn tay khiến ngón tay Phó Thanh Hứa cứng đờ. Rồi tay Tô Trầm Ngư kéo xuống.
Kéo xuống thôi đủ, Tô Trầm Ngư vươn cả hai tay nắm lấy những ngón tay thon dài của như một đứa trẻ.
Cô thẳng bằng ánh mắt long lanh ngập nước, vẻ thanh tú ngây thơ đơn thuần của thiếu nữ chợt nhuốm màu quyến rũ mê hoặc trong khoảnh khắc .
Phó Thanh Hứa rút tay về, kệ cô nắm tay vân vê. Vài giây im lặng trôi qua, giọng khàn khàn: "Em ?"
Giây tiếp theo, thấy hoa mắt. Tô Trầm Ngư xốc tấm chăn đang đắp và nhào tới. Cơ thể mềm mại ấm áp ngã lòng . Phó Thanh Hứa vô cơ hội để ngăn cản hành động của cô nhưng . Anh vững vàng đỡ cô, ôm trọn cô lòng. Đôi tay trắng nõn lặng lẽ quấn vòng qua gáy .
"Wao, tiền bối Phó lợi hại ghê, em nhào tới đột ngột như thế mà cũng đón !" Tô Trầm Ngư kinh ngạc hân hoan , dường như hành động nhào tới của táo bạo đến mức nào. Cô áp sát Phó Thanh Hứa, cúi đầu, hai mặt đối mặt, thở quấn quít.
Đôi chân dài trắng nõn của Tô Trầm Ngư lơ lửng giữa trung, cơ thể cô dán chặt . Tiếc là Phó Thanh Hứa đang mặc áo khoác…
Cô chằm chằm chiếc áo khoác vướng víu . Thấy Phó Thanh Hứa gì, cô cố ý dịch đầy mập mờ, nũng nịu : "Em !"
Phó Thanh Hứa một tay đỡ lấy đùi Tô Trầm Ngư, tay ôm ngang eo cô. Khi cô bắt đầu nhúc nhích, bàn tay eo cô rõ ràng siết chặt hơn như một lời cảnh cáo, bảo cô đừng nghịch ngợm.
đồng thời, hành vi như một lời thúc giục thầm lặng, nóng từ bàn tay xuyên qua lớp váy lụa mỏng manh và thấm da thịt cô.
Thời gian như ngừng trong khoảnh khắc , nhiệt độ trong khí càng lúc càng cao. Bàn tay ôm eo cô càng lúc càng gồng mạnh, Tô Trầm Ngư im lặng, cứ thế lặng lẽ .
Làn da trắng như tuyết loã lồ ngoài khí dần ửng lên một lớp màu hồng nhạt như thể ngọn lửa tinh nghịch lướt qua.
Một giây, hai giây… Hàng mi dài của Tô Trầm Ngư run rẩy, ánh mắt cô dịch chuyển xuống, tập trung cổ Phó Thanh Hứa. Như phát hiện đồ chơi thú vị, tay cô ôm gáy còn tay trái hướng về phía yết hầu Phó Thanh Hứa.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Cô còn kịp chạm , trời đất nháy mắt cuồng.